Động lòng với ánh trăng

Khả năng thích ứng của Vân Nguyệt cũng không hề kém. Cô mới đến đoàn làm phim không bao lâu đã bắt đầu làm quen với bầu không khí và hoàn cảnh nơi này. Khác với đoàn làm phim nhỏ trước đây, ở đoàn phim lớn bất kể là dùng người hay trong quá trình quay phim đều đặc biệt cẩn thận và nghiêm túc, yêu cầu của tổ đạo diễn cũng rất cao.
Chu Ngạn để cô tới diễn trước cũng là vì muốn tốt cho cô. Anh ta là một diễn viên dày dặn kinh nghiệm, còn là một ảnh đế trẻ tuổi có thể thỏa mãn yêu cầu về mọi mặt diễn xuất của tổ đạo diễn và khán giả, bất kể là nhập vai hay trình độ nắm chắc lời thoại đều rất thích hợp.
Lý giải của anh ta về nam chính “Kiếm tâm” vô cùng thông suốt. Cho nên khi vừa mới nhận được kịch bản, anh ta có thể biểu hiện được trạng thái cùng hiệu quả tốt nhất. Như vậy cũng thuận tiện cho Vân Nguyệt đối diễn hơn.
Mấy cảnh diễn chung, anh ta không đánh giá quá nhiều về diễn xuất của Vân Nguyệt, chỉ cười với cô trong thời gian nghỉ ngơi.
Vân Nguyệt cầm kịch bản trong tay, sau khi thoát vai, cô nhìn anh ta với ánh mắt dịu dàng mà bình thản: “Anh cười cái gì?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không có gì.” Chu Ngạn uống một hớp nước: “Chỉ là cảm thấy cô rất có tài năng.”
Là cái tài năng gì vậy?
Không chỉ là cảm thấy cô có thể nhập vai dễ dàng hơn các nữ diễn viên khác, còn có thể diễn xuất đạt hiệu quả rất tốt. Mà là ở chỗ sau khi diễn xong, cô lập tức có thể khôi phục bộ dáng ban đầu, không có vai chính “Kiếm Tâm” hoạt bát đáng yêu, ánh mắt nhìn anh ta chỉ là một đối tượng hợp tác mà thôi.
Phải biết rằng, những nữ diễn viên đóng cặp với anh ta trước kia, bất kể là phim thần tượng hay phim thanh xuân nhiệt huyết, chỉ cần nhìn thẳng vào mắt anh ta, cho dù tổ đạo diễn kêu dừng, các cô gái vẫn còn đắm chìm trong trạng thái diễn xuất.
Chu Ngạn rất tự tin với khuôn mặt này của mình. Điều kiện bên ngoài thì càng không cần phải nói. Chưa kể đến fan hâm mộ, nữ nghệ sĩ mê muội bên cạnh anh ta cũng gom được một đống lớn. Đến cả chai nước khoáng anh ta uống xong cũng có người nhặt lại bán với giá cao trên một trang web nào đó.
Cảm giác quen bị ong bướm vây quanh bên cạnh, lần đầu tiên hợp tác với một nữ diễn viên mà đối phương lại có thể thờ ơ như vậy, đối với tin nhắn wechat mà anh ta gửi qua cũng vô cùng lạnh nhạt.
Nếu như không phải hai người có quan hệ hợp tác, Chu Ngạn hoài nghi mình ở trong lòng cô chính là một người qua đường bình thường không có gì lạ.
Cũng chỉ có lúc đối diễn mới có thể nói mấy câu, mới có thể nhìn thấy ánh mắt của cô không giống như lúc bình thường.
Cho dù được Chu Ngạn khen ngợi một câu, Vân Nguyệt vẫn như cũ không lộ ra vẻ xúc động gì: “Được tiền bối nói có tài năng, là vinh hạnh của tôi.”
Trả lời rất lịch sự.
Điều này làm cho Chu Ngạn hoài nghi mình có phải trở nên xấu xí hay không, mị lực sao lại thấp đến mức con gái người ta thích trả lời không để ý. Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng anh ta vẫn không tìm được nguyên nhân từ bản thân mình, kéo một cái ghế ngồi về phía cô, tiếp tục thảo luận nội dung kịch bản với cô.
Thảo luận gần như giống nhau, anh ta ngẫu nhiên nói: “Cô có bạn trai không?”
Vân Nguyệt ánh mắt nhìn chằm chằm kịch bản, thờ ơ: “Đã kết hôn.”
“?”

Biểu tình của Chu Ngạn giống như nuốt một bát thuốc bắc, lông mày nhíu lại, tràn đầy khó tin.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không phải sao, con gái bây giờ từ chối tiếp xúc với người khác giới đều dùng lý do nhảm nhí như vậy sao? Chu Ngạn tùy tiện cười một tiếng, căn bản cũng không tin, ngược lại cảm thấy cô càng ngày càng thú vị.
Người bên ngoài đều nói diễn viên mới trong đoàn làm phim “Kiếm Tâm” có gia thế rất lớn, nếu như không có bối cảnh cường đại thì không có khả năng tiến vào, hơn nữa còn là loại cường đại đến mức có thể đè Mộ Thanh Lương xuống.
Sau lưng Nguyễn Vãn Vãn có người, ngược lại có thể dễ dàng đoán được, bởi vì cô ta quả thật không có kỹ năng diễn xuất gì, năng lực lý giải cũng không đủ thông thấu. Nhưng với Vân Nguyệt mà nói, Chu Ngạn càng nguyện ý tin tưởng cô dựa vào thực lực tiến vào, có thể còn có một phần vận khí, vừa vặn mắc kẹt ở giai đoạn tình cảm không thuận lợi của Mộ Thanh Lương, vượt năm ải, chém sáu tướng* xông vào vị trí nữ chính này
*Câu gốc là “Quá ngũ quan, trảm lục tướng.” (Câu văn này được viết trong điển tích của Quan Vũ.)
Bằng không anh ta thật sự không thể tưởng tượng được bối cảnh của cô là gì.
Đối với Vân Nguyệt mà nói, chỗ tốt của việc đến diễn xuất từ sớm quả thật rất rõ ràng, cả buổi sáng diễn đều thuận lợi đến phi thường, rất nhiều đều là một chỗ, duy nhất không thuận lợi đại khái là do Nguyễn Vãn Vãn bên này.
Trạng thái cảm xúc của cô ấy không tốt lắm, ảnh hưởng đến tiến độ của toàn bộ đoàn làm phim. Người khác có thể không biết nhưng Vân Nguyệt có thể đoán được phỏng chừng có quan hệ với anh trai nhà cô.
Không biết có phải cô ta đã chấp nhận “quy tắc gia đình” hay không, cả ngày đều cúi đầu.
Đến giữa trưa mới có thời gian nói chuyện, Vân Nguyệt thuận tiện nhắc tới một câu, hỏi tình huống của cô ta thế nào.
Yến Thiên nói anh trai của cô ta là biến thái, cũng không biết thật giả.
Có thể bị giáo dục một trận, cho dù anh trai không có ở đây, Nguyễn Vãn Vãn cũng không dám nói xấu anh ta, không gọi là đại ma đầu, chỉ bĩu môi: “Đừng nói, tối hôm qua tôi vô cùng thảm.”
“… Bị đánh đòn à?”
“Không phải.” Nguyễn Vãn Vãn thở dài: “Người đàn ông trong wechat của tôi đều bị anh ấy xóa sạch.”
“…”
Lần này, giấc mơ hậu cung mỹ nam của Nguyễn Vãn Vãn lại cách xa thêm một bước.
Nếu như nhất định phải để cho Nguyễn Vãn Vãn nói, khuôn mặt và vóc người của những người đàn ông mới của cô cũng không thể so sánh với anh trai cô, chẳng qua... Áp lực nghẹn khuất quá lâu, chỉ cần là một loài đực, đều làm cho cô cảm thấy hứng thú.
Vân Nguyệt không phải không đồng tình một, hiện tại lòng chiếm hữu cùng ghen tị của anh trai đều mạnh như vậy sao.
Cũng may vị nhà cô chắc là không phải.

“Ôi, không nói chuyện của tôi nữa.” Nguyễn Vãn Vãn phồng má, nhìn các nam diễn viên đi tới đi lui cách đó không xa, ánh mắt đáng thương, đồng thời còn có hứng thú quan tâm đến chuyện của Vân Nguyệt: “Còn cô thì sao?”
“Tôi làm sao?”
“Anh trai của cô thế mà là Yến Thiên nha. Cô cũng không nói sớm với tôi.”
Nguyễn Vãn Vãn có thể vào đoàn làm phim này, là bởi vì anh trai cô và nhà họ Yến quen biết, cô ấy cho rằng Vân Nguyệt cũng giống như cô ấy, phỏng chừng cũng là quan hệ bảy vòng tám khúc tiến vào, ai biết người ta trực tiếp tiếp xúc với nhà đầu tư.
Vân Nguyệt không biết giảng giải như thế nào mới tốt, lúc do dự, bả vai bị Nguyễn Vãn Vãn vỗ vỗ: “Nói đi cũng phải nói lại, anh hai cô đối với cô như thế nào, không phải cũng là một tên biến thái chứ, tôi thấy bọn họ đều là trong giới.”
“… Không, không phải.”
“Vậy là tốt rồi.” Nguyễn Vãn Vãn bĩu môi: “Cũng đừng giống như anh trai tôi, quản đông quản tây, lòng dạ chỉ lớn bằng kẽ móng tay thôi ấy.”
Vân Nguyệt bị chọc cười, làm sao có thể chứ.
Yến Thiên mặc kệ ở phương diện đối đãi với người khác, cô cho tới bây giờ chưa từng thấy anh khinh thường, đối với cô cũng rất hào phóng, ngày hôm sau sau khi cô chuyển đến biệt thự, anh đã đưa cho cô một tấm thẻ hạn mức không giới hạn.
Bất quá chỗ cô dùng tiền không nhiều lắm, cũng không động đậy, anh đại khái đoán được, cho nên so với để cho cô tự mình mua, chi bằng chọn một nữ quản gia có năng lực đến giúp cô quẹt, thêm trang sức bao bọc quần áo đều ở trên doanh nhân.
Mức độ theo đuổi thương hiệu của cô cũng không cao, có chút thậm chí không quen biết, ngày đầu tiên khởi động cô dựa theo ý tứ của lão Triệu, đăng weibo nhiều fan, vì thế đăng một tấm ảnh chụp chung với mọi người, phía dưới lập tức có fan mới nhận ra quần áo trên người cô đều là đặt hàng riêng, sẽ không thấp hơn sáu con số.
Vốn nữ chính của “Kiếm Tâm” định là Vân Nguyệt đã khiến rất nhiều người hoài nghi thân phận bối cảnh của cô, mặc dù không ít bình luận không thân thiện đều bị bắt buộc xóa bỏ hoặc áp chế, nhưng càng như vậy càng làm cho người ta hoài nghi cô có phải đột nhiên tìm được một kim chủ hay không.
Nếu như nhà đầu tư “Kiếm Tâm” là người khác mà nói, cư dân mạng có thể khẳng định sau lưng cô có kim chủ, cô chính là hoàng yến mới lên ngôi, hết lần này tới lần khác nhà đầu tư là Nhà họ Yến, mọi người bèn buông tha suy đoán, thứ nhất là Nam thiếu gia có Mộ Thanh Lương, không có khả năng bao dưỡng tiểu minh tinh, mà Nhị thiếu gia lại càng không cần phải nói, mấy năm nay đều một mình.
Cho nên thân phận Vân Nguyệt vẫn là một bí ẩn.
Ngay cả những người trong đoàn làm phim cũng không rõ cô có lai lịch gì.
Cô cũng không phải tiểu thư kiêu căng, giống như mọi người đều đang ăn cơm hộp, trưa hôm nay cơm hộp nấu có chút khô, hương vị không tốt lắm, cô nhai kỹ nuốt chậm nhấm nháp.
Nguyễn Vãn Vãn từ nhỏ đến lớn tuy rằng bị anh trai quản lý, phương diện vật chất sẽ không thiếu, trước mắt thấy Vân Nguyệt đi ăn cơm hộp, cô cũng nhận một phần, ăn một ngụm đã thiếu chút nữa nôn ra.
“Quá khó ăn.” Nguyễn Vãn Vãn thè lưỡi: “Nguyệt Nguyệt, chúng ta nên ra ngoài ăn ở nhà hàng đi.”
Giá của nhà hàng gần đây cũng không đắt, cần gì phải nhai một phần cơm hộp không có hương vị.

Vân Nguyệt ngồi trên bậc thang, sau khi thay trang phục, cô ăn mặc bình thường không có gì lạ, áo bông đơn giản cùng quần jeans, lúc cầm hộp cơm ăn cũng giống như tất cả mọi người, bất quá khuôn mặt nâng lên lại hết sức xinh đẹp, đôi mắt động lòng người: “Ăn cái gì?”
Nguyễn Vãn Vãn nói: “Tùy thôi, thứ này tôi cũng không ăn nổi dù chỉ một chút.”
Không đợi cô trả lời, một giọng nam từ trên trời giáng xuống: “Đi đi, tôi mời các cô.”
Người nói chuyện không phải là người khác, chính là Chu Ngạn.
Anh đứng ở phía trên Vân Nguyệt, cánh tay chống vào lan can an toàn, không biết từ khi nào lại ở đây, mang lời nói của người nghe lén thì thôi, còn tới đây đáp lời.
Nếu như là ngày hôm qua, Nguyễn Vãn Vãn sẽ đáp ứng ngay, thế nhưng nghĩ đến anh trai nhà mình nghiêm khắc, bĩu môi: “Không được.”
Vân Nguyệt cũng không để ý tới: “Không cần, cảm ơn.”
Liên tiếp bị hai cô gái cự tuyệt, Chu Ngạn có chút thất bại, chẳng lẽ thật sự là mị lực của mình giảm xuống sao, sau lưng Nguyễn Vãn Vãn có người, anh không tiện thông đồng tiếp xúc nhiều, như vậy Vân Nguyệt đâu.
Nhìn hành vi ăn cơm hộp của cô, căn bản không phải tiểu thư, vì sao lại có tính cách lạnh lùng không dễ thân cận.
Lúc mỗi người đều mang tâm tư, có một nhân viên công tác kêu lên: “Vân Nguyệt tiểu thư, bên ngoài có người tìm.”
Nghe vậy, Vân Nguyệt nhìn qua, có chút ngoài ý muốn.
Bây giờ là giờ cơm, xác suất lớn là Yến Thiên tới tìm cô ăn cơm, bất quá trước đó không thông báo một tiếng.
Cho rằng bản thân đã bỏ lỡ cuộc gọi của anh, Vân Nguyệt lập tức nhìn xuống, cũng không có cuộc gọi nhỡ, đành phải mang theo nghi hoặc đi tới.
Địa điểm rất lớn, người cũng nhiều, người tìm cô công khai như vậy rất dễ dàng bị phát hiện, hơn nữa đối phương còn mang theo tài xế, lái chiếc Rolls-Royce tới.
Đi tới nơi Vân Nguyệt mới nhìn thấy là ai.
Không phải Yến Thiên.
Ánh nắng mùa đông cũng không mãnh liệt, chỉ số tia cực tím lại thấp hơn 2, nhưng đối với Yến Nhược Ngọc khắc mấy chữ chống lão hóa vào trong xương cốt mà nói, làn da kiều quý yếu ớt, cho nên sau khi bà ta từ trên xe sang xuống đã có vệ sĩ mặc đồ đen che ô cho bà.
Mà sắp xếp lớn như vậy, cũng chỉ có Yến Nhược Ngọc.
Bên ngoài gió lớn, thổi lên cát bụi, bà ta nhẹ nhàng nhíu mày, lấy mu bàn tay tượng trưng một cái, tựa hồ rất không tình nguyện, rất hạ thấp thân phận mới đến địa phương này, nhìn Vân Nguyệt tới đây, chỉ nói hai chữ: “Lên xe.”
Vân Nguyệt không trả lời, vệ sĩ đã giúp cô mở xe ra.
Phía sau là nhân viên đoàn làm phim vây xem, rải rác có mấy chục người.
Rốt cuộc vẫn không làm ra động tĩnh quá lớn, Vân Nguyệt đi lên.
Cho đến khi chiếc xe rời đi, đồng tử của tất cả mọi người vẫn còn khiếp sợ.

Biết Vân Nguyệt diễn viên nhỏ này dễ dàng lấy được vai nữ chính là bởi vì có bối cảnh, nhưng mà không nghĩ tới bối cảnh người ta là cháu của nhà họ Yến.
Yến Nhược Ngọc tuy rằng không phải người trong giới, nhưng bà ta tự mình mở công ty đầu tư, người trong và ngoài giới đối với bà ta vô cùng quen thuộc, hơn nữa bà ta cũng không khiêm tốn, thường xuyên đăng ảnh trên mạng xã hội, vẫn là một người đứng đầu chủ nghĩa độc thân không kết hôn, cho nên fandom cũng không ít, mọi người đối với gương mặt của bà ta cũng không xa lạ.
Đoàn làm phim không nhận ra, thông qua miệng người khác cũng biết được.
“Vậy thật sự là cháu của Nhà họ Yến sao?”
“Bộ dạng còn rất trẻ, có vẻ không giống người có tiền.”
“Xe của bà ấy cũng mấy chục triệu rồi, hâm mộ phú bà.”
Yến Nhược Ngọc xuất hiện, để cho nhân viên trong đoàn làm phim cởi bỏ nghi hoặc đối với Vân Nguyệt, còn có người âm thầm quyết định, tin tức này đủ ngoài ý muốn, buổi tối vừa trở về đã gửi một bài viết nặc danh để cho cư dân mạng cùng ăn dưa, nào có kim chủ gì, người ta không chừng cùng với Yến Nhược Ngọc có quan hệ thân thích.
Đoàn làm phim náo nhiệt thảo luận, bên phía Vân Nguyệt thì bị Yến Nhược Ngọc đưa đến một nhà hàng cao cấp ăn cơm.
“Nếu có việc thì nói thẳng là được.” Vân Nguyệt đi theo, thản nhiên trình bày: “Buổi chiều tôi còn muốn quay phim, rất vội vàng.”
Yến Nhược Ngọc ngược lại một chút cũng không vội, chậm rãi mang đến phòng lô sau đó bắt đầu cùng đầu bếp trao đổi, nơi này không có thực đơn, đều là đầu bếp căn cứ vào nguyên liệu nấu ăn theo mùa để đề cử.
Sau khi đặt hàng xong, Yến Nhược Ngọc mới chính thức nhìn cô gái đối diện một cái: “Bây giờ nếu cô gả đến nhà họ Yến, các phương diện lễ nghi nên chú ý nhiều hơn, ngồi trên mặt đất ăn hộp cơm trông như thế nào?”
Tư tưởng giai cấp của Yến Nhược Ngọc vẫn luôn như thế, Vân Nguyệt mím môi, cũng không tốn nhiều lời giải thích.
Bất quá có thể từ những lời này của đối phương mà nhìn ra một tin tức.
Yến Nhược Ngọc bắt đầu tiếp nhận cô là con dâu nhà họ Yến.
Như vậy đề tài hôm nay hẳn là không thoát khỏi liên quan với cái này, Vân Nguyệt vì thế nhẫn nại, chờ đợi phần tiếp theo.
Yến Nhược Ngọc thì không nhanh không chậm giáo dục cô chuyện lễ nghi, từ bây giờ nên luyện tập, miễn cho sau này lúc tham dự tụ họp mất mặt.
Huống hồ, cho dù không có tụ hop, hôn lễ tương lai, cô cũng phải biểu hiện ra bộ dáng tiểu thư khuê các.
“Không biết Yến Thiên nhìn trúng cô cái gì, muốn cái gì đều không có, tính cách với tính tình đều không tốt.” Yến Nhược Ngọc không quên đánh giá một câu: “Giới thiệu cho nó những thiên kim danh phủ kia, cái nào không ưu tú hơn cô?”
“Ồ.” Vân Nguyệt thản nhiên nói: “Câu kia nói với tôi vô dụng, tốt nhất hiện tại khuyên anh ấy đi bệnh viện mắt xem một chút.”
“Cô!”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận