Đông Lạnh

Tôi thuộc cung Ma kết, sinh vào tháng một, mẹ tôi nói hôm đó trời mưa phùn, rét lạnh dưới 10 độ. Có lẽ là đứa sinh đầu năm trong lớp nên tôi trở thành trùm, thường hay được gọi là chị. Cho đến khi tôi vào cấp 2, mọi xưng hô bắt đầu biến đổi. Một số gọi tên tôi và xưng em, một số cậu tớ, cũng có mày tao. Tôi vẫn là lớp trưởng, tuy nhiên việc tôi làm thường xuyên là dùng mọi cách để lớp đứng thứ nhất chứ không giống trùm của lớp khác - Bầy trò. Cũng có một vài trò do tôi làm ra nhưng chủ yếu là không có liên can tới thầy cô, tuy nhiên lại có sức ảnh hưởng lớn đến người trong cuộc. Vì vậy tôi không thích mấy trò đó cho lắm. Việc tôi làm là đứng một chỗ, quan sát hoạt động của mọi người, can ngăn khi quá trớn, thỉnh thoảng tôi ngồi một chỗ đọc sách hoặc tiểu thuyết ngó lơ mọi chuyện xung quanh.

...

- Nhi, Nhi ơi, có chuyện rồi..._ Một cô gái tóc ép cụp, mái thưa, chạy vội vào lớp, nhìn về phía tôi gọi.

Còn nữa, tôi tên là Kiều Uyển Nhi, học sinh 9A1

- Có chuyện gì?_ Nhi hỏi.

- Mau đi theo tao, có đánh nhau rồi._ Hồng, cô bạn vừa nói vừa kéo tôi khỏi chỗ ngồi đi về phía đầu hành lang bên khối 8.

Một số thành phần ít tiếp xúc giao tiếp, ngồi trong lớp cũng vì tò mò kéo nhau lại phía đó. Học sinh rất đông, bao xung quanh tầng tầng lớp lớp, phía dưới cũng cố gắng tìm chỗ nhìn lên. Bên trong đám đông mơ hồ chia ra thành hai phe. Đôi bên cầm gậy gộc, ống tuýp sắt. Nhi đứng ở ngoài nhìn vào.

- Bây giờ mày có trả tiền không?_ Một học sinh nam khối 9 lên tiếng.

- Chỉ trả một nửa thôi lấy không thì lấy_ Bên kia khẩu khí học sinh lớp 8 cũng rất lớn.

- Ngay từ đầu chưa đấu, đã ra kèo rồi, định ăn quịt à con? Thua thì trả tiền đi!_ Học sinh lớp 9 này chỉ tay thẳng mặt đứa vừa nãy nói.

- Không trả đấy, Làm gì được nhau nào?_ Mấy đứa khối 8 bắt đầu vênh váo mặt mũi lên rồi nói.

Bên này đột nhiên có người kích động, đẩy mấy người khối 9 về phía khối 8. Ấy thế là hai bên bắt đầu động tay chân. Tiếng gậy chỉ vừa mới chạm vào nhau đã thấy đám đông phía ngoài tản ra, tưởng chừng có giáo viên đến, nên mấy đứa khối đánh nhau đều dừng lại nhìn về phía đó. Từ trong đám đông, Nhi bước vào, ánh mắt đầy phẫn nộ dò xét một lượt cái lũ đánh nhau. Mấy đứa lớp 8 bắt gặp ánh mắt thì quay mặt nhìn chỗ khác, mấy anh lớp 9 thì cau mày, chép miệng nhìn Nhi.

- Mày sang đây làm gì?_ Đứa học sinh cầm đầu đám đánh nhau của lớp 9 nhìn nó hỏi, giọng nói vài phần bực tức.

- Tao thấy đông vui, nên tới góp mặt, không hoan nghênh sao?_ Nhi giọng nói từ tốn trả lời.

- Mất cả hứng..._ Đột nhiên một đứa khối 8 lên tiếng nho nhỏ nhưng vừa đủ cho Nhi nghe thấy.

Mọi người ngoài xì xào có chuyện gì rồi đều im lặng theo dõi.

- Đánh nhau à? Còn ở đấy nhìn cái gì. Giải tán hết cho tao. Đi về lớp. _ Nhi bỗng quát lên.

- Mày đi mà về_ Một đứa con trai đứng cạnh đứa cầm đầu lớp 9 nói, vẻ mặt không mấy ưa thích.

Nhi thở dài, bước nhẹ nhàng lại phía người đó. Đưa tay thon gọn, chỉnh lại cái khăn quàng méo xệch của cậu ta thành vuông vắn.

- ĐỪng có để tao nói nhiều, cẩn thận tao chỉnh cả mày đấy_ Nhi đưa đôi mắt sắc bén nhìn cậu ta rồi nhìn những người còn lại.

Một lúc im lặng, cuối cùng đứa đầu đàn cũng bước đi

- Về lớp đã. _ Cậu ta nhìn về phía khối lớp 8, chỉ tay nói_ CHuyện này chưa xong đâu!

Khi học sinh nam khối 9 đã giải tán về lớp, còn lại vài nữ sinh 9A1 và nữ sinh khối 8. Nam sinh khối 8 vẫn đứng nhìn theo. Lúc này Nhi bước lại phía cậu học sinh thốt lên 3 chữ "mất cả hứng" kia. Nhanh chóng không kịp để cậu ta phòng thủ, liển dồn cậu ta lại phía tường. Một tay giữ lấy hai tay cậu ta, còn tay phải đè vào cổ, ấn cậu ta lại với tường. Có kháng cự nhưng vẫn không thoát khỏi Nhi.

- Bỏ ra_ Cậu ta nói nho nhỏ.

- Học lớp 8 rồi. Suy nghĩ một chút trước khi nói cũng như làm. Nếu để chị đây còn phải tham gia mấy chuyện như thế này_ Nhi vừa nói vừa đưa tay bóp cằm cậu ta tới đỏ lên._ Đừng hòng sống yên trong cái trường này.

Nhi nói rồi cô buông tay ra, quay lưng bước về khu lớp mình, đi nhanh khỏi đám đông, mấy cậu học sinh lớp 8 vẫn dõi theo, vài đứa lớp 6 thì thì thầm hỏi theo bóng lưng Nhi đó là ai mà chỉ nói mấy câu, đã khiến các anh khối 9 về lớp, giải tán một cuộc đánh nhau.

Bước chầm chậm trên hành lang tầng 2, nhìn về phía lớp cô kia, ngày trước cô không học ở đó, nhưng có một hình bóng quen thuộc đã từng đứng ở đó, nhìn cô từ phía này, mỉm cười với cô. Cảm giác như cô đang tiến lại gần nụ cười ấy. Nhưng càng gần lại càng chẳng thấy, bóng hình ấy lại biến mất, tậm trạng của cô càng không thoải mái. Bước vào lớp nhìn đám bạn cấp 1 của cô, đám bạn hay chơi đang tụ tập ở tổ 1 phía kia góc đầu ngồi nói chuyện. Vài đứa nhìn về phía cô, một số không cho ý kiến, một số lại bực tức.

- Vì vài đồng tiền mà đánh nhau thế à? Có nhớ là cô cấm trong thời gian này không được đi đá bóng không? Lại còn cá tiền, lại còn đánh nhau giờ này, muốn chết rồi hả?_ Cô nhìn mấy đứa con trai la um lên.

Một phút im lặng, cuối cùng cũng có một đứa con trai đứng lên. Cậu tên là Tuấn.

- Mày không biết rõ đừng có xen vào. Là nó chửi bố mẹ tao trước. _ Tuấn nói xong rồi bước ra khỏi lớp, khi đi qua cô, có chút dừng lại, nhìn cô.

Nhi không quay mặt đi, vẫn nhìn đám con trai.

- Chúng mày lo mà học hành đi, còn chưa nói gì với tao mà đã đi đánh nhau thì liệu. Vào lớp rồi, giải tán đi_ Nhi nói rồi bước về chỗ của mình. Tổ 2 bàn thứ 2, bên trái.

Vừa hay tổ 1, bàn 1, bên phải lại là chỗ của Tuấn. Nhìn cái ghế trống một tiết, sang tiết thứ 2 vẫn chưa thấy đâu. Cô xin phép ra ngoài đi tìm. Đã thấy nó ngồi dưới ghế đá ngoài sân thể dục, với mấy đứa nhỏ cạnh nhà lớp 7. Thấy nó bước lại Tuấn chả nói gì nữa.

- Chị...

- Chị ạ...

Mấy đứa lớp dưới lên tiếng chào. Nhi cười nhẹ đáp lại.

- Mấy đứa đi chơi đi, chị có chuyện muốn nói với anh Tuấn._ Nhi nói rồi ngồi xuống ghế khi mấy đứa đã đi khuất.

- Mày lên lớp học đi, không thầy cô lại đánh giá không tốt_ Tuấn nói.

-Tớ biết, ngăn được hôm nay, không ngăn được ngày mốt. Đừng đánh nhau nữa_ Nhi đổi cách xưng hô.

- Sao tớ phải nghe cậu? Tại chúng nó trước thôi._ Lúc này Tuấn mới bỏ cái giọng hờn dỗi.

- Năm cuối rồi, cậu cũng biết cậu dạo này học sa sút mà, yêu thì cũng không sao, chơi cũng không sao. Nhưng ít ra hạnh kiểm cũng phải tốt chứ? _ Nhi nói.

- Chuyện đó tớ biết. CỨ cho cậu là lớp trưởng đi. Rồi, tớ không đánh nhau trong trường nữa, nhưng tớ sẽ không tha cho nó đâu. Còn cậu_ Tuấn hơi dừng lại rồi nhìn sang nó_ Cũng đừng có thấy đánh nhau thì lao vào. Nhỡ có người đánh trúng cậu lại ở đó khóc, không ai dỗ nổi, lại thêm tội cho người khác. Hơn nữa, tớ rất ghét cái hội đi xem mới chả đi can, rõ không phải việc của mình.

Nhi bức bối nhìn Tuấn, có lòng tốt để ra vậy sao?

- Ok, ok. Lần này tớ sẽ không tham gia nữa. Mặc xác cậu, đánh nhau cũng mặc kệ cậu, miễn sao đừng liên quan tới tớ. Lần này tớ sẽ không can cậu nữa. Giờ thì lên lớp học đi_ Nhi chỉ lên lớp.

- ok_ Tuấn gật đầu mỉm cười rồi bước lên lớp.

Nó ngồi lại ngẫm nghĩ về mấy chuyện đánh nhau. Nhi ơi mày thật phiền phức. Đang tính bước lên lớp cô lại nghĩ tới một câu chuyện về đánh nhau của anh. Ngày ấy anh nói, anh cũng từng suýt đánh nhau với bạn trong lớp chỉ vì vài câu nói. Anh bảo rằng cũng may cho cậu ta có lớp trưởng can nếu không anh đã đánh cậu ta một trận rồi. Anh còn khoe rằng chẳng có ai đánh nhau với anh cả, cuộc đời thật buồn tẻ. Nghĩ tới Nhi bất giác nở một nụ cười. Một cười trôi theo gió ngày đông nhanh chóng.

Người ta nói năm nay không có mùa đông, mùa đông mà như mùa hè vậy. Ấy thế tới tháng 1 trời bắt đầu chuyển biến mạnh mẽ bằng những cơn mưa nhẹ hạt mà lâu...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui