[ Đồng Nhân ] [allhar] Kẻ Phản Diện Bọn Anh Yêu Em

Ảnh giáo sư trong thế giới này

Đẹp trai xỉu!!!
----- Vào truyện ---------------------------

     Cố gắng giải quyết mớ thức nhanh mớ thức  ăn và một đóng thông tin trong khổ sở để trở về kí túc xá. Dù gì cậu cũng tĩnh lại buổi chiều nên các môn học đã chấm dứt và nên chuẩn bị một ngày mới là được rồi nhỉ. Kết thúc bữa ăn các học sinh theo sau huynh trưởng trở về kí túc xá, các cái cầu thang vẫn như vậy nó thay đổi vị trí liên tục khiến cậu hoa cả mắt, nhưng thay vì đi lên để tới ký túc xá như Gryffindor thì Slytherin lại đi xuống càng đi cái không khí càng khiến người ta lạnh gáy vừa âm u vừa lạnh lẽo không hề ấm áp như Gryffindor của cậu.

       Vào ký túc xá Slytherin vẫn chỉ có một ý nghĩ là*Tụi rắn con này toàn những kẻ lắm tiền*. Bao nhiêu thứ đắt giá, nào cẩm thạch, đá quý, đồ bạc,... được dùng tới 70% để trang trí cái kí túc xá này. Cậu nhìn mà mà đầu óc choáng ngợp trước sự quý tộc đến quá đáng của các Slytherin.

      Đứng một hồi Harry cũng quyết định chào tạm biệt cô bạn thân Hermione để trở về căn phòng của mình. Trở về phòng căn, trong phòng cậu có hai cái giường lớn hấp dẫn người khác muốn nằm lên nó, những vật trang trí có họa tiết tinh tế nhưng đặc biệt là phòng tắm bồn tắm được làm từ đá cẩm thạch và tông màu chủ đạo là màu xanh lá làm nên sự hấp dẫn khiến người khác không thể rời mắt. Và cậu phát hiện gì đây! Cậu ở đây một mình ư! Tuyệt vời cậu sẽ không phải đau đầu đau óc để tìm cách ứng xử cho đúng với đám con rắn con này. Bỏ qua cả một nùi suy nghĩ ra khỏi đầu cậu nhanh chóng chạy ùa vào nhà tắm xong xui cậu đánh một giấc thật dài để chào đón một ngày mới ở thế giới này.

       Sáng hôm sau 

     4 giờ sáng cậu đã bị đánh thức bởi cơn ác mộng đó, cơn ác mộng về chú Sirius bị Bellatrix giết đêm nào nó cũng tới để nhắc nhở cậu những chuyện ngu ngốc cậu đã gây ra và cái giá chính là tính mạng của người thân duy nhất của cậu ba đỡ đầu Sirius Black.

     7 giờ 30 đại sảnh mới có người nên cậu quyết định đi dạo rừng Cấm, nhanh chóng vệ sinh cá nhân thay quần áo lén la lén lút chạy ra khỏi ký túc đang đi trên hành lang nghe được tiếng bước chân cậu nhanh chóng nép vào một góc chờ xem ai giờ này đã rảnh rỗi sinh nông nổi mà đi lòng vòng giờ này ( Táo: Ơ bộ hông phải ông hả?). Cậu thấy ai đây là Voldemort đại nhân, cậu vô thức lui ra sau và vô tình gây ra một tiếng động, cậu than thầm* Thôi toi đời rồi!!*. Nhưng ngoài dự đoán của cậu Tom đi lướt qua không hề quan tâm đến tiếng động mà cậu vô tình gây ra. Harry thở phào nhẹ nhõm xém nữa là cậu bị phát hiện rồi.

    

         Chạy vội ra sân cậu đứng trước khu rừng Cấm, cậu cẩn trọng ngó quanh xem có ai không rồi cậu  nhanh chóng chạy thật nhanh vào cánh rừng Cấm. Bước vào trong khu rừng u tối, càng vô sâu cánh rừng như sống lại làm cho người ta phải nổi cả da gà.''Lumos'' từ đầu đũa một ánh sáng trắng sáng lên soi sáng cả một khu rừng u tối.' Soạt…soạt' từ trong một lùm cây bước ra một con Bạch Kỳ Mã nó rụt rè cảnh giác người trước mặt, nó tự hỏi tại sao có một cậu bé ở khu rừng nguy hiểm, đầy rẫy sinh vật huyền bí vào giờ này. "Ngươi thật xinh đẹp! Ngươi yên tâm ta sẽ không hại ngươi đâu, ngươi cảm nhận được mà phải không". Bạch Kỳ Mã cẩn trọng quan sát người trước  mặt, với ánh sáng của nó khiến cậu bé trước nó như một thiên thần. Dưới ánh sáng trắng của nó khiến cậu lộ ra làn da trắng sứ, đôi môi hồng hào mấp máy cùng với đôi mắt xanh ngọc nhưng không giống một màu xanh tăm tối của Slytherin mà một màu xanh tinh khiết màu xanh của hy vọng. 

        Nó bước tới chỗ Harry nhẹ nhàng đưa đầu nó vào mặt cậu cọ cọ không ngừng, bỗng nó dừng lại đưa đầu vào mặt cậu và… liếm vào môi của cậu!! (Táo: em ấy mất nụ hôn đầu rồi). Harry bất ngờ trước hành động của nó nhưng rồi cậu cũng  gạt nó đi, cậu đứng dậy từ bước vào sâu khu rừng Cấm, cậu muốn đi sâu thêm nữa trong đó có thứ cậu cần. Cậu quay lại thấy con Bạch Kỳ Mã đứng yên đó cậu vô thức mỉm cười " Mày muốn đi với tao chứ?" Do dự một lát nó quyết định đi theo cậu vào một khoảng đêm tối đó. Bởi vì nó phải bảo vệ cậu bảo vệ tiểu thiên thần của nó. Đi sâu vào đó, trong những bụi cây ẩn ẩn hiện hiện những sinh vật kỳ quái không ngừng quan sát cậu và con Bạch Kỳ Mã. Bỗng có một thứ gì đó rơi lên đầu của Harry, cậu đưa tay lên lấy thứ đó xuống và cậu thấy gì đây { Con người ngu ngốc mau thả ta ra nếu ta sẽ lấy mạng của ngươi } một con rắn trắng đang ở thế chuẩn bị tấn công cậu { Đợi đã!! Ta không có ý gì đâu, t..ta.. sẽ thả ngươi ra được chứ} cậu đáp lại con và cố gắng làm sao để nó không tấn cậu { Hừm.. như vậy còn được} và nó cảm thấy có gì đó sai sai thì phải { ng.. ngươi nói được xà ngữ !!}.{ À đúng vậy ta có thể nói, ta sẽ thả ngươi ngay} cậu nhẹ nhàng nói rồi chuẩn bị đặt thì nó quấn chặt lấy tay cậu .

          {Nè! Hay ngươi mang ta đi theo ngươi đi, ta ở nơi thật chán!} Cậu hơi bối rối trước lời đề nghị của nó bởi vì Hogwart không được nuôi những thứ nguy hiểm đặc biệt là rắn sau một hồi suy nghĩ cậu quyết định { Được! Nhưng ngươi không được để ai phát hiện liệu ngươi có làm được chứ? } con rắn ngoan ngoãn quấn chặt cánh tay cậu { Được miễn ngươi cho ta đi theo à mà ta là Emma} cậu mỉm cười nhìn cô rắn sang chảnh giới  thiệu { ta là Harry, Harry Potter thật vui vì được làm quen với ngươi}.

     

         Con Bạch Kỳ Mã cảm thấy bất mãn vì bị lơ từ nãy đến giờ bất mãn dùng đầu huýt huýt vào cậu tỏ vẻ đáng thương. Cậu cười khổ dùng tay xoa xoa  đầu nó, cậu cùng nó và Emma tiếp tục đi vào trong và cậu dừng trước một dòng sông trong khu rừng Cấm cậu cúi xuống rút ra một lọ thủy tinh lấy một ít nước ở dòng sông. Khi câu đã lấy xong cậu xoay qua cậu thấy một nhân mã* ôi trời! Anh ta đến từ lúc nào thế trời!!* thấy Harry cứ như thế nhìn mình nhân mã lên tiến "Không ai được phép bước vào đây trước khi được cho phép" ngừng một hồi  nhân mã nói tiếp " gọi tôi là Firenze và theo tôi được biết thì học sinh bị Cấm vào đây" Harry bừng tĩnh trước câu nói Firenze, cậu vội vàng giải thích " Tôi không có ý xấu,t…. Tôi sẽ rời khỏi ngay " thấy cậu bối rối " Không cần lo, tôi chỉ muốn biết lý do tại sao tôi không nhìn thấy số mệnh của cậu, cậu….. Harry đúng chứ" Cậu cố gắng bình tĩnh lại " Phải… Harry, Harry Potter" Firenze nhìn cậu ngẫm nghĩ * Potter sao?* 

   Firenze nhìn cậu một lát thì tiến tới gần cậu và… bế cậu lên ( Táo: bế kiểu công túa nha ) vừa đi Firenze vừa nhìn con người nhỏ bé trong vòng tay ,Firenze cảm nhận được cậu bé này chút kỳ lạ, một cảm giác không thuộc về nơi này, một sức mạnh to lớn trong một thân hình nhỏ bé này. Còn người được bế thì đơ toàn tập không biết phản ứng thế nào trong tình huống này. Ra khỏi rừng Cấm Firenze đặt cậu xuống trước khi đi xoa xoa đầu cậu dặn dò " Tốt nhất cậu đừng nên quay lại nơi nguy hiểm này" rồi bỏ lại cậu đang ngơ ngác, nhưng cậu nhanh chóng chạy về ký túc xá để con rắn Emma đặt lên giường và cất đi những thứ cậu lấy được trong rừng Cấm.( Táo: đó là lý do tại sao ẻm run khi thấy Firenze đấy) cậu ngã lưng xuống giường cạnh con rắn Emma ,suy nghĩ về việc cậu sẽ bàn bạc với Hermione . Mà không biết chuyện cậu ở rừng Cấm đã bị một người phát hiện

     (Táo: ai vậy nhờ??)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui