Trên đường phố Ai Cập
gần đây có truyền nhau một tin tức bát quái nhỏ. Nghe nói, Faraong Ai
Cập vĩ đại nhất tựa hồ có bệnh mà không tiện nói ra.
“Thật vậy chăng?” Một phụ nhân đang giặt quần áo tò mò hỏi bạn.
“Là tin truyền ra từ trong vương cung. Con gái của chú ta đang làm việc ở
bên trong.” Một phụ nhân khác đang phơi quần áo vẻ mặt thần thần bí bí
nói.
“Hẳn là không phải, nghe nói cảm tình giữa hoàng đế Menfuisu và hoàng hậu sông Nile rất tốt mà!” Phụ nhân giặt quần áo có chút khinh thường, chắc chắn là tin vỉa hè.
Phụ nhân đang phơi quần áo nóng nảy, “Chính xác mà. Ta còn nghe nói, ngày đầu tiên kết hôn, hoàng đế
Menfuisu đã trở mặt với hoàng hậu sông Nile rồi.”
Tin tức này giống như một cái chùy lớn, đánh trở mình tất cả những người nghe thấy, bao gồm cả chúng ta.
Lần này Menfuisu hốc mắt đều biến thành đỏ như máu. Hắn vỗ mạnh cái bàn,
“Đáng giận!!! Lão cẩu Imhotep đáng chết kia! Dám dùng loại chuyện này
nói xấu ta!” Hắn tức giận đi tới đi lui trong đại điện.
Ta không
nói được gì. Imhotep chỉ ước gì Menfuisu không có con nối dòng, ta hi
vọng Carol sẽ mang đến tin tức tốt. Lúc trước Carol nhất thời lanh mồm
lanh miệng nói hết chuyện ra, phỏng chừng cũng không đoán nổi lại bị
Imhotep lợi dụng.
Hồi tưởng lại bộ dáng cười đến ngả trái ngả
phải của Izumin lúc ở trong tẩm cung của ta, ta cũng cười khổ trong lòng không thôi. Em trai bị người khác truyền thành như vậy, là chị thì sao
mà dễ chịu cho được. Nhưng quả thật ta chẳng thể nói được câu gì.
Chờ Izumin cười đủ, mới phát hiện ta bĩu môi mất hứng. Hắn ngồi thẳng thân
mình, ngừng lại ý cười: “Asisu, kỳ thực cũng không có gì, dù sao cũng
chỉ là tin đồn, rất nhanh sẽ chìm xuống” Vừa mới dứt lời, hắn lại cười
rộ lên. Phong độ công tử nhẹ nhàng thanh lãnh sớm đã bị hắn ném tới sau
đầu. Ta tức giận đến mức xông lên đánh hắn. Coi như cho ta chút mặt mũi
cũng không được sao?
“Tỷ tỷ!” Menfuisu nghiến răng nghiến lợi gọi ta.
Phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy Menfuisu nắm trường kiếm định xông ra bên
ngoài. Ta giật mình, lập tức gọi hắn lại: “Menfuisu, ngươi muốn làm cái
gì?”
“Thà bị giết chứ không thể bị nhục! Lão Imhotep kia quá
khinh người! Ta đi giết hắn!” Menfuisu nhìn ta, trong lòng do dự. Hắn đã sớm không phải là tiểu tử lỗ lãng nữa. Nhưng lần này hắn thật sự không
nhẫn nhịn được. Nhất là nghĩ đến, khi Izumin nhìn thấy hắn, ánh mắt liền loan thành hình ánh trăng, hắn liền hận không thể xông lên đánh chết
Izumin. Sao hắn lại có thể cưới một bà vợ ngu ngốc như thế cơ chưa,
chuyện gì cũng dám nói ra.
“Được thôi! Ngươi đi đi!” Liếc trắng
mắt, trong lòng biết ngay hắn chỉ hi vọng ta ngăn cản hắn. Rồi nhân cơ
hội ấp ấp ôm ôm. Hiện tại làm gì có chứng cớ chứng minh là Imhotep làm.
Chiêu này của Imhotep thật đúng là đủ ngoan, lại đi lấy sự uy phong của nam nhân mà nói xấu. Nhưng lại thông minh ởđem đi truyền ra đường phố.
Hẳn là sau khi bị ta lợi dụng uy lực của dư luận bêu xấu hắn, hắn liền
nhận ra sự đáng sợ của lời đồn. Lần này, Imhotep hẳn là muốn ăn miếng
trả miếng.
Thấy ta thờ ơ, trong ánh mắt hắn càng tràn ngập tinh
hồng quang mang.”Nafutera, còn có đám thị nữ bên người Carol, ta muốn
lột hết da các nàng xuống, treo lên cửa thành thị uy!”
Thật sự
nhịn không được, ta mỉa mai châm chọc: “Vì không tìm thấy chủ mưu, nên
đi tìm hạ nhân để phát tiết sao? Menfuisu, bản lĩnh của ngươi càng ngày
càng tiến bộ!”
“Tỷ tỷ!” Menfuisu rống to, làm ta giật mình.
Quên đi, vẫn không nên đả kích hắn. Ta cố gắng mỉm cười trấn an hắn: “Lời
đồn đãi chỉ là cho những người muốn giải trí. Nếu Imhotep đã bắt đầu
tiến công, chúng ta cũng nên có phòng bị mới đúng. Menfuisu, không biết ngươi có kế sách nào không?”
Menfuisu nổi giận đùng đùng ném đi
trường kiếm trong tay, ngồi bên cạnh ta.”Nếu muốn đặt lễ quan và lễ phục vào phủ của hắn thì cần một đoạn thời gian. Vấn đề là, ta không tìm
thấy cơ hội tốt để tiến công. Hơn nữa…” Hắn dừng một chút, nhìn về phía
ta: “Tỷ tỷ, hôm nay Imhotep lại đến nói với ta chuyện xử tử Hacan. Hắn
và hơn mười đại thần cùng nói, ta sắp không chống nổi.”
Kìm lại
nóng vội, ta cắn môi dưới. Rốt cuộc không thể kéo dài thời gian sao? Sao Carol còn chưa trở lại? Chỉ cần nàng xuất hiện, là ta lập tức rải ra
tin tức nàng mang thai, phỏng chừng chuyện này sẽ làm cho cả Ai Cập chấn động. Chỉ là ba ngàn tinh binh mà thôi, muốn tiêu diệt Imhotep kỳ thực
không phải chuyện khó, nhưng sau khi giết chết hắn, chắc chắn sẽ làm các đại thần khác phản kháng. Chỉ cần bọn họ làm cái náo động ở thành Tebe, sẽ khiến chúng ta phải xuất toàn lực. Hiện tại, rất nhiều quốc gia
đang như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Ai Cập, giờ Ai Cập không thể loạn
được.
“Menfuisu, cố gắng kéo dài vài ngày nữa thôi, rất nhanh sẽ
có chuyển cơ.” Ta không thể giải thích chuyện Carol đã mang thai, vì
nàng còn chưa hiện thân.
“Hoàng đế Li-bi nghe nói Kafura ở Ai Cập chịu ủy khuất. Ngày mai sẽ đến Ai Cập.” Menfuisu nghĩ đến đây, liền
thấy quá phiền. Nội còn chưa giải quyết, giờ ngoại lại tới. Gần đây sao
nhiều chuyện xảy ra vậy!
“Đi được bước nào hay bước ấy.” Imhotep phát ra lời đồn, thật sự là một nước cờ tuyệt diệu.
——— —————— Phân cách tuyến “cha và con gái ghê tởm” ——— ————
Hoàng đế Li-bi cũng giống Kafura, đều là kẻ phì đô đô. Nhưng lão nhân này
lại không khéo hơn nữ nhi. Vừa mới thấy Menfuisu, đã lộ vẻ vừa lòng. Khó trách nữ nhi lâu không trở về nước, thì ra Pha-ra-ông Ai Cập là một
nam nhân anh tuấn lãnh khốc như vậy.
Trong tiệc tối, lão nhân một mực chắc chắn hôn ước giữa hai nước sẽ là bằng chứng tốt nhất để kết
chặt sự hữu hảo giữa hai nước. Buổi nói chuyện khiến Menfuisu rất xấu
hổ. Lúc ấy, hắn quả thật có ý nghĩ này, nhưng cuối cùng bởi vì Carol
mãnh liệt phản đối mà từ bỏ.
Tahak thấy tình thế không ổn, nhanh
chóng đi ra: “Hoàng đế Li-bi, lúc ấy, ta căn cứ các chòm sao mà phán
đóan rằng Ai Cập sẽ có đám hỏi. Nào biết lại là phán đoán sai lầm. Hơn
nữa, việc này hai nước đang đang quá trình thương thảo, vẫn chưa làm kết minh cuối cùng. Là đại thần quan Ai Cập, ta cảm thấy rất có lỗi.”
Hoàng đế Li-bi khinh thường nhìn hắn một cái: “Thật sự rất khiến ta kinh ngạc! Đại thần quan, lời nói của ngươi khiến ta rất hoài nghi Ai Cập không
có ý muốn đồng minh.”
Menfuisu vừa lòng nhìn Tahak, quả nhiên
chuyện thay đổi đại thần quan tốt rất nhiều.”Việc này, quả thật là do
một mình đại thần quan Tahak làm ra mà tạo thành hậu quả hiện nay, ta đã nghiêm khắc xử phạt hắn. Cũng lệnh cho hắn giáp mặt bồi tội hoàng đế
Li-bi. Tuy không liên hôn, nhưng quan hệ đồng minh vẫn tồn tại.”
Hoàng đế Li-bi cười ha ha, “Nhưng Kafura đối hoàng đế Menfuisu mối tình thắm
thiết, ta thật ra rất hi vọng có thể thúc đẩy chuyện này. Cho nên ta đã
thông cáo chuyện hoàng đế Menfuisu muốn kết hôn với Kafura thông cáo cả
nước.”
Menfuisu giận dữ, lão nhân này thật sự quá khinh người.
Biết rõ Menfuisu hắn sẽ không đắc tội nước đồng minh Li-bi, nên mới buộc hắn phải lo lắng mặt mũi cho hoàng đế Li-bi.
Thấy Ai Cập đuối
lý, á khẩu không trả lời được, hoàng đế Li-bi càng thêm khí thế bức
nhân. Hắn nâng chén đứng lên: “Loại chuyện này không phải là chuyện có
thể giải quyết bằng cách xử phạt đại thần quan. Ngài cũng không thể
khiến ta mất mặt trước toàn dân chứ. Hoàng đế Menfuisu, mời ngài nên
giải quyết.”
Ta và Izumin nhìn nhau. Loại chuyện này, Izumin
không thể xen miệng, ta cũng không giải vây nổi. Bởi vì, ta căn bản
không rõ, Menfuisu rốt cuộc có muốn cưới Kafura hay không. Nhìn ánh mắt
Menfuisu lóe ra, ta khẽ lắc đầu. Hắn không ngừng do dự, vậy mà còn dám
nói yêu ta.
Hoàng đê Li-bi cố tình lửa cháy đổ thêm dầu “Theo ta
được biết, hoàng hậu sông Nile rời khỏi Ai Cập, không chịu quay về bên
cạnh ngài. Không chỉ không để ý mặt mũi của Ai Cập, mà còn không theo
lập trường của hoàng đế Menfuisu” Lão nhân này lại còn dám đề chuyện này xem như đã dẫn phải chân Menfuisu. Đang oán thầm trong lòng, Menfuisu
đột nhiên hơi quay đầu nhìn về phía ta, trong mắt hiện lên một tia đắc
ý. Ta có chút kinh ngạc, hắn định làm gì.
Đột nhiên, mấy tên
thích khách từ ngoài điện vọt vào, cầm kiếm chỉ vào lão nhân đáng giận
kia, miệng kêu lớn: “Tên hoàng đế Li-bi đáng giận! Nộp mạng đi!”
Menfuisu hét lớn một tiếng: “Minưê!” Minưê phản ứng mau lẹ ném cho hắn một thanh kiếm, Menfuisu một bên tiếp nhận trường kiếm, một bên nhanh chóng phân
phó binh lính xông lên: “Có thích khách! Bảo vệ hoàng đế Li-bi!”
Izumin ở bên cạnh ta lâp tức che ở phía trước ta. Tiểu Kail nhanh chóng đưa
cho Izumin vũ khí, cùng Emi bọn họ lập trận địa sẵn sàng đón quân địch,
bảo vệ xung quanh ta. Tahak rất nhu thuận, thấy không ổn liền nhanh chân chạy hướng ta. Ta ý bảo Emi đưa hắn vào vòng bảo vệ.
Ba, bốn
thích khách trực tiếp đâm kiếm về phía cha và con gái béo phì kia, kiếm
đâm vào những chỗ yếu nhất của họ. Hoàng đế Libi sợ tới mức sắc mặt tái
nhợt, Kafura hô to cứu mạng. Menfuisu dũng mãnh vọt đi lên, một kiếm đâm bị thương một cái, đương trường chém một cái. Đám thích khách còn lại
bị bọn lính vây quanh, thấy chuyện không thành, liền trực tiếp nhảy
xuống sông Nile đào tẩu.
Thấy nguy cơ giải trừ, Menfuisu lúc này
mới giận dữ: “Vệ binh rốt cuộc đang làm gì? Đang lúc quan trọng lại để
cho thích khách lẻn vào! Mau chóng truy đuổi!”
Cánh tay hoàng đế
Li-bi bị đâm bị thương, mắu văng khắp cả. Thị vệ của hắn thấy hắn thương thế nghiêm trọng, liền nhanh chóng hô muốn y quan.
Thị vệ kiểm
tra thích khách bị Menfuisu giết chết, phát hiện một người trong đó là
thị vệ Li-bi. Mọi người nhất tề thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ có làm như vậy mới có thể thuận lợi lẩn vào hoàng cung. Nương cơ hội này, Menfuisu nghiêm túc tuyên bố với hoàng đế Li-bi tuyên bố: “Hoàng đế Li-bi tôn
kính, ta rất tôn trọng hai quốc bang giao, cũng rất cảm kích tình cảm
của công chúa Kafura. Nhưng nếu chúng ta lập hữu hảo bằng chuyện hôn
nhân, thì ta xin nói rõ, huỷ bỏ liên minh.”
Xem trước mắt một
mảnh hỗn loạn, cùng với bộ mặt ăn cái ngậm bồ hòn lại không mở miệng
được của hoàng đế Libi, ta và Izumin trong lòng có chút trầm trọng.
Menfuisu càng ngày càng khó đối phó.
——— ———— Phân cách tuyến “âm mưu ám sát” ——— ————————
Đã xảy ra loại chuyện này, đương nhiên không thể tiếp tục tiệc tối. Ta cùng với Izumin sóng vai đi về.
“Thích khách hẳn là do Menfuisu an bày.” Izumin một câu nói toạc ra.
Lòng ta im lặng.
“Ha ha, Ai Cập Pha-ra-ông, càng ngày càng thông minh.” Izumin cười nhẹ ra tiếng, trong ánh mắt tràn ngập nóng lòng muốn thử.
Ta ho nhẹ một tiếng. Izumin quay đầu khiên tay ta, khẽ hôn lên má ta: “Yên tâm, ta nhớ được lời hứa của ta. Chỉ là, nếu có thể mượn cơ hội này
cùng Menfuisu đấu một trận, vẫn sẽ không ảnh hưởng toàn cục.” Ai nói
đồng tính tướng xích, đồng loại cũng rất tướng xích. Hai nam nhân này,
căn bản chính là đối thủ một mất một còn trời sinh.
Ta linh cơ vừa động, “Izumin, chàng nói xem, chuyện này có thể vu oan cho Imhotep không?”
“Cũng có thể.” Izumin trầm ngâm trong chốc lát, “Nhưng cho dù muốn vu oan,
cũng chỉ có thể chờ hoàng đế Li-bi đi khỏi. Nếu không, Menfuisu sẽ bị
niết chỗ yếu, ép cưới Kafura.”
Ta mới mặc kệ hắn muốn kết hôn ai đâu! Chỉ cần ở trước khi Carol trở về, hắn không cưới thiếp là được.
Nhìn thấy ý nghĩ trong mắt ta, Izumin cười thanh nhã, “Asisu, nếu có một ngày ta phụ nàng, có phải nàng cũng sẽ làm vậy đối ta?”
Ta lấy cây quạt hơi che mặt: “Ta mới sẽ không đâu!”
Izumin có chút kinh ngạc, “Ồ? Vậy sao?”
“Đương nhiên. Ta sẽ không phí nhiều tâm tư như vậy lên một nam nhân không còn
yêu ta” Nhìn bên cạnh sông Nile, thị vệ đang xôn xao, ta cười vẻ không
sao cả: “Ta sẽ một lần nữa tìm được mục tiêu cuộc sống của ta, vứt chàng ra sau đầu.”
Izumin có chút nguy hiểm đưa mặt đến gần ta, “Ví dụ như?”
Ta nhẹ hôn một cái lên môi hắn, mỉm cười không thôi: “Ta có thể lưu lạc
thiên nhai a. Không làm nữ hoàng kỳ thực cũng là lựa chọn không tồi.”
Ánh mắt nâu của Izumin càng ngày càng sâu, sâu đến mức ta không nhìn thấu
được ý nghĩ của hắn: “Thì ra, nàng còn chưa buông tha ý muốn cùng một
chỗ với Hasan a.”
Ta mở to hai mắt, sao hắn lại nói vậy a. Hắn
hung hăng ôm ta vào trong ngực, lưu lại trên cổ ta một dấu hôn
mạnh.”Nàng mơ tưởng. Chỉ cần ta còn sống, nàng cũng đừng nghĩ chạy với
nam nhân khác.” Ta dở khóc dở cười. Izumin quả nhiên không phụ là bình
dấm chua!