[Đồng Nhân Harry Potter] Đôi Mắt Màu Xám Tro



Edit: Yun Haku

Hai tháng tiếp tôi vẫn bị dạy dỗ như cũ, quan trọng là đã có chút biến hóa, phần lớn thời gian đều tập luyện chú “Expecto Patronum (Hú hồn Thần hộ mệnh)”

“Banishing Charm (Bùa trục xuất)”

“Backfiring Jinx (Bùa phản phé)… A, không…”

Cây đũa phép lần thứ mười bị Draco làm cho bay ra ngoài.

“Chú ý một chút đi, nhỏ ngốc!” Draco lớn tiếng nói.

“Ah, đáng ghét, em thề, em đã vô cùng chú ý” Tôi tức giận bước nhanh đi lượm cây đũa thần.

“Sharon, em thậm chí đến một chiêu còn không ngăn được!” Draco nhếch mày khiển trách.

Tôi tức giận nghiến răng.

“Banishing Charm (Bùa trục xuất)”

“Ah, em còn chưa chuẩn bị sẵn sàng”

Cây đũa phép lại một lần nữa bay lên không trung rồi rơi xuống mặt đất.


“Nếu có người muốn giết em sẽ không cho em cơ hội đọc thần chú, lúc nào cũng phải nắm thật chặt đũa phép của mình, hiểu chưa nhỏ ngốc?” Draco lười biếng nói.

Ah, thì ra cũng có trò đó à?

Quan trọng là tôi không thể phản đối!

Tôi đành phải chạy đi đến nhặt cây đũa phép lại.

Chờ tôi có thể học được “Expecto Patronum (Hú hồn Thần hộ mệnh)” thì tôi sẽ ngăn được sự công kích của Draco, nếu may mắn còn có thể dùng “Banishing Charm (Bùa trục xuất)” phản kích lại.

Cuối cùng cũng đến ngày một tháng tám.

“Hai cục cưng ngoan, nhanh lên nào!” Narcissa ngồi trên sofa nói, lại quay đầu nói với Draco “Chiều nay ba con có hội nghị ở bộ phép thuật…”

“Đáng ghét…” Draco sửa lại cổ áo, nói nhỏ.

Enma còn đang bận cùng với mấy tên tham lam ở bộ tư pháp “đánh nhau” để bắt họ nhổ ra sản nghiệp của gia tộc Fathley, cho nên tôi đành phải cùng Draco đi mua những đồ vật dùng để nhập học.

“Cục cưng, thế nào? Chúng ta xuất phát được chứ?” Narcissa quay đầu hỏi.

“Được rồi ạ!” Tôi rối rắm lên tiếng.

“Ừ, vậy là tốt, Draco, con đi với ba nhé! Mẹ cùng với Sharon bảo bối đi sau!” Narcissa vẫy vẫy đũa phép, từ trong ngăn kéo của lò sưởi đặt bên cạnh tường bay ra một cái hộp có hoa văn phức tạp, bên trong là một ít bột màu trắng.

“Ah, đừng, mẹ, con có thể một mình đi được, con đã lớn rồi!” Draco nhỏ giọng phản kháng.

“Không được, đọc sai địa điểm là chuyện lớn đấy!” Narcissa vỗ vai Draco, cười dịu dàng “Với lại, đây là lần đầu tiên Sharon dùng bột Floo”

Hừm, thế cái đống bột trắng này là bột Floo à? Hóa nó chính là một loại phương tiện của giới phép thuật sao?

Draco trừng mắt nhìn tôi một cái, không cam tâm gật đầu.

Lucius vẫn mỉm cười đứng ở cạnh lò sưởi, người này với người trong nhà luôn yêu thương vô cùng!

“Đến đây, Draco!”

Lucius mở miệng, Draco đành phải dừng lại cử chỉ oán hận đáng yêu, sửa lại quần áo chạy đến lò sưởi, cầm chặt lấy tay của Lucius.

“Hẻm Xéo!” Lucius đọc rõ.

Narcissa cũng cầm ít bột Floo chậm rãi đi tới, trong lò sưởi xuất hiện một ngọn lửa màu xanh, sau đó không còn thấy Lucius và Draco.

“Đến phiên chúng ta rồi cục cưng!” Narcissa cười nói, không chờ tôi thoát khỏi sự ngạc nhiên, ôm lấy vai tôi đi vào trong lò sưởi.


Khụ khụ, cái cảm giác này chẳng dễ chịu chút nào.

Lúc đi ra, bước chân của tôi xiêu vẹo một chút, ngay lúc đó bị một lực kéo mạnh kéo lại suýt nữa đã nằm sấp trên mặt đất mà hôn nó rồi.

Thấy Draco lạnh lùng thu tay, trong lòng tôi nổi lên một tia lửa tức giận.

Ah, hình như có người cũng xuất hiện ở chỗ tôi cùng Narcissa vừa đứng thì phải? Lúc nãy Draco mà không kéo tôi, cá là tôi đã cùng người đó đụng nhau rồi, tôi nhỏ giọng nói “Cảm ơn”

“Không cần cảm ơn!” Draco nâng cằm nói.

Tôi chỉ có thể mỉm cười một cách “thục nữ”.

“Được rồi, Draco, Sharon, chúng ta phải nhanh mới kịp!” Lucius lên tiếng.

“Vâng, ba!” Draco nhanh chóng đáp lại.

Lần nay, Narcissa ở cạnh cười trộm.

Dưới chân là những hình ảnh uốn lượn, nhìn không thấy rõ những viên sỏi lát đường, tôi kiềm chế lòng hiếu kỳ, đôi mắt nhìn xung quanh.

Đi theo đến một cửa hàng màu đen, bên trong truyền ra những tiếng kêu, phía trước cửa viết “Cửa hàng chim cú mèo Eeglops”. Một vài cậu bé bằng tuổi Draco kề mũi vào tủ kích thủy tinh, trong tủ có một ít cái chổi… Còn có cửa hàng bán áo choàng, có bán kính viễn vọng,… Cũng có một số tủ kính bày toàn là những con mắt, rồi là sách chú thuật, bút lông chim, tấm da dê, lọ thuốc,…

“Hai đứa đến đây, các con đi vào đo quần áo, để tiết kiệm thời gian, mẹ đi mua những thứ linh tinh cho hai đứa, Lucius sẽ ở cửa hàng bên cạnh mua sách cho các con” Narcissa chớp mắt nói.

“Con sẽ bảo vệ Sharon” Draco nói.

“Ừ, dĩ nhiên rồi, Draco của mẹ là tuyệt nhất” Narcissa hôn lên trán của Draco rồi cười dịu dàng.

Lucius nhìn tôi và Draco gật đầu, sau đó đi vào cửa hàng ở bên cạnh.


“Được rồi, chúng ta vào thôi nhỏ ngốc!” Draco thay đổi khuôn mặt, hoàn toàn không còn bộ dạng ngoan ngoãn lúc nãy.

“Không được gọi em là nhỏ ngốc!” Tôi phản bác.

Draco cười nhạo.

Bà Malkin là một người rất béo, nụ cười rất hiền hậu, trên người mặt một bộ đồ màu tím, nghe thấy tiếng mở cửa thì đi đến đón.

“Hai cục cưng muốn mua đồng phục của trường Hogwart phải không? Ah, để ta đoán một chút, cậu bé đáng yêu này là cậu chủ của dòng họ Malfoy cao quý phải không?” Bà Malkin nhìn mái tóc bạch kim của Draco nói “Vậy cô bé này là ai thế?”

Tôi chắc chắn bà ta cố ý nói như vậy.

“Dĩ nhiên, Draco Malfoy, đây là Sharon Fathley!” Draco bắt chước giọng điệu của Lucius.

Nụ cười của bà Malkin càng tươi, nhiệt tình khen Draco vài câu, sau đó đưa chúng tôi vào bên trong.

Lúc chúng tôi đi vào thì người ngồi trên ghế nhỏ đứng dậy lấy số đo của chúng tôi.

Draco hơi nhíu mày, chắc là đang cố gắng kiềm chế không tránh né cái thước dây kì lạ kia.

Tôi cười trộm một cái.

“Bảo bối, không cần để ý, con chờ một chút được chứ? Tiệm của chúng ta luôn là sự lựa chọn tuyệt vời để đặt may đồng phục của trường Hogwart, nói thật, bên trong lúc này có hai đứa trẻ cũng đang đo quần áo đấy!” Bà Malkin dẫn theo một cậu bé ăn mặc rách nát đi vào.

Tìm kiếm với từ khoá:
Được thanksXem thông tin cá nhân Share (bygoogle = window.bygoogle || []).push({});


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận