[đồng Nhân Harry Potter] Knicks Dakness


Khi Hogwarts bắt đầu phủ lên cho mình một tấm áo choàng bằng tuyết trắng xóa thì cũng đồng nghĩa với việc một học kỳ nữa lại sắp kết thúc, sắp tới kỳ nghỉ Giáng Sinh, bởi vì xảy ra ba vụ học sinh và nhân viên trong trường bị hóa đá nên hầu như tất cả học sinh trong trường đều sôi nổi lựa chọn về nhà đón giáng sinh với gia đình, ngoại trừ Harry và đám nhóc nhà Weasley thì chỉ có một đứa trẻ bị bỏ rơi bởi ba mẹ cậu muốn hưởng tuần trăng mật lần thứ N nên dành phải ném cậu ở lại trường, đó chính là là tiểu thiếu gia Draco......

"Knicks, Giáng Sinh này cậu sẽ về nhà à?" Draco vừa mới thêm tên của cậu vào danh sách lưu lại trường trong kỳ nghỉ lễ lần này.

"Đúng vậy, các vị tổ tiên nói rằng mọi thứ trong nhà đã được chuẩn bị đủ cả, cần về nhà nhìn một chút." Knicks cảm thấy cô nên trở về giám sát mọi người làm việc, ai biết được quan điểm thẩm mỹ khác nhau, các vị tổ tiên lại đem lâu đài cổ âm u của gia tộc Dakness thành bộ dạng kỳ cục gì nữa đây.

"À....à, cậu chuẩn bị đón Giáng Sinh một mình à?" Draco bối rối hỏi, vì lần này nhà Slytherin cũng chỉ có cậu và hai tên ngốc to con chỉ biết ăn là Crabbe và Goyle ghi danh ở lại trường .

"Đương nhiên là không rồi!!" Hermione ôm lấy eo của Knicks từ phía sau, gác cằm lên vai cô, mỉm cười nhìn Draco:

"Knicks mời tớ tới lâu đài nhà cậu ấy chơi, đúng dịp ba mẹ tớ muốn tham gia một hội thảo y học vậy nên tớ quyết định toàn bộ kỳ nghỉ hè này tớ sẽ ở cạnh Knicks.~~~"

"Toàn bộ kỳ nghỉ chỉ có hai người............khụ khụ, giữ gìn sức khỏe, các cậu mới 12 tuổi....." Đầu óc đen tối của Blaise nghĩ tới điều gì đó, một tay che mũi, mặt đỏ như trái cà chua, nhỏ giọng dặn dò......

"........." "Là sao?" Chỉ có một mình học bá Hermione là không hiểu Blaise đang nói gì, nhưng đám rắn nhỏ nhà Slytherin từ nhỏ đã được tiếp thu giáo dục chuẩn quý tộc thì khi chưa nhập học đã được học hành kỹ càng về giáo dục giới tính rồi, vậy nên vừa nghe thấy Blaise nói vậy cả đám liền hiểu cậu muốn nói gì.

"Không có gì đâu, ý của cậu ấy đại khái là lâu đài cổ chỉ có hai người các cậu, nhớ phải đốt nhiều chút củi lửa giữ ấm không lại bị cảm lạnh nữa......" Pansy nhéo eo Blaise một cái, nghiến răng giải thích..

"À!!!" Hermione không tin!! Cả đám đều biểu cảm khó hiểu vậy!! Nàng nghĩ nghĩ chờ tối về hỏi mấy học tỷ nhà Ravenclaw...

..............

"Knicks, lâu đài cổ của gia tộc Dakness to đến chừng nào vậy? Có to như lâu đài Hogwarts không?" Hermione ngồi trong ghế lô trên tàu tốc hành, nàng ngước nhìn lâu đài Hogwarts càng ngày càng nhỏ, trong lòng bỗng cảm thấy có chút ít không muốn rời khỏi.

"Cỡ đó." Knicks ngập ngừng nói, cô cũng chẳng bao giờ đi xem thử lâu đài cổ của gia tộc Dakness to lớn bao nhiêu.

"Tớ cũng chỉ dạo vòng vòng lâu đài lúc còn nhỏ."


" Trong lâu đài có bãi cỏ không?"

"Cỏ dại tính không?"

"Khụ, dù sao tuyết rơi dày như vậy chắc cũng không thể nhìn thấy bãi cỏ được... Vậy có đại thụ không?"

"......Khô thụ....."

"Nghe xong cậu miêu tả tớ lại nghĩ tới lâu đài cổ của quỷ hút máu đó!!"

"......" Knicks trầm mặt, Hermione miêu tả rất chính xác.....

"Đứng nói với tớ là quỷ hút máu đã từng ở đó nha?"

"Không có, là tổ tiên của tớ dựng lên, tớ cũng không biết vì sao nó lại biến thành như vậy....." Knicks do dự hỏi:

"Hay là tụi mình đi du lịch đi?"

"Không muốn đâu, tớ luôn muốn nhìn xem nơi mà cậu sinh ra và lớn lên, dù cho nơi đó có vẻ âm u, nhưng chắc chắn bên trong rất ấm áp, bởi vì đó là nhà của Knicks." Hermione nhất quyết từ chối việc cả hai đi du lịch, nàng đương nhiên muốn nhân dịp lâu đài cổ Dakness còn chưa cải tạo xong mà nhìn xem nó một lần, không thể bỏ lỡ cơ hội này được, không thì kỳ nghỉ của nàng sao còn có ý nghĩa được.

Ngồi tàu tốc hành cả một ngày trời, Knicks và Hermione cũng kịp thời đến bên ngoài vùng đất của gia tộc Dakness trước khi trời tối hẳn.

"Wow!! Ngầu thật!" Hermione đứng trước giao giới giữa cánh rừng rậm rạp và cánh đồng cỏ hoang váng, cảnh vật xung quanh hoàn toàn tương phản nhau, không hề phù hợp với bất kỳ một quy tắc nào của tự nhiên, Hermione kinh ngạc cảm thán!!

"Chúng ta về lâu đài trước đi, mai tớ sẽ dẫn cậu đi dạo." Knicks mỉm cười cưng chiều nắm tay dẫn Hermione đi về hướng lâu đài cổ, gia tinh Kaka đã đứng trước cửa lâu đài chờ hai người.


"Hoanh nghênh tiểu chủ nhân trở về!! Hoan nghênh tiểu thư xinh đẹp tới làm khách..." Kaka mặc một bộ đồ được cắt may khéo léo kích động cúi chào cả hai.

"À, xin chào!! Cậu nhất định là Kaka, Knicks có kể với tớ." Hermione nhìn sinh vật thần kỳ có diện mạo kỳ lạ chỉ cao tới ngang hông nàng.

"Đúng vậy ạ thưa tiểu thư tôn quý!! Tiểu chủ nhân, các chủ nhân đang ở phòng khách chờ hai vị ạ!!" Kaka kích động nhanh chóng xách hành lý của cả hai bước nhanh đi vào trong lâu đài cổ.

"Chủ nhân?" Knicks bỗng có cảm giác không ổn!! Đi qua một dãy hành lang dài, mở ra cánh cửa đại sảnh liền thấy một bộ "ảnh gia đình" được treo tùy tiện ở những vị trí cực kỳ dễ nhìn thấy.

"Bravo~ Knicks!! Welcome back~ Hello!! Hello!!xin chào cô bé đáng yêu." Tất cả tổ tiên trong các bức họa nhanh chóng sôi nổi vẩy tay chào Hermione.

"...." Knicks nhìn một vòng xung quanh, may là ngoại trừ một bức ảnh gia đình thì chẳng có vật trang trí kỳ quái nào, vậy nên cái gọi là chuẩn bị tốt chính là một bức ảnh gia đình cực lớn à???

"Xin chào các ngài ạ!!" Hermione mỉm cười chào hỏi sau đó quay đầu nhìn Knicks:

"Knicks, người nhà của cậu thật hiếu khách...."

"....." Đó là bởi vì cậu đến, Knicks chẳng cần suy nghĩ cũng đoán được chắc chắn là mấy bức họa mà cô mang theo đến trường trong năm thứ nhất đã ngồi lê đôi mách tám hết mọi thứ về Hermione cho cả nhà nghe.......

"Ái chà chà!! Mọi người nhìn xem!! Cô bé thật đáng yêu, năng lực cũng không nhỏ nha!!"

"Đúng vậy, đúng vậy, haha ha, rất thú vị! Nếu như Knicks có thể đem cô bé này cưới về nhà thì tốt quá rồi ~ đến lúc đó chắc chắn rất thú vị!!"

"Nói thật thì ta thấy để Knicks gả cho cô bé kia cũng được, chỉ cần cả hai đứa nhỏ đều ở trong lâu đài là được."

"........" Mọi người "bàn luận nhỏ nhỏ" không cần phải nói trước mặt người ta vậy chứ!! Knicks hung hăng trừng mắt liếc nhìn tấm ảnh gia đình cực lớn, kéo Hermione đi về phòng của cô, Hermione lúc này đã bị nói cho mặt đỏ tai hồng, chẳng còn biết gì cả.


"À, ừ thì..... cậu đừng để ý nha, ngoại trừ thích chọc ghẹo thì mấy vị tổ tiên cũng tốt lắm......" Knicks xấu hổ giải thích, chính bản thân cô còn không tin những gì mình nói.

"Vậy.....Đến lúc đó cậu muốn cưới tớ hay gả cho tớ?" Năng lực thích ứng của Hermione cực kỳ cao, nàng nhanh chóng điều chỉnh được cảm xúc của bản thân, xoay người nhìn thẳng Knicks, ánh mắt nóng rực thẳng tắp vọng vào trong mắt cô.

Khó có được mấy khi mà Hermione chủ động như vậy, Knicks mỉm cười ôm lấy eo Hermione, nhẹ nhàng mà dựa vào đôi vai không hề dầy rộng nhưng lại cực kỳ ấm áp của nàng, dùng giọng nói dịu dàng âu yếm nói:

"Nếu như cậu đồng ý gả cho tớ, nơi này sẽ là nhà của cậu, đương nhiên, nếu như cậu không muốn gả, tớ sẽ mang theo toàn bộ gia tộc Dakness đi theo cậu, làm hậu phương vững chắc cho cậu, cho đến khi cậu đồng ý trở thành một thành viên mới của gia tộc Dakness hoặc là làm tớ trở thành một người nhà Granger. Cậu muốn sao nào, Hermione thân yêu?......"

Khi Knicks nói chuyện, hơi thở ấm áp của cô trực tiếp phà vào tai của Hermione, lỗ tai mẫn cảm đã đỏ rực như máu, nàng hoảng hốt không chút suy nghĩ trực tiếp quay đầu hôn lên đôi môi mềm mại trước mặt......

Nụ hôn này khác xa với những nụ hôn dịu dàng trong quá khứ của cả hai, Hermione đè Knicks vào bức tường gần cả hai, nàng duỗi tay vuốt ve khuôn mặt non mềm, ánh mắt mê ly nhìn đôi môi đỏ tươi căng mọng của Knicks, hung hăng hôn lên, còn không quên đem đầu lưỡi thăm dò tiến vào miệng Knicks, mời cô cùng khiêu vũ.

"Ưmmmm......" Tiếng rên rỉ mê ly từ trong cổ họng của Knicks truyền tới như bừng tỉnh Hermione, không biết từ lúc nào bàn tay của nàng đã ôm lấy bầu ngực mềm mại của Knicks, hình như lúc nãy nàng còn bóp nhẹ một chút, nghĩ tới điều đó, bàn tay của nàng cũng tùy ý bóp bóp....

"Bóp!!" Knicks xấu hổ vỗ đi cánh tay đang làm xằng bậy trước ngực cô, dừ dằn trừng mắt với Hermione.

"À....Nốc (tiếng nuốt nước miếng)" Hermione nhẹ nuốt nước miếng, bị Knicks trừng mắt mà dễ thương như vậy, nàng cảm thấy người mình sắp nhũn cả ra, đôi mắt đọng nước lấp lánh, đôi môi có chút sưng đỏ căng mọng, còn có.... Chẳng biết từ lúc nào cổ áo bị kéo ra.... Để lột xương quai xanh như ẩn như hiện.... Nàng nhanh chóng lấy tay che mũi, có chút ngứa ngứa. Hermione nhanh chóng liếc nhìn sang chỗ khác.

"......."Knicks đỏ mặt cài lại tới nút trên cùng, cô cầm áo ngủ không nói tiếng nào đi vào phòng tắm.

"A.....Hưm" Herminone ngã mình xuống chiếc giường mềm mại của Knicks, dúi đầu vào gối đầu, trong đầu không ngừng hiện ra hình ảnh mê người lúc nãy, lúc này nàng mới hiểu được mấy lời khuyên đen tối của Blaise không phải vô lý.....Sao có thể nhịn được!! Khó được mấy khi Knicks đáng yêu mong manh như thế..... Sao nàng có thể nhịn được!! Knicks thật đáng yêu, thật mê người aaaaaaaaaaaaaaaaaa.... Với lại ngực của Knicks mềm thật.

"A...." Còn đang nghĩ một đống ý nghĩ đen tối Hermione bỗng nhiên cảm thấy dường như bản thân đang rời khỏi giường! Vừa xoay đầu nàng liền nhìn thấy Knicks hóa thân thành đại lực sĩ nắm cổ áo của nàng đi về phía phòng tắm.

"Mau đi tắm đi!!" Knicks giả bộ thật hung ác đẩy Hermione vào phòng tắm, cô cảm thấy bản thân xong rồi, cô có dự cảm là ngày nào đó bản thân bị ăn sạch sẽ còn khôngthể hung hăng với Hermione dù chỉ là một chút....(Đinh!! Thê nô mới ra lò.)

Sáng sớm hôm sau, cả hai như hai con gấu trúc, chịu ánh mắt hài hước nhìn chằm chằm của các vị tổ tiên đi ra khỏi lâu đài cổ.

Đúng vậy, đã nói là sẽ đi dạo một vòng quanh lâu đài cổ mà!!

"Knicks, tối hôm qua.... Tớ....." Hermione còn chưa nói hết câu đã bị Knicks chặn lại, đương nhiên là dùng miệng!!


Chạm nhẹ rồi lại rời khỏi, Knicks dịu dàng nhìn Hermione, vẻ mặt cưng chiều, tuy rằng cũng có chút thẹn thùng nhưng cô vẫn nói:

"Khó kìm lòng nổi, tớ hiểu, tớ cũng vậy."

"........" Knicks đột nhiên trực tiếp như vậy, Hermione cảm thấy trái tim nhỏ bé của nàng sắp nhảy ra tới nơi rồi!! nàng cố nói sang chuyện khác:

"Tớ tớ....tớ.. à, vì sao cảnh sắc của nơi này lại kỳ lạ vậy?"

"Đây là trận pháp giả kim – thành quả của mấy thế hệ tổ tiên bố trí mà thành, ngoại trừ trận pháp phòng hộ trong ngoài lâu đài, thì vị trí dưới chân chúng ta đang đứng bao gồm cả khu rừng rậm ngoại kia đều có rất nhiều trận pháp công kích, lớn nhỏ đều có, nếu có kẻ địch tấn công, chúng ta đảm bảo kẻ địch chỉ có đến mà không có về, nói không chừng xuyên qua khu rừng đã là chuyện không thể......" Knicks giới thiệu một chút với Hermione về kiệt tác của các vị tổ tiên.

"Vậy nên Voldemort hẳn nên cảm thấy may mắn khi hắn không tìm đến gia tộc Dakness??" Hermione mỉm cười, dạo bước.

"Đúng vậy, tất cả những trận pháp này sẽ không công kích thành viên của gia tộc Dakness, vậy nên cậu cứ yên tâm, kỳ nghỉ hè năm ngoái khi trở về lâu đài tớ đã sửa chữa một chút trận pháp giả kim, từ ngày hôm khi cậu bước chân vào nơi này thì tất cả trận pháp cũng bị động tiếp thu cậu rồi." Knicks nghiêm túc giải thích.

"Nhanh vậy à........" Miệng thì chê nhưng cơ thể luôn luôn thành thật – nụ cười ngọt ngào của Hermione đã bán đứng bản thân.

"Đương nhiên càng nhanh càng tốt rồi, tổ tiên nói, gặp một người để bản thân yêu thương rất khó, vậy nên nếu đã xác định đối phương sẽ làm bạn cùng bản thân tới già, thậm chí là làm một Dakness vì người đó mà bỏ qua những cuộc thí nghiệm yêu thích, thì phải làm hết sức mình giữ chặt người đó ở bên cạnh mình, quan trọng nhất là lấy thân phận người yêu – là vợ, chứ không phải chỉ là bạn tốt....." Knicks nhẹ giọng kể lại một câu mà một vị tổ tiên si tình đã từng nói với cô, nhưng khi đó cô còn quá nhỏ, cô chỉ khắc sâu câu nói này và những kiến thức giả kim vào trong đầu mình.

"!" Thật sự là tình thánh a!! Hermione quay đầu nhìn Knicks tò mò hỏi:

"Vậy từ khi nào...."

"Có lẽ là ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu, khi đó tớ rất tò mò, vì sao cậu nói nhiều như vậy mà tớ chẳng hề cảm thấy phiền chút nào" Khó được một lần Knicks cũng vui vẻ hỏi ngược: "Vậy còn cậu???"

"Tớ hả, chắc cũng là lần đầu tiên chào tạm biệt cậu, nhìn nụ cười cứng đờ nhưng rất đáng yêu của cậu bắt cóc mất rồi. hahahaha, nụ cười đó thật sự rất đáng yêu~" Hermione nhịn không được bật cười.

...........Kaka đứng xa xa trộm gạt nước mắt, huhuhu thật vui vẻ, tiểu chủ nhân có thể mỉm cười hạnh phúc thật là tốt quá!! Tiểu thư Hermione thật vĩ đại.

Tác giả có lời muốn nói: Xin mời chú ý cẩn thận coi chừng ăn phải mấy viên đường có độ ngọt cực cao!!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận