Đông Ly Trần Kiếp Diệt


Hai trăm trượng
Ba trăm trượng
Đến độ sâu ba trăm trượng, đầm nước trông giống như bị một đạo ranh giới rõ ràng chia cắt, phía trên là màu đỏ hồng, phía dưới là màu đỏ thẫm.

Ba trăm trượng Long Đàm, nguyên khí nồng đậm gấp sáu lần bên ngoài, muốn tu ra một giáp Chân Lực giờ chỉ cần mười năm.

Nhưng mà dòng nước mang đến áp lực lại khiến thân thể Khương Ly khó chịu cực kỳ, vội vàng thôi động Mệnh Giáp, đem cơ thể bao trùm, mới đem cảm giác khó chịu ấy trừ khử mất.

“Nơi đây tựa hồ chỉ mới đến tầng nước thứ hai, khoảng cách đến đáy đầm còn xa lắm…”
Càng hướng xuống phía dưới, ngoại trừ áp lực càng thêm trầm trọng, thì Khương Ly cũng có thêm cảm giác, mình tựa hồ bị thủy quái nhìn chằm chằm, như có trăm nghìn con mắt đang âm thầm quan sát chính mình, để hắn sởn cả tóc gáy.

Ngay lúc Khương Ly vừa bước chân vào tầng nước thứ hai một bước, thì một đạo bóng đen thoăn thoắt đâm về phía đan điền của hắn, càng quỷ dị xuyên qua lớp niệm thuẫn vô hình.

Bóng đen này tốc độ quá nhanh, không hề bị lớp thần niệm phòng ngự cản trở.

“Bất Diệt Kim Thân”
Khương Ly khóe mắt phát lạnh quanh thân hiện ra một lớp áo giáp màu vàng.

Ngay khi bóng đen kia chạm vào trên áo giáp thì lập tức run lên, tiếp theo là một luồng cự lực đánh mạnh vào bụng dưới của Khương Ly, tiếc rằng chưa đập nát được kim giáp, ngược lại bị chấn động đến mức choáng đầu hoa mắt, sững sờ tại chỗ.

Đạo bóng đen hơi dừng thân hình, lộ ra hình dáng là một con rắn nhỏ, răng nhọn ngâm độc, lưng mọc hai cánh.

Khương Ly thầm nghĩ con vật này hẳn là thủy quái vẫn luôn rình mò mình nãy giờ đi.

Một con rắn nhỏ mà thôi càng có tu vi Ngọc Mệnh cảnh, thêm vào tốc độ quỷ dị cùng với năng lực phá phòng của nó, bình thường Chân Nhân cao thủ nhất thời không đề phòng, bị nó đánh lén thành công, không chết cũng trọng thương.


Hiển nhiên phát hiện được lớp kim giáp hộ thể của Khương Ly bất phàm, hung quang trong mắt của con yêu thú giảm xuống, quay đầu muốn bỏ trốn.

Nhưng nó chưa trốn được nửa bước thì đã bị Khương ly vung tay một chưởng đánh cho thoi thóp.

Năm ngón tay quấn quanh kim giáp, vươn ra liền đem rắn nhỏ túm.

Nhìn con vật này, ánh mắt Khương Ly chìm xuống.

Long Đàm thủy quái có chút phiền phức!
Ba trăm trượng bên trên thủy quái vẻn vẹn chỉ mới Ngọc Mệnh sơ kỳ nhưng xuống phía dưới nữa sợ là có Ngọc Mệnh trung kỳ, Ngọc Mệnh hậu kỳ, Ngọc Mệnh đỉnh cao, thậm chí xuất hiện cả Chân Nhân cảnh thủy quái.

Đến khi đó chính mình chỉ bằng vào Bất Diệt Kim Thân, ngay cả thủy quái cũng không chống nổi nói chi Long Đàm áp lực.

“Quả nhiên, muốn lấy được Truyền Hỏa Bia không phải chuyện dễ dàng”
Khương Ly chưởng lực phun ngoài liền đem tiểu xà chưởng nát, con thủy quái này toàn thân là độc, hắn chẳng dám tiếp xúc trực tiếp.

Ngay tại lúc hắn đang do dự, thì trên ngón tay trỏ chiếc nhẫn trữ vật màu đen nhè nhẹ rung động, có vẻ cực kỳ hưng phấn.

“Là Long Mộ hơi thở, nơi này nhất định là Long Mộ rồi! Tiểu tử, bản long cảnh cáo ngươi mau giúp ca đi ra ngoài, ca đã cảm nhận được chôn dưới đáy đầm Long Thi rồi”
Khương ly nheo mắt, kẻ vừa làm ầm ĩ tự nhiên là Nghiệt Long.

Nghe lời của nó tựa hồ đối với Long Đàm rất thấu hiểu, càng xưng là Long Mộ.

Nghĩ đến con rồng này vốn dĩ có nhân duyên với Kinh Dương Vương, mà Kinh Dương Vương thì là Việt quốc thái tổ, cũng là chủ nhân của Long Đàm.


Nghiệt Long hiểu rõ đôi chút, có vẻ cũng không phải là chuyện gì quá bất ngờ.

Nhưng giúp nó cởi bỏ phong ấn? hắn đâu có ngu.

Khương ly ngậm miệng chả thèm trả lời nó.

Nghiệt Long gặp Khương Ly không đoái hoài đến mình, liền hạ giọng dụ dỗ:
“Tiểu tử, ca biết ngươi nghe được lời ca nói, chỉ cần người giúp ca ra ngoài, cũng thu được Long Thi.

Bản long đảm bảo bảo kê ngươi một trăm năm”
Còn một trăm năm sau, ca liền đem ngươi biến thành nhân sủng! Khà khà Nghiệt Long trong lòng bổ sung thêm.

Khương Ly chưa lên tiếng, Nghiệt Long lại nói tiếp
“Tiểu tử có phải đang sợ ca ra ngoài sẽ bóp chết ngươi không, Tổ Long chứng giám, ca có thể đảm bảo nhất định sẽ không ra tay với ngươi”
Mặc kệ Nghiệt Long lảm nhảm, Khương ly vẫn chăm chú quan sát xung quanh, tìm kiếm đối sách.

Mà con rồng bị bơ liên tục, thẹn quá hóa giận mãnh liệt giãy giụa, quát:
“Tiểu tử, bản long, cảnh cáo ngươi một lần nữa, ngươi không giúp ca đi ra ngoài ca sẽ nóng giận.

Ca nóng giận ngay cả ca cũng sợ hãi.”
“Ồn ào”
Khương Ly nhíu nhíu mày, cầm lấy chiếc nhẫn ném vào trong túi trữ vật, không muốn nghe Nghiệt Long nói nhăng nói cuội
Hắn thu hồi tinh thần mở ra sáu lớp kim giáp tiếp tục lặn xuống sâu hơn.


Chừng ba khắc, Khương Ly lặn đến được độ sâu bốn trăm trượng.

Nơi này nguyên khí đã nồng đậm hơn so với ngoại giới gấp bảy lần, mà áp lực thì cũng gấp bội khiến hắn không thể không mở ra hoàn chỉnh Bất Diệt Kim Thân.

Bị chín lớp áo giáp màu vàng bao quanh thân thể, cả người Khương Ly tỏa ra ánh sáng le lói giữa dòng nước đỏ thẫm.

Mà trong thời gian vừa rồi, hắn liên tiếp trúng phải ba lần công kích của thủy quái thậm chí một lần gần nhất, Bất Diệt Kim Thân bị phá vỡ mất bốn lớp ngoài cùng.

“Bốn trăm trượng....!có vẻ đây là cực hạn của ta rồi”.

Khương Ly thở dài thất vọng.

Chợt đưa mắt nhìn về túi trữ vật bên hông, như có điều suy nghĩ.

Tiếp theo hắn lấy ra chiếc nhẫn màu đen mở miệng hỏi:
“Ngươi biết rất rõ về nơi này sao?”
Bên trong nhẫn trữ vật Nghiệt Long đắc ý bảo:
“Tất nhiên, đây là phần mộ của một vị cấp chín Yêu Long, ca từ nhỏ liền tu luyện ở đây mới có thể từ giao hóa rồng đấy.

Hừ còn không phải do tên Trần Cảnh tiểu tử kia mượn lời ngon ngọt dụ dỗ ca nhường Long Mộ cho hắn, sau đó lừa gạt đem long hồn của ca nhốt vào trong nhẫn trữ vật…”
Nghĩ đến chuyện cũ, lời nói của Nghiệt Long mang mấy phần u oán cùng uất ức.

Nhưng trong lòng cũng đắc ý, xem chừng chính mình số mệnh không kém.

Bị Trần Cảnh tiểu tử kia bày một vố, bị nhốt ở trong nhẫn trữ vật thế mà liên tục đột phá lên cấp tám.

Hiện tại, dĩ nhiên được một tên võ giả phát hiện rồi đem đến Long Mộ.

Chỉ cần lừa gạt tên tiểu tử này giúp mình phá hủy thêm ba lớp phong ấn nữa là có thể thoát ra ngoài....Tiếp theo mượn Long Thi phục sinh, mặc dù trở thành cốt long nhất tộc, hình dáng xấu xí, nhưng lại có thể mượn bộ Long Thi này đẳng cấp mà tu luyện, chờ đột phá đến cấp chín, nói không chừng còn có cơ hội đột phá đến cấp mười Chân Long.


Đến khi ấy bản long tái tạo nhục thân, hoành hành thiên hạ...khà khà khà...!
Càng nghĩ, Nghiệt Long lại càng vui mừng khôn xiết, nếu để Khương Ly biết được ý nghĩ của nó, chắc phải lắc đầu ngán ngẩm:
Ngu Dốt!
“Cấp chín Yêu Long…”
Khương Ly cau mày, thật không nghĩ đến, nho nhỏ Việt quốc lại tồn tại phần mộ của một vị yêu tộc cường giả.

Cấp chín Yêu Long, tương đương với Ngũ phẩm Chân Vương, hơn nữa Long tộc thân thể cường hoành, thực lực nhỉnh hơn cùng cấp nhân tộc võ giả.

Chẳng trách nơi này gọi là Long Đàm, cũng chẳng trách nước ở Long Đàm có hàm lượng nguyên khí nồng nặc như thế.

Dù sao, dưới đáy đầm là xác của một con rồng nha.

Trong mắt Khương Ly lóe lên một tia tham lam, nhưng rất nhanh thì xóa mất.

Không khỏi cười khổ, Yêu Long thi thể mặc dù quý giá đấy, nhưng cũng là đồ vật của nhà họ Trần.

Hắn nếu dám thò tay vào, chỉ sợ sẽ chết khi nào không biết, tốt nhất vẫn là tìm cách lấy được Truyền Hỏa Bia thì hơn.

Gạt bỏ tham niệm, Khương Ly bình thản hỏi: “Ngươi có biện pháp đối phó thủy quái sao?”
“Thủy quái? Liền chúng nó? Năm xưa ca thế nhưng là bá chủ ở Long Đàm này.

Chúng nó chỉ là lương khô của ca mà thôi.

Bản long vừa lộ diện, chúng nó đều phải bỏ trốn” Nghiệt Long đắc ý nói.

“Được, như thế chỉ cần ngươi giúp ta dọa lui thủy quái, Khương mỗ thay ngươi phá vỡ một lớp phong ấn cũng không phải không thể”
“Được, khà khà” Hắc Long một ngụm liền đồng ý, trong lòng thì buồn cười, ngày bản long nhìn thấy ánh mặt trời sắp không xa


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận