[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đường Vũ Hoa

- Đường Vũ Lân, Võ Hồn của ngươi là Lam Ngân Thảo. Lúc trước chọn ngươi đi thi, vì ta không còn lựa chọn nào khác. Bây giờ Cổ Nguyệt tới, còn có Đường Vũ Hoa. Thiên phú của hai nó ngươi cũng thấy. Lời ta đã nói, đương nhiên ta sẽ giữ lời, nhưng ta muốn ngươi hãy cố gắng, chứng tỏ cho ta thấy ngươi thực có tư cách đại diện cho Lớp năm đi dự thi. Nếu ba tháng sau, ngươi không thể đạt được yêu cầu của ta, vậy ta chỉ còn để ba người này người đi thi mà thôi.

Vũ Trường Không nói, Đường Vũ Lân chỉ gật đầu đáp:

- Vâng.

Dù đã có Tạ Giải nhắc nhở, trong lòng Đường Vũ Lân vẫn thấy buồn, thiên phú, cuối cùng cũng là thứ làm tổn thương mình mạnh nhất.

- Vũ lão sư. Ta sẽ không đi thi thay hắn.

Cổ Nguyệt bỗng lên tiếng. Vũ Trường Không nhìn cô.

- Hửm?

Cổ Nguyệt nói:

- Ta chỉ là học sinh bổ sung, ta không muốn bởi vì ta mà ảnh hưởng tới những người khác. Cho nên, thỉnh ngài thu hồi lời đã nói. Ta sẽ không dự thi.

Vũ Trường Không ngẩn người, từ khi hắn trở thành Hồn Sư, chẳng có mấy ai dám uy hiếp hắn. Không phải là không có, nhưng ai cũng có kết quả thê thảm. Nhưng cô bé này lại làm hắn không biết phải làm thế nào với cô.

Tạ Giải có song sinh Võ Hồn, làm hắn rất coi trọng, nhưng so với Nguyên Tố Sứ của Cổ Nguyệt, Tạ Giải kém hơn hẳn.

Đường Vũ Lân không ngờ Cổ Nguyệt lại nói thay cho mình, cảm kích nhìn cô.

- Cảm ơn Cổ Nguyệt, nhưng Vũ lão sư nói đúng. Chuyện này liên quan tới vinh dự của lớp chúng ta, đương nhiên ai mạnh nhất thì đi thi là tốt nhất. Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ cố gắng. Nếu trong ba tháng ta đủ mạnh, ta nghĩ, lão sư sẽ để cho ta dự thi.

Vũ Trường Không kinh ngạc nhìn Đường Vũ Lân, thằng bé này tính tình tốt thật. Nó không chỉ thể hiện quyết tâm cố gắng, mà còn muốn giải vây cho hắn. Điều này làm Vũ Trường Không càng thêm ấn tượng tốt với nó.

Đường Vũ Hoa bị bỏ mặc, càng là không vui. Nó thiên phú rất cao, tại sao ở đây đều bị bỏ rơi như vậy?

- Lão sư, đặc huấn là luyện cái gì vậy? Không phải vẫn là thể lực chứ?

Điều Tạ Giải quan tâm hiển nhiên không giống hai người kia. Vũ Trường Không đáp:

- Đương nhiên không phải. Dù huấn luyện cái gì, mục đích đều chỉ có một. Chính là gia tăng thực lực của các ngươi. Thực lực chia làm thực lực cứng và thực lực mềm. Trong mắt ta, tất cả thực lực, đều đến từ thực chiến. Cho nên, đặc huấn của các ngươi chính là thực chiến. Dùng thực chiến kích phát tiềm năng bản thân, dùng thực chiến để nâng cao kinh nghiệm chiến đấu. Ta sẽ nói cho các ngươi biết điểm yếu của mình trước, sau đó bắt đầu thực chiến.

- Tạ Giải, tốc độ của ngươi là đạt yêu cầu. Nhưng thể lực ngươi quá kém, không thể bền bỉ. Nên trong chiến đấu, phải chú ý khống chế thể lực. Võ Hồn thứ hai của ngươi có hiệu quả xuất kỳ bất ý, nhưng không nên sử dụng quá đơn giản, một khi vận dụng, nhất định phải lấy được hiệu quả cao.

- Cổ Nguyệt, tuy ta không muốn nói, nhưng ta phải thừa nhận, với tu vi này, khả năng khống chế nguyên tố của ngươi là rất tốt. Ngày mai, ta sẽ dẫn các ngươi đi kiểm tra Tinh Thần Lực.

Đường Vũ Lân nói:

- Lão sư, ta đã từng kiểm tra tinh thần...

Vũ Trường Không lạnh lùng ngắt ngang.

- Ta chỉ tin vào con mắt của mình.

Hắn tiếp tục nói với Cổ Nguyệt:

- Cho nên, trong huấn luyện, ta muốn ngươi tập thử nhiều dạng kết hợp nguyên tố khác nhau. Nguyên Tố Sứ, đối với các loại nguyên tố đều rất thân thiện, nhưng vì không có cái nào chuyên biệt để giúp Hồn Hoàn tăng lên, nên không nguyên tố nào có khả năng trở nên cường đại. Trong tương lai, ngươi sẽ nhận ra, mình không có Hồn Kỹ trụ cột mạnh mẽ. Nếu sau này ngươi có hồn kỹ mới đi nữa, thì cũng chỉ có thể tăng cường khả năng khống chế nguyên tố và cường độ hồn lực mà thôi.

- Muốn trở thành cường giả, ngươi chỉ có một con đường. Đó là kết hợp tổ hợp nhiều nguyên tố. Cái này xưa nay chưa từng có, nhưng ta nghĩ ngươi sẽ làm được. nhận ra. Nếu ngươi có thể kết hợp các nguyên tố thuộc tính khác nhau vào làm một, và khống chế được nó, thì trong tương lai ngươi nhất định sẽ trở thành đỉnh phong.

- Vâng, tạ ơn lão sư. - Cổ Nguyệt gật đầu.

Vũ Trường Không cuối cùng chuyển sang Đường Vũ Lân.

- Về phần ngươi. Việc đầu tiên của ngươi hiện giờ, là khống chế Võ Hồn cho tốt. Ta nói thẳng, Lam Ngân Thảo của ngươi tuy biến dị, nhưng Bản nguyên dù sao vẫn là Lam Ngân Thảo. Ngươi phải khống chế nó cho tốt, phát triển theo hướng Chiến Hồn Sư Hệ Khống Chế. Còn hai cái chùy lần trước, sức mạnh cơ thể là thiên phú của ngươi, trước mắt không có gì dùng tới nó, sau này ngươi thử kết hợp dùng chùy với Lam Ngân Thảo cùng công kích xem sao.

- Vâng.

- Còn Vũ Hoa...

Đường Vũ Hoa nghe gọi tới mình, liền sáng mắt. Nó ghét nhất là bị bỏ rơi, vì trước giờ nó đã được nuông chiều thành quen rồi.

- Ta thật ra không có gì để nói về cách chiến đấu của ngươi, vốn chưa từng nhìn qua.

Đường Vũ Hoa xịu mặt, dáng bộ ủy khuất.

- Thế nhưng, ta thấy võ hồn của ngươi có chút kì lạ.

Đường Vũ Hoa nghe tới đó, ngẩng đầu nhìn, hứng thú gật gật. Vũ Trường Không khóe mắt giật giật. Nó là đang hứng thú cái gì a?

- Võ hồn của ngươi cùng Đường Vũ Lân có chút khác biệt. Của ngươi không có biến dị. Thuần túy Lam Ngân Thảo mà đã đạt tới mười tám cấp, quả thực có chút khó tin. Ta không tin Đường Vũ Lân nỗ lực thua kém ngươi, mà ngươi là nhỏ hơn một tuổi. Ngươi nói xem!?

Đường Vũ Hoa đắc ý cười. Võ Hồn của nó đúng là Lam Ngân Thảo, thuần túy không biến dị, tu luyện đương nhiên khó khăn. Nhưng là, nó đâu chỉ có Lam Ngân Thảo.

- Mẫu thân ta dặn không được nói nếu người khác không hỏi. Thật ra ta có song sinh Võ Hồn.

Vũ Trường Không nhíu mày. Song sinh Võ Hồn? Hắn chưa từng nhìn ra a.

- Đệ nhất Võ Hồn Lam Ngân Thảo, đệ nhị Võ Hồn...

Trên người Đường Vũ Hoa bắt đầu phát ra quang mang màu đỏ, dưới sự bao phủ của hồng quang nhàn nhạt, hai con mắt nàng bắt đầu biến thành màu đỏ, lỗ tai chậm rãi biến dài ra mang theo bạch mao trên đầu mọc ra. Vóc người tựa hồ cao lên một chút. Khí tức hồn lực nhu hòa vòng quanh thân thể nó ba động.

- Nhu cốt mị thố!

Cả bọn choáng ngợp, Vũ Trường Không cũng là lặng yên suy nghĩ. Hắn vẫn thấy có gì đó không thích hợp. Đường Vũ Hoa bước tới trước mặt Đường Vũ Lân, thích thú xem lại nó đã cao bằng hắn.

Đường Vũ Lân là sực tỉnh, cẩn thận liếc mắt nhìn Đường Vũ Hoa một cái, tay phải sờ sờ trên đôi tai dài màu trắng của nó. Thật là mềm a...

- Ca, ngươi...!

Tai thỏ chính là nơi mẫn cảm nhất, võ hồn biến thân, hiệu quả này đồng dạng cũng xuất hiện trên người Đường Vũ Hoa. Khuôn mặt nó nhất thời đỏ ửng, nâng tay lên hung hăng đánh Đường Vũ Lân.

Vũ Trường Không đối với hành động của Đường Vũ Hoa nói cái gì, để mặc nó đánh Đường Vũ Lân.

- Đường Vũ Hoa, võ hồn của ngươi thích hợp với rất nhiều con đường. Có thể chọn Đánh Nhanh hệ Chiến Hồn Sư, Võ Hồn Lam Ngân Thảo, cũng có thể chọn Hệ Khống Chế Chiến Hồn Sư. Ngươi cứ từ từ suy ngẫm.

- Vâng. - Đường Vũ Hoa đáp lời vẫn còn hăng say đánh Đường Vũ Lân.

- Vậy, đặc huấn bắt đầu.

Đường Vũ Hoa nghe tới, hứng thú lại thôi đánh, vểnh tai nghe. Tạ Giải nghe được huấn luyện thực chiến, thì rất kích động:

- Vũ lão sư, chúng ta ai đánh trước?

Vũ Trường Không nói:

- Không cần phân biệt trước sau, ba người các ngươi cùng lên, đối thủ của các ngươi, là ta!

Mặt bốn đứa cứng đờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui