Thung lung Godric nằm ở phía Tây Nam nước Anh, cũng giống như Hogsmeade đó là nơi các phù thủy sinh sống. Những ngôi nhà với đủ loại hình dạng khác nhau được sắp đặt không với bất cứ quy tắc nào ở hai bên con đường trong thị trấn, ở giữa là một con đường đất hẹp xiêu vẹo kéo dài tới chính giữa thung lũng nơi đó mở ra một cái quảng trường nhỏ.
Giữa quảng trường là một đài tưởng niệm chiến tranh, bốn phía có gắn đèn màu, một nhánh thông do gió thổi vào che khuất. Bên cạnh có một cửa hàng, một cái thùng điện thoại, một quán rượu và một giáo đường nhỏ. Cửa sổ thủy tinh của giáo đường phản chiếu lại những ánh màu rực rỡ, chiếu sáng cả khoảng sân, từ trong giáo đường truyền ra bài thánh ca.
Tấm bia tưởng niệm này đã được phù phép, mỗi khi có một phù thủy đi ngang qua, tấm bia tưởng niệm sẽ biến mất, vốn dĩ là một tưởng đá khắc đầy tên danh nhân đổi thành bức tượng ba người: Một người đàn ông với mái tóc rối bời, đeo kính đứng bên cạnh một người phụ nữ tóc dài, hòa ái xinh đẹp ưu nhã và một bé trai kháu khỉnh nằm trong lòng cô.
Có một phù thủy mặc áo choàng đen đầu đội mũ kín mít đứng lặng phía dưới, giống như đang trầm tư nhìn ngắm pho tượng, người đó cứ đứng yên nơi đó, không chút nhúc nhích.
.......
"Cốc cốc...."Âm thanh vang lên từ cánh cửa gỗ cũ nát .
"Ai vậy?? Lại có người tìm ông già lú lẫn này à??!!..."Cánh cửa gỗ kẽo kẹt mở ra, một ông lão với mái tóc bạc phơ, một đôi gọng kính hình bán nguyệt nằm yên trên sóng mũi của cụ, không phải ai khác đó chính là hiệu trưởng Dumbledore.
"Buổi chiều tốt lành thầy hiệu trưởng." Kéo lớp mũ áo choàng xuống, bên dưới là một cô bé tóc ngắn màu ám kim.
"Ồ!! Knicks!! Buổi chiều tốt lành, mau vào nhà nào!!" Thầy hiệu trưởng nghiêng người mời Knicks vào nhà, việc Knicks đến đây khiến cụ cảm thấy rất vui mừng.
"Haha, thật là kỳ diệu, có thể nói mới một giây trước ta còn nghĩ làm cách nào để mời trò tới ngôi nhà nhỏ của lão già này, ai ngờ giây tiếp theo trò đã ở đây. Đúng là một bất ngờ đầy vui vẻ."
"Tới huấn luyện, còn có thứ này sẽ khiến thầy hứng thú." Knick từ trong nhẫn trữ vật lấy ra quả cầu nhỏ bên trong chứa đầy sương đen, chính giữa đám sương khi thì hội tụ thành một khuôn mặt dữ tợn, lại có lúc như bị gió thổi qua, trãi rộng mờ nhạt trong quả cầu.
Ngay khi Knicks vừa lấy hai quả cầu nhỏ ra thầy hiệu trưởng Dumbledore liền cảm giác được hơi thở tà ác của ma thuật hắc ám, cụ nghiêm túc cầm lấy quả cầu nhỏ, cẩn thận quan sát một cách tỉ mỉ, thậm chí còn ngưng tụ một tia ma pháp sau đó vận chuyển vào trong quả cầu nhỏ. Cảm nhận được tia ma pháp của bản thân bị cắn nuốt, thời gian mà sương đen bên trong quả cầu ngưng tụ giống như lâu hơn phía trước một ít.....
"Knicks... đây là????"Ánh mắt cụ sắc bén nhìn về phía Knicks, tận đáy lòng dường như đã đoán ra.
"Lớn là sau ót của Quirrel, nhỏ là vết sẹo của chúa cứu thế. Tàn hồn của Voldemort lấy ra từ Trường Sinh Linh Giá." Knicks giới thiệu một cách đơn giản về lai lịch của hai quả cầu.
"Đây là một loại trận pháp giả kim do một tổ tiên của nhà Dakness suy nghĩ chế tạo ra chuyên môn dùng để vây khốn những linh hồn tà ác."
"Đây chính là lý do trò tới đây??" Vẻ mặt của hiệu trưởng Dumbledore chuyển biến phức tạp, ngay cả đám người của hội Phượng Hoàng cũng chẳng thể làm được những chuyện này, vậy mà một học sinh năm thứ nhất lại có thể bắt được một.... à không là mấy cái Voldemort!! Thật sự khiến người khác cảm thấy hổ thẹn không bằng.
"Trò rất ưu tú, Knicks, một ngày nào đó trò sẽ trở nên giỏi hơn cả tổ tiên của trò."
"Vâng." Knicks gật đầu tỏ vẻ đương nhiên, ngay khi cô hoàn thành tác phẩm đầu tiên trong cuộc đời giả kim sư của bản thân thì cả nhóm tổ tiên đã nói ra lời tiên đoán này.
"Vậy trò định xử lý hai quả cầu này như thế nào Knicks?" Hiệu trưởng Dumbledore mỉm cười nhìn cô.
"Nghĩ cách tìm tới những ký ức có liên quan tới hồn khí." Knicks vừa nói vừa từ trong nhẫn trữ vật lấy ra mấy quyển sách, quyển sau dày hơn quyển trước, một quyển so với một quyển càng thêm cũ xưa, ngoại trừ những sách cổ về thuật giả kim thì trong đó còn rất nhiều bút ký của người đi trước, các vị tiền bối khai sáng. Hiệu trưởng Dumbledore trơ mắt nhìn đống sách vở mà Knicks mang tới sắp tràn ra hết phòng khách của cụ.....
"khụ!! Knicks!! Knicks!! Trò có thể để sách ở phòng sách lớn trên lầu một, à, ừ, căn phòng thứ nhất ở bên trái hành lang, ta sẽ đi mời Nicolas Flamel, có thể cả hai sẽ có nhiều ý tưởng để thảo luận cũng nên." Hiệu trưởng Dumbledore nhíu đôi chân mày trên khuôn mặt già cả che kín nếp gấp của cụ, chỉ chỉ một bên hành lang.
"Tốt." Knicks vẩy ống tay áo, một loạt những quyển sách ban nãy cô lấy ra nhanh chóng thu hồi, không sót quyển nào, cũng thành công làm cụ Dumbledore đơ cả mặt ngơ ngác nhìn phòng khách trống rỗng như trước.
"Vừa rồi là trò muốn nói có ta biết trò đã chuẩn bị rất kĩ càng mọi thứ???" Cụ Dumbledore mỉm cười bất đắc dĩ.
Vẻ mặt không chút cảm xúc, Knicks gật gật đầu, đúng vậy, gật gật đầu, xong lại trực tiếp đi đến căn phòng mà cụ đã chỉ. Cô quyết định định cư ở đây cả kỳ nghỉ hè, có người hỗ trợ nghiên cứu không nói, còn có thể tránh được một ít nguy hiểm nho nhỏ trong lúc thực nghiệm, chuyện tốt vậy cớ gì không làm. (haizz, pó tay)
Knicks liền ở trong phòng chờ đợi, được một lúc thì cụ Nicolas Flamel cũng đến. Cả hai người một già một trẻ đều là những kẻ cuồng nghiên cứu cứ như vậy bắt nhịp thật nhanh chóng, không quản ngày đêm nhốt bản thân trong phòng thí nghiệm. Tiếng lách cách bang bốp cứ không ngừng vang lên, cũng chẳng biết hai người đang làm những thực nghiệm gì mà Albus Dumbledore – phù thủy trắng vĩ đại nhất mọi thời đại bỗng nhiên trở thành bảo mẫu của hai người, hay nên nói vệ sĩ ta??!! Phụ trách biến ra vòng phòng hộ, kêu cả hai ăn cơm ngủ nghỉ, còn phải không ngừng cảnh giác canh chừng khi cả hai làm thực nghiệm thất bại nhanh chóng kéo cả hai từ trong phòng thí nghiệm ra chỗ khác.
Sau lần nổ mạnh lần thứ nhất làm cho sàn nhà của cũ Dumbledore bị nổ thành một cái hố to thật là to, cụ liền mỉm cười một cách cứng ngắc kéo hai kẻ cuồng nghiên cứu kia xách tới nơi rừng hoang núi thẫm, không ai lui tới, như vậy mới đám đảm bảo không có vô tình làm bị thương người vô tội hoặc ai biết được làm bị thương con vật nào cơ chứ. Lại xây dựng một cái phòng thí nghiệm.....Thật sự cụ quá vất vả, tuy rằng cụ cũng có nghiên cứu đôi chút về thuật giả kim, nhưng dù sao cũng không phải là thiên tài một lòng chỉ lao vào nghiên cứu như hai kẻ cuồng nghiên cứu kia, vậy nên cụ chẳng thể nào theo kịp ý tưởng vụt tới rồi vụt bay của một già một trẻ.
Sau một tháng, thực nghiệm cũng có tiến triển, Knicks và Nicolas Flamel thành công lấy được tin tức liên quan tới hồn khí thông qua quả cầu sương đen lớn: Có tất cả năm món Trường Sinh Linh Giá, năm đó khi cố ý giết chết cha mẹ của Harry Voldemort cũng không nghĩ sẽ ngoài ý muốn hình thành Trường Sinh Linh Giá thứ sáu, nếu tính luôn cả linh hồn chính (chủ hồn) thì có cả thảy bảy món. Đại khái thì đây chính là nguyên nhân mà năm đó sau khi trúng phải sự bắn ngược của lời nguyền giết chóc nhưng chủ hồn của Voldemort cũng không bị tiêu tán, bởi vì con số bảy là một con số đầy ma thuật, vừa đúng bảy món Trường Sinh Linh Giá cũng tồn tại đủ khiến cho mười năm sau khi dính lời nguyền chết chóc Voldemort lại có thể một lần nữa ngưng tụ linh hồn.
Năm món Trường Sinh Linh Giá bao gồm, một quyển sổ nhật ký Muggle của Tom Riddle, chiếc cúp vàng của Helga Hufflepuff, mũ miện của Rowena Ravenclaw, mặt dây chuyền của Salazar Slytherin và chiếc nhẫn của Marvolo Gaunt.
Nhưng tới lúc cả hai muốn tìm kiếm thông tin về vị trí của các Trường Sinh Linh Giá thì ký ức của mảnh linh hồn đã bị vặn vẹo quá mức nên bọn họ không thể lấy được bất cứ thông tin nào có giá trị cả dù là một hình ảnh mờ mịt nhất cũng không thể.
Căn cứ vào định luật không bỏ phế bất cứ thứ gì, Knicks áp dụng phương pháp lấy dựa trên nguyên lý nhận biết lẫn nhau của quyển nhật ký với các Trường Sinh Linh Giá, cô đem hai mảnh tàn hồn chế thành một thiết bị chuyện cảm ứng linh hồn của Voldemort, chỉ gần tới gần các Trường Sinh Linh Giá trong phạm vi một trăm mét, thiết bị sẽ cảm ứng được và báo động, ví dụ như quả cầu nhỏ sẽ chỉ đại khái một phương hướng nào đó hoặc là sẽ phát ra âm thanh ví dụ như "tìm được mày rồi!!"
Quả thật là thú vị, mà dạng âm thanh này là do con gia tinh trong nhà của Knicks đưa ra ý kiến thêm vào đó là kiến nghị của cụ Dumbledore cũng được Knicks thêm vào.
Nhưng tới lúc thành phẩm ra lò thì Knicks liền đem âm thanh đó biến mất hoàn toàn, chẳng ai đoán trước được biết đâu ở một góc xó xỉnh nào đó của Hogwarts đang cất giấu một mảnh tàn hồn của Voldemorts, vô tình mang theo quả cầu cảm ứng đi ngang qua và sau đó thì.... Tèn ten... xấu hổ không biết giấu mặt ở đâu luôn.
Tiếp theo là khoảng thời gian huấn luyện đặc biệt mà cụ Dumbledore lập ra cho Knicks, đại khái thì bởi vì một tháng qua cụ luôn bị Knicks dùng ánh mắt trào phúng kiểu như "kẻ ngốc kia!! Ý tưởng của những giả kim đại sư thiên tài như chúng tôi, ông chẳng thể nào hiểu được đâu!!" do đó hiệu trưởng của chúng ta cảm thấy tâm hồn mỏng manh của bản thân chịu tổn thương nghiêm trọng, và.... Bài huấn luyện cũng cực kỳ khó nhằn.
Sau khi biết được trước khi làm lễ trưởng thành Knicks đều phải mang vòng tay ức chế ma lực, mỗi ngày cụ luôn rèn luyện Knicks tới mức dùng hết tất cả ma lực trong cơ thể cô, thậm chí tới mức cực hạn cũng không dừng lại!! Tuy rằng kẻ ngốc này không thể hiểu nổi những ý tưởng thần kỳ của mấy tên cuồng nghiên cứu giả kim mấy người, cũng chẳng thể nào theo kịp tốc độ tư duy cứ nhảy lên nhảy xuống, nhưng mà...... lão già này tốt xấu gì cũng là phù thủy trắng vĩ đại nhất!! Những kinh nghiệm về việc sử dụng thần chú bùa chú phép thuật có thể nói là hơn một con nhóc mới bập bẹ tập luyện như Knicks!! Cụ hoàn toàn không phải mượn công trả thù riêng đâu.....Còn về việc không thể sử dụng phép thuật bên ngoài trường học. cái quy định này hả.. hahahaha, coi như không có nha, dù sao có cụ ở bên cạnh, thì những vấn đề đó hả... so easy!!
Nicolas Flamel?!! Cụ bình thản bưng một ly hồn trà ngồi dưới mái hiên nhà, vừa tắm nắng vừa uống trà vừa xem phim. Haha!! Còn có điểm tâm do gia tinh nhà Knicks hữu nghị mang tới.
Thế là một kỳ nghỉ hè dù đau khổ cũng có thể nói là vui sướng bị đánh vỡ bởi một lá thư do một con cú mèo mang đến. Cú mèo mang tới danh sách những quyển sách mà Knicks cần chuẩn bị cho năm thứ hai, Knicks nhìn một tràng dài những quyển sách được viết bởi "Gilderoy Lockhart" trong danh mục, ngẩng đầu nhìn hiệu trưởng Dumbledore.
"Hôm đó thầy đi ra ngoài là vì cái tên này?"
"HỪm!! Knicks bé bỏng, đây là giáo sư tương lai của trò đó?!!" Cụ không phủ nhận.
"Một kẻ thích viết tiểu thuyết trở thành giáo sư bộ môn phòng chống nghệ thuật hắc ám.??chẳng lẽ dạy chúng ta như thế nào dùng văn chương ngăn cản một lời nguyền chết chóc à??" Knicks chỉ vào một cái tên sách [Nghỉ lễ với nữ phù thủy]?? cái này là dạy chúng ta nên làm thế nào tán tỉnh một nữ phù thủy không có đầu óc à!!
"Phụt..... Khụ khụ khụ, Knicks nói đúng đó, Albus, ông tìm đâu ra tên giáo sư này vậy?" Nicolas vừa uống một ngụm hồng trà thì nhịn không được mà phun ra.
"Hai người cũng biết là chức vụ này rất khó chiêu mộ được giáo sư, dù gì thì cũng có người nhận lời mời đến dạy thì không lý nào tôi có thể từ chối mà để trống nó được." Cụ trưng ra một vẻ mặt vô tội nhìn cả hai.
"Tuy rằng tôi là hiệu trưởng của trường Hogwarts nhưng dù sao cũng chỉ là một ông thầy hiệu trưởng nho nhỏ. Nói đi thì cũng phải nói lại, Gilderoy cũng không phải là quá tệ, tuy rằng ma lực của anh ta có chút thấp thật, nhưng bù lại văn chương của anh ta... ừ cũng không tồi, ít nhất thì tiểu thuyết do ông ấy viết cũng rất thú vị, không phải sao??!!"
"......"
"Tấmgương ảo ảnh con vẫn chưa nghiên cứu xong, mượn tiếp một học kỳ." Sau khi nghexong một tràn dài toàn câu ngụy miệng thì Knicks cảm thấy bản thân bị tổnthương, vậy là cô quyệt định tạm thời không trả lại chiếc gương ảo ảnh cho hiệutrưởng Dumbledore, dù sao cũng phải tìm thứ gì đó an ủi bản thân mình chút chứ.......