[đồng Nhân Harry Potter] Knicks Dakness

Vào 10 giờ tối trường học cấm học sinh đi lại trong trường, vậy nên bữa tiệc chỉ kéo dài tới hơn 9 giờ rưỡi thì giải tán, Hermione đi theo Knicks về ký túc xá của cô, Pansy nói rằng tối nay cô nàng sẽ qua ngủ bên ký túc xá của Daphne, nên sẽ nhường ký túc xá cho cả hai – chứ không lẽ ở lại làm bóng đèn cao áp ăn thức ăn cho chó à? Haizzz, lúc tối ăn qua no, tạm thời không ăn nổi nữa....

"Knicks... bánh kem cậu làm đâu? Cho tớ đi." Hermione đi đến trước mặt Knicks, vươn tay đòi.

"....." Knicks đang lau khô tóc bỗng dừng lại.

"Khụ, cái bánh kem trên bàn lúc nãy cũng ngon lắm, cậu không có ăn à?"

"Không ăn, tớ chỉ muốn ăn bánh do cậu làm?" Hermione nhìn chằm chằm cô :

"Đưa cho tớ đi."

"Nó không thể ăn...." Knicks vòng qua Hermione đi tới bên giường.

"Cũng trễ lắm rồi, cậu không muốn tắm rửa à?"

"Tớ muốn ăn bánh kem của cậu, ăn xong rồi tắm, cậu không cho tớ không tắm luôn....." Hermione chơi xấu, ngồi bên cạnh Knicks bắt lấy ống tay áo của cô quơ tới quơ lui, miệng phình lên làm nũng.....

"Được rồi...." Knicks lấy cái bánh kem nhỏ mà buổi chiều cô tự tay làm, chiếc bánh chỉ có đường kính chừng mười centimet, quả thực rất nhỏ:

"Nếu như không thể ăn, thùng rác ở bên kia."

Hermione nhận lấy chiếc bánh, dùng ngón tay quét nhẹ một ít kem, vươn đầu lưỡi nếm thử:

"Rất ngon, cậu muốn ăn một miếng không Knicks?"

"Ừ." Knicks nheo mắt, nghiêng đầu, hé môi liếm kem dính trên ngón tay của Hermione, đầu lưỡi quét qua ngón trỏ, sau đó như bình thường ngồi thẳng tiếp tục cầm khăn lông lau tóc.....

Hermione như bị điện giật, đơ cả người, ngây ngốc ngồi yên một chỗ, cảm giác đầu lưỡi mềm mại chạm nhẹ vào ngón tay, tầm mắt của nàng từ từ nhìn đầu ngón tay còn ánh hơi nước, nháy mắt đỏ ửng cả khuôn mặt, nàng đột nhiên đứng dậy, đặt bánh kem lên bàn:

"Tớ, tớ đi tắm đây....."

Tiếng bước chân hoảng loạn, giống như đang chạy trốn.


Bước vào phòng tắm, Hermione ôm chặt trái tim đang không ngừng nhảy lên trong lồng ngực, nàng dựa vào vách tường lạnh lẽo ngồi xuống, hít một hơi thật sâu:

"Hô.... Knicks.... Thật là, sao lại như vậy, làm người ta mắc cỡ chết được!!"

Knicks ngồi yên trên giường cũng không tốt hơn nàng chỗ nào, khuôn mặt đỏ bừng giồng như sắp bị thiêu cháy:

"Ngọt thật......" Cũng không biết cô đang nói kem hay là nói đầu ngón tay dính kem.

...............

"A, chúa cứu thế Potter đây rồi.... nghe nói cậu định bỏ qua bữa tiệc Halloween với đủ thứ thức ăn thơm ngon để tham gia một cái đám giỗ?? Humm, đi ăn thịt hư à?Hay là ruồi bọ và sâu?" Draco mang theo thái độ trào phúng thường ngày xuất hiện trước mặt Harry.

"A, Draco!! À, ý tớ là Malfoy....." Sau khi bị Draco trừng mắt, Harry ngoan ngoãn thay đổi cách xưng hô.

"Cậu có muốn đi cùng không?Đến bữa tiệc đám giỗ của ngài Nick Suýt Mất Đầu, nghe nói là đám giỗ tròn 500 năm....."

"Hừ ~ nếu như chúa cứu thế nhiệt tình mời, tôi cũng to gan đi cùng cậu, Potter nhát gan...." Nhận được lời mời tiểu thiếu gia Draco rất vui lòng quay trở về bàn dài của Slytherin.

"A, thiếu gia Draco, nghe nói cậu định bỏ qua bữa tiệc Halloween hấp dẫn và những người bạn đáng thương của cậu để đi tham gia ngày giỗ của một con ma nhà Gryffindor với chúa cứu thế? A, đi ăn thịt hư à? Hay là.... Ăn chúa cứu thế?" Draco còn chưa kịp ngồi xuống đã nghe thấy Blaise nhại lại câu nói của cậu lúc nãy, thậm chí còn thêm bớt không ít.....

"Khụ, cậu nghe ai nói vậy....."Thôi xong, vả mặt đến rất nhanh, mà còn là Draco tự vả mặt mình nữa chứ,bỗng nhiên cảm thấy bản thân vừa làm một chuyện rất ngu xuẩn.

"Khụ, tớ chỉ cảm thấy bữa tiệc Halloween năm nào cũng vậy....."

"Cho nên mới đi tìm chúa cứu thế cho vui vẻ đúng không?"

Blaise mỉm cười tủm tỉm:

"Ai, là ai đã nói đối tượng kết hôn của nhà Malfoy từ trước tới nay đều là màu vàng bạch kim ta? Haizz, coi trí nhớ của tớ này, tớ không nhớ rõ nữa?"

"Ai thích hắn?!!" Draco lập tức phản pháo lại.

"Hử??Cậu có nói cậu thích ai à?" Blaise với vẻ mặt vô tội.


........

Quá tuyệt, Blaise!!

Mặc kệ tiểu thiếu gia Malfoy có hối hận hay không thì bữa tiệc đêm Halloween cũng tới với nồng nặc mùi hương bí đỏ. Sau khi rưng rưng tạm biệt đồng bọn, Draco liền đi theo Harry, bên cạnh bọn họ còn có bé tóc đỏ Ron và bé mập Neville, tổ hợp bốn người sống cùng nhau đi tham gia ngày giỗ của con ma nhà Gryffindor đã tập hợp đủ.

Mặc kệ tất cả học sinh vui vẻ thưởng thức bữa tiệc tối đêm Halloween, thì nó cũng không liên quan tới Draco, vẻ mặt cậu trắng bệch, bên cạnh ba cậu nhóc khác cũng không hơn là bao. Cả bốn đang thong thả đi ngược trở lại Đại sảnh, tuy rằng có thể bữa tiệc đã kết thúc, nhưng lỡ đâu mọi người còn chưa ăn xong thì sao? Cả bọn rất đói....

"Xé...xác... băm bằm...giết...."

"Hử? các cậu có nghe thấy tiếng gì không?" Harry đột nhiên hỏi.

"Tiếng gì? Âm thanh gì mới được? Potter, cậu bị ảo giác à? Còn không có phục hồi tinh thần sau khi tham gia tiệc của người chết à ?" Draco kiên nhẫn lắng nghe, nhưng không nghe thấy được gì, cậu tức giận trợn tròn mắt.

"Giết.......giết...... là lúc này......phải giết."

"Không!! Thật sự có tiếng gì đó! ở bên kia!" Harry chạy theo hướng âm thanh truyền tới, mấy cậu nhóc khác ngây người đôi chút nhưng không thể không chậm chậm đuổi theo Harry.

"Hử? Potter!! Sao tự dưng dừng lại rồi!! Phải nói trước một tiếng chứ!!" Không kịp tránh đi, Draco theo quán tính đâm vào người Harry, cậu bất đắc dĩ xoa xoa cái trán.

"Nhìn kìa!! Draco, mau nhìn...... Những chữ trên tường....." Giọng nói của Harry có chút run rẩy.

"Phòng chứa bí mật đã được mở ra. Kẻ thù của người kế vị hãy liệu hồn." Draco đọc lên dòng chữ màu hồng trên tường:

"Đây là gì? Máu à??"

"Oh Merlin!!Cái gì kia, cái gì treo lủng lẳng ở kia!!?" Bé tóc đỏ nhíu mày chỉ vào vật thể cứng đờ dưới ánh đèn.

"Bà Norris!! Con mèo của thầy giám thị Filch." Harry hít một hơi sâu:

"Nó chết rồi à?"


"Mặc kệ nó chết hay không chết, tớ nghĩ tốt nhất chúng ta nên rời khỏi đây mau lên...." Draco kéo Harry muốn xoay người đi lại đụng phải đám học sinh đang đi ra từ Đại sảnh...

Tiếng nói cười rộn ràng chợt lắng xuống khi những người đi đầu nhìn thấy hình ảnh con mèo bị treo ngược, đám đông học sinh dồn tới ngóng lên trước để nhìn kỹ cảnh tưởng ghê rợn.

Một ai đó vẹt đám đông chen tới trước....tiếng hét chói tay... là thầy Filch... âm thanh đó thật khiến người ta thương tâm rơi lệ, Filch đáng thương ôm bà Norris vào lòng, sau đó nhận định chính chúa cứu thế đã giết chết bà Norris, cái quỷ gì thế này.....

"Bình tĩnh lại, thầy Filch." Cụ Dumbledore cũng đã tới, đằng sau cụ còn có các giáo sư khác.:

"Anh đi theo tôi, anh Filch. Và mấy đứa nữa, Harry, bốn đứa tụi con. À Knicks, con cũng tới đây một chút, ta cần con giúp chút chuyện."

Knicks vỗ vỗ bả vai của Hermione, để Blaise và Pansy đi với nàng về tháp Ravenclaw, sau đó cô đi về phía trước.

"Văn phòng của tôi ở gần đây!! Có lẽ mọi người có thể dùng tới!!" Không biết Lockhart từ đâu nhảy ra.

"Cảm ơn, Lockhart." Thế là thầy hiệu trưởng dẫn theo một đám học sinh liên quan đi tới phòng học của bộ môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc ám. Sau một hồi xem xét kĩ lưỡng cụ nói với thầy Filch còn đang đau buồn vì cái chết của bà Norris:

"Yên tâm, chỉ là bị hóa đá, bà Norris cũng không có bỏ anh đâu."

Thầy Filch nuốt nước mắt, hé nhìn bà Norris qua khẽ ngón tay.

"Thật à!! Thầy hiệu trưởng, mau cứu nó!! Xin ngài hãy cứu Bà Norris của tôi." Filch nghe thấy vậy liền nắm lấy ống tay áo của thầy hiệu trưởng., vui tới mức nhịn không được rớt nước mắt.

Tất cả mọi người làm lơ cái tên ngu xuẩn Lockhart đang đứng một bên không ngừng blalala nói rằng bản thân đã gặp không ít trường hợp tương tự, sau đó hỏi thăm vì sao bốn cậu nhóc lại có mặt ở đó, rồi thì giải tán, dù sau để giải trừ hóa đá cần có nhân sâm, mà hiện tại nhân sâm còn chưa đủ lớn, vậy nên chỉ có thể giải tán thôi.

"Knicks, trò ở lại một chút." Thầy hiệu trưởng gọi lại Knicks khi cô chuẩn bị đi theo bọn Draco trở về phòng sinh hoạt chung.

"Vâng." Knicks gật đuầ, lấy ra mấy bình nước thuốc vô mộng cho Draco:

"Mỗi người một lọ, uống trước khi ngủ."

"Cám ơn.." Draco cô lấy thuốc rồi chia ra.

......

"Quả cầu có phản ứng không?" Thầy hiệu trưởng nghiêm túc nhìn Knicks.

"Có." Knicks lấy quả cầu cảm ứng linh hồn đưa cho thầy hiệu trưởng.


"Lúc mới đầu chỉ có một hướng, nhưng trên đường từ phòng hiệu trưởng tới đây thì phương hướng trở nên hỗn loạn....."

"Phương hướng hỗn loạn? Chẳng lẽ là trong Hogwarts không chỉ có một cái Trường Sinh Linh Giá?" Thầy hiệu trưởng cẩn thận quan sát quả cầu, trong đầu thầm suy ngẫm.

"Đúng vậy, có một lần vào cuối tuần em đem theo nó đi dạo xung quanh lâu đài Hogwarts, cảm ứng rõ ràng nhất là ở lầu tám và gần hướng ký túc xá của Gryffindor." Knicks giống như biết thầy hiệu trưởng muốn nói gì, trước thẳng thắn nói:

" Trên đầu của Potter đã được xử lý sạch sẽ, tín hiệu cảm ứng không phải từ cậu ấy."

"Lầu tám......" Thầy hiệu trưởng Dumbledore mỉm cười bất đắc dĩ:

"Lâu đài Hogwarts có rất nhiều phòng chứa bí mất, có lẽ có một cái Trường Sinh Linh Giá vô tình được giấu trong một cái phòng chứa bí mật mà không ai biết tới, cho nên mới không thể xác định phương hướng của tín hiệu."

"Một hướng khác có thể bỏ qua học sinh năm thứ hai, Trường Sinh Linh Giá thật sự xuất hiện ở gần bàn dài của Gryffindor nhưng không phải chỗ ngồi của học sinh năm thứ hai.Không có tín hiệu."

"Cực khổ cho trò rồi. Không chắc chắn một trăm phần trăm đừng mạo hiểm, trò cũng chỉ là một học sinh năm thứ hai, những chuyện nguy hiểm nên để cho các giáo sư làm." Cụ mỉm cười, ném một đám bụi vào lò sưởi, liên thông với văn phòng bộ môn Độc dược:

"Severus, có thể đến phòng hiệu trưởng một chút không? Ta cần thầy đưa Knicks về ký túc xá, thầy cũng biết, hiện tại không an toàn....."

"Dumbledore chết tiệt....." Bên kia mơ hồ có tiếng gầm thét của viện trưởng.

"Khụ, có lẽ viện trưởng của trò đang pha chế một loại thuốc gì đó....." Cụ vô tội sờ râu..

Sau đó Knicks bị viện trưởng nổi giận đùng đùng mang đi, à phải nói là xách đi mới đúng, ông cảm thấy người Knicks nhỏ quá, đi chậm....

Knicks thấy may mắn là Hermione không có ở đây, thật mất mặt. Nhưng sau đó cô liền thấy Hermione đứng chờ bên ngoài phòng nghỉ của nhà Slytherin, bên cạnh nàng còn có Blaise và Pansy. Sao viện trưởng đi nhanh vậy, trên mặt Knicks hằn lên mấy chữ, sống không còn gì luyến tiếc (hahahahahahahaha!!)

"Hừ!" Viện trưởng có chút vui vẻ, ném cả người cứng đờ Knicks vào trong lòng của Hermione, liếc nhìn hai con rắn nhỏ đang rất cố gắng nhịn cười, vung lên áo chùng bỏ đi......

Cảnh tượng này thật sự rất khó xử.....

Tác giả có lời muốn nói: Ha ha ha ha ha ha ha

À nghe nói hôm nay là ngày của cha (mỉm cười)

Vậy nên có nhiều rắc rối hơn.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận