Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập Một Khía Cạnh Khác!


Suốt hơn một tuần Remendus và Aris cùng thức đêm thảo luận về đạo Luật mới quy định đầy đủ và chi tiết về cách kí hiệu phân số Ai Cập cũng như sử dụng chúng để tính toán trong các báo cáo lương thực.Bản thân Aris cũng nhận ra, tên Remendus này có vẻ đã buông lỏng cảnh giác, dung túng nàng hơn.

Lần đầu tiên nàng cố tình ngủ ở phòng đọc sách của hắn, hắn lại không thèm để ý đến, từ đó về sau nàng càng tự nhiên hơn, trực tiếp nằm lên chiếc ghế gỗ đàn hương dài ở góc phòng ngủ đến sáng.Phòng đọc sách nằm ngay phía sau phòng khách lớn.

Aris nghe ngóng được, sau căn phòng này là hết chính điện, cách một hồ sen nữa mới đến biệt phủ của Remendus.

Nhưng chỗ đó canh phòng cẩn mật, chỉ có thuộc hạ thân tín mới có thể cùng vào.Càng nghĩ càng thấy phiền não, nàng chỉ vào được đến phòng khách này thôi, căn bản vẫn chưa phải là người hắn tin tưởng.

Muốn tiếp cận một kẻ thâm sâu như thế thật sự rắc rối chết đi!!Ít nhất nàng vẫn có niềm tin, kiên trì nhất định thành công.Hai tuần liên tiếp sau đó Remendus luôn đi sớm về khuya, Merto nói cho nàng chuyện Đại Thần Quan đang triệu tập tất cả ký lục trên khắp Ai Cập về Hoàng cung Thebe để hướng dẫn họ cách sử dụng hệ thống phân số Ai Cập mà hắn và nàng vừa xây dựng.


Càng nói Merto càng vui vẻ, Remendus còn trực tiếp đề tên nàng lên bảng hệ thống đó, giới thiệu nàng như một đồng tác giả.Chuyện này khiến Aris thật sự rất vui, không chỉ bởi điều đó chứng tỏ Remendus đã tin tưởng nàng hơn, còn thể hiện rằng hắn thật sụ tôn trọng nàng.

Điều này khiến nàng rung động mà dụng tâm xin thị vệ được ra ngoài để tìm mua một món quà nhỏ cho hắn.Biết trước ra ngoài chợ vẫn có người của phủ Đại Thần Quan bám theo, Aris thong thả dạo khắp các quầy trong chợ ở Thebe, trong đầu chỉ nghĩ đến việc tên lạnh lùng như Remendus sẽ thích thứ đồ kiểu gì nhỉ?- Cô gái, xin lại đây xem thử vật này!Một giọng nói không thể quen thuộc hơn khiến bước chân nàng ngay lập tức dừng lại, đi về phía quầy hàng kia.Người phụ nữ bán hàng tuy đầu trùm khăn, khuôn mặt hơi lấm lem đất nhưng ánh mắt này không thể sai đi đâu được!Công nương Sarasenah!- Cô gái, đây là vật hiện tại đắt hàng nhất ở sạp của ta, nếu không mua ngay, coi chừng hàng hết đó!Sarasenah chìa tay về phía mặt dây chuyền có hình đầu chim ưng.

Rồi lại nhẹ nhàng rút tay về :- Có điều cô gái mỏng manh như vậy, sợ không thích thứ hung hãn này, cái này thì sao?---------------------------------------------------------------" Đầu chim ưng sẽ là kí hiệu nguy hiểm của chúng ta, loài này có kỹ năng săn mồi cực kỳ nhạy bén, nếu con mồi đã rơi vào tầm ngắm của nó, khó có thể thoát thân."Aris ngồi trong phòng căng thẳng suy nghĩ, đích thân Sarasenah tới báo cho nàng tin này, chắc chắn chuyện này không hề nhỏ.

Một là Hoàng tử vẫn chưa trị khỏi vết thương do sư tử trong lễ Đại hôn nên Sarasenah và Người chưa thể rời khỏi Ai Cập ngay.

Hai là kế hoạch của Sarasenah và nàng đang ở trong tầm ngắm!Nhưng ai có thể phát hiện ra được chứ?Lẽ nào...!là Remendus?Hỏng rồi! Những ngày qua nàng lấy được sự tin tưởng quá dễ dàng mà nhanh chóng đắc ý chủ quan, hắn đã thấy được sơ hở của nàng rồi.


Mấy ngày nay hắn đều ở cùng các ký lục...!Chẳng lẽ hắn đã tra ra Ma'at rồi ư?!Không đúng, hắn không có cơ sở, chắc chắn chỉ hoài nghi thôi.

Sao nàng lại quên mất chuyện ký tự báo cáo của Ai Cập không thể đọc hiểu trong vài ngày chứ! Đến Remendus là Đại Thần Quan cũng phải học đến hơn một năm.Nàng quả thực đã khinh địch rồi! Nhất thời quên lời dặn của Sarasenah rằng trên đời này chỉ có Hoàng phi Carol biểu lộ trí thông minh thì không bị ai nghi ngờ, phận nô tỳ thấp bé như nàng tuyệt đối phải phòng bị.Nàng đã quyết định từ lâu, nếu không thể lấy được lòng tin của Remendus và khiến hắn chống lại Carol, thì tự nàng sẽ trà trộn vào Hoàng cung Thebe và cho cả Memphis, Isis lẫn Carol một lọ độc rắn Chúa.

Sau đó nàng sẽ tự sát.Hiện tại Ma'at đã vào tầm ngắm rồi, rốt cuộc nàng phải làm sao để cứu vãn thế cục này đây...!Với tài trí của Ma'at, nàng tin hắn sẽ không để lộ sơ hở gì trước mặt Remendus.

Nhưng việc bị để ý cũng khiến phạm vi hoạt động của Ma'at phải thu hẹp đáng kể.

Nàng phải chuyển trọng tâm chú ý của Remendus, càng phải tránh khéo quá thành vụng.----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Bẩm đại nhân, Đại thần quan hiện không ở phủ.- Ồ? Vẫn đang ở Hoàng cung ư? Tên này cũng thật là chăm chỉ.Thothsiris ngồi vắt chéo chân trên chiếc ghế gỗ đàn hương lớn nằm chính giữa phòng khách tại chính điện.


Bỗng hắn nghe thấy đằng sau phòng có tiếng động, một cô gái ôm theo chiếc chăn từ phía sau đi ra, đầu tóc rối bời, có vẻ vừa ngủ dậy.Tuy Aris rất xinh đẹp, nhưng điều khiến hắn bất ngờ không nói nên lời chính là việc cô ta có thể ngủ ngay trong phòng của Remendus ư?! Thothsiris đã từng một lần được chứng kiến tận mắt Đại Thần Quan Remendus ra lệnh cho thị vệ giết chết một nữ nô tì chỉ vì cô ta bước sai chân vào quấy rầy hắn.Tình cảnh này thật không thể tin được, chỉ sợ cô gái này không có người thứ hai.

Không, người thứ hai thứ ba chắc chắn là đã bị giết luôn rồi.

Chứng tỏ cô gái này cực kỳ quan trọng với Remendus, hắn ta và cha mình - tể tướng Imhotep đã từng nhiều lần muốn nắm được thóp của Remendus nhưng đều không thể tìm được gì ngoại trừ việc hắn đến từ cùng dòng tộc với gia đình Tể tướng đương triều.Cha hắn nói ngựa hoang như thế nào cũng đều có thể thuần phục được, chỉ cần tìm đúng dây cương.

Đó cũng là lí do Thothsiris rất mất công qua lại phủ Đại Thần Quan kể từ khi Remendus nhận chức này." Mất hai năm mới tìm được một cái dây cương!" Hắn mừng thầm trong lòng.Đối diện với con người vui buồn đều dễ đoán này Aris cảm thấy thật buồn cười, quân đội tinh nhuệ của Hittle đã từng tìm hiểu qua về Thothsiris, một kẻ luôn ra vẻ đạo mạo nhưng thực chất lại nông cạn, tham lam, dù là con trai cả của Tể tướng cũng chẳng cáng đáng được những việc nhỏ ở kinh thành Thebe.Nhưng thực sự nàng vẫn chưa hiểu rõ được vì sao Sarasenah lại muốn nàng tiếp cận Remendus mà không phải Tể tướng Imhotep, ngày ấy Sarah chỉ cười nói rằng không chỉ vì nàng và tên Remendus kia giống nhau, còn bởi vì hắn sẽ gây dựng được quyền lực thực sự có thể khuynh đảo toàn bộ triều đình.

Hắn rất giỏi cũng rất đáng sợ nhưng nàng và hắn giống nhau ở đâu cơ chứ?!- Cô chắc chắn là Aris Numbibian, ca nương người Babylon?- Vâng, anh là ai? - Aris còn không thèm cúi đầu, nàng tin với đầy đủ biểu hiện như thế, Thothsiris dám phạt cô gái đang được sủng ái nhất phủ Đại Thần Quan.Aris đoán đúng, Thothsiris thậm chí còn nhẹ giọng hơn với cô:- Nghe danh đã lâu giờ mới được gặp, ta là Thothsiris, theo vai vế là anh họ của Đại Thần Quan, hiện đang quản lí vấn đề trồng trọt tại bờ sông Nile.- Hóa ra là đại nhân ở Tể Tướng phủ, thất lễ! - Aris lúc này mới hơi cúi xuống.

- Tôi đã được nghe danh Phủ Tể Tướng hào hoa tráng lệ được phủ vàng dù trong đêm không trăng vẫn tỏa sáng lấp lánh vô cùng uy nghi.


Thật tiếc khi vừa tới Ai Cập đã bị Remendus thúc giục vào phủ, giờ vẫn chưa có cơ hội thấy.Nàng ta lại dám gọi thẳng tên của Remendus! Thothsiris tiếp tục rơi vào trạng thái bàng hoàng, lưỡi của nàng ta vẫn còn nguyên trong miệng ư? Đến hắn muốn gọi thẳng tên cũng phải nhìn sắc mặt của tên Đại Thần Quan kia.- Không cần phải đợi cơ hội, ta đưa cô đi dạo một vòng kinh thành Thebe.Đôi mắt Aris ánh lên kinh ngạc và thích thú: - Vậy thì còn gì bằng!Aris đưa tay ra định đi theo Thothsiris bỗng nhiên bị thị vệ ở đâu chặn ngang:- Ta được Đại nhân dặn dò phải cẩn thận...Nghe thấy vậy Thothsiris tức giận kéo Aris về phía mình:- Ta là anh họ của hắn! Hắn còn phòng bị cả ta ư? - Thị vệ của Thothsiris tiến lên chặn thị vệ của Remendus, còn Aris và Thothsiris nhanh chóng thoát ra ngoài phủ.Có mỗi việc, Thothsiris không ngờ đến kẻ mà Remendus dặn dò phải cẩn thận không phải hắn mà là chính cô gái hắn đang đưa theo kia.-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------* Chương 25: : Trăng trong nước, không thể với (2)" Ngươi chỉ là con cờ của ta, một con cờ đơn giản và ngây thơ" Remendus cười nhạt.

Hạt saphire xanh lấp lánh trên chiến khuyên tai của hắn dường như chói vào mắt cô, khiến cô cực kỳ khó chịu.

Cảm giác bị nhìn bằng ánh mắt như thế này còn khó chịu hơn bàn tay đang ấn cô xuống của hắn rất nhiều.

Cực kỳ khó chịu!Nàng vươn tay kéo cổ hắn xuống, cắn môi hắn, dùng hết sức mạnh còn lại của hai tay để giữ càng chặt hơn, khiến hắn không cách nào thoát ra được.

Nàng lại càng cắn mạnh hơn, giống như có thể trả hết sự khó chịu dữ dội ở đáy lòng sang phía bên kia..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận