Đồng Nhân Phong Khởi Thương Lam

Chưa đầy một ngày sau , khắp nơi trên dưới Huyền Tịch Tông đều biết , Khí Linh Phong có một ' Phế vật thất linh căn ' và ' Thiên tài Băng Linh Căn ' .

" Biết tin gì chưa ? Khí linh phong chúng ta có một phế vật. "

" Không phải chứ ? "

" Ủa mà ta có nghe nói Khí linh Phong chúng ta có thiên tài Băng Linh Căn không kém sư huynh cũng vào mà ? "

" Đúng rồi , lúc đó ta cũng ở đó nữa , hắn đẹp trai lắm luôn ! "

" Cái gì ? Đẹp lắm hả ? "

" Phải đấy ! Hắn đẹp hơn Nộ sư tỷ nữa ! "

" Ngươi căm miệng cho ta , để Nộ sư tỷ nghe thấy thì ngươi đừng hòng ta giúp !! "

" Vâng vâng .... "

" Mà ta có nghe nói là do Giản sư tỷ tốt bụng cầu xin đó !! "

" Ta còn nghe nói Băng Linh Căn thiên tài đó lại là ca ca của Phế vật đó !! "

" Cái gì ? Cô ta có quyền gì mà sướng dữ vậy ??? "


" Đúng đấy !!! "

"..."

Trong khi đệ tử của Khí Linh Phong đang bàn chuyện ' hot ' nhất hôm nay thì bên này lại một mặt khác trái ngược hoàn toàn  .

Giản Tâm Ly lại một mặt nhăn nhó giáo huấn Tiểu Vãn  : " Tuy ngươi là một phế vật , cũng không ai kì vọng ngươi làm nên tích sự gì , nhưng cũng không được làm người vô dụng !! "

Tử Hạ nghe đến đây thì tức sôi máu nhưng mà nghĩ đến, dù gì cũng đã nhịn rồi thì cho dù một hay hai chữ cũng phải nhịn .

Đang một mặt đầy lạnh lùng lãnh khí , thì bị con ả kia điểm danh : " Còn ngươi nữa , đừng có tưởng là Thiên tài Băng Linh Căn thì ở đây kiêu ngạo với ta , ngươi đã ở đây thì đã là người của Khí Linh Phong chúng ta thì phải nghe ta , rõ chưa ?!!  Và hãy nhớ cho kĩ thân phận của các ngươi , đừng có mơ tưởng những thứ không thuộc về mình !! "

Tiểu Vãn nghe xong thì đổ mồ hôi , thắc mắc đầy mình : ' Mình đã làm gì khiến cô ta ghét sao ? '

Còn Tử Hạ cũng ngây thơ y như Tiểu Vãn tự hỏi : ' Mình có kiêu ngạo hả ta ? Nào có đâu ! Mình vẫn là mình của ngày nào mà.  Phụ nữ thật khó hiểu .'

Đang nghe trách móc , giáo huấn đột nhiên chưa đầy một giây liền nghe con ả kia một miệng dịu dàng thân thiết lại : " Sau này chúng ta là người một nhà , có khó khăn gì thì hai người nhớ nói cho ta biết nhe ! "

Tử Hạ và Tiểu Vãn nghe xong thì rùng mình một cái , đều có cùng một suy nghĩ : ' Cô ta bị cái gì nhập rồi à ? '

" Xem ra hai người ở đây tốt nhỉ ? "

Có một tiếng nói lạnh như băng trên đầu thì cho dù ngu tới đâu cũng sẽ biết , con ả kia vì sao lại thay đổi tính cách, không kịp sét đánh .

Một mặt lạnh lùng hắn cưỡi kiếm đến , nhanh chóng tiếp đất hắn thu hồi kiếm lại vào tay , mỗi một động tác đều toát ra băng khí từ Băng Linh Căn vốn có . Và hình như hắn cầm một cây kiếm nữa... thì phải .

Đáp xuống xong hắn liền nói với Tử Hạ : " Lần này may mắn có sư muội giúp đỡ , ngươi mau ra đa tạ muội ấy đi ! "

Tử Hạ nghe xong liền bày ra ánh mắt khinh bỉ: ' Tạ cái con khỉ ? Lật mặt như lật giấy ! '

Giản Tâm Ly nghe xong thì ngượng ngùng đỏ mặt , trong khi đó , Hàn Ảnh Trọng hắn thì một mặt không quan tâm đi đến trước mặt Tử Hạ : " Cho dù là tạp vụ , các ngươi cũng đừng lười biếng , kiếm này ta lấy được ở Kiếm Linh Các , ngươi sài tạm . " rồi đưa cái thành kiếm kia cho vào tay Tử Hạ.

Tử Hạ nghe xong thì có hơi ngạc nhiên.  " Ta--- Từ nhỏ đến lớn , chưa bao giờ dùng qua kiếm . " Ánh mắt đầy tiếc nuối.

Cả đám liền đơ một mảnh nhưng chỉ có mình Tiểu Vãn biết , Tử Hạ nói đó là sự thật , ngay cả con dao mà Tử Hạ cầm cũng rớt lên rớt xuống thì kiếm làm sao có khả năng .

Hàn Ảnh Trọng hắn vẫn một mặt ngạc nhiên , Tử Hạ làm thế nào mà chưa có chạm qua kiếm ? : " Nếu như ngươi chưa chạm qua kiếm thì về học cái này đi ! "

Sau đó liền thảy một cuốn sách có vẻ hơi cũ vào người Tử Hạ . Tử Hạ nhận lấy nó liền thuận tay thảy vào trong túi đồ . Lúc cầm kiếm , Tử Hạ quả thật không thuận tay , cứ như một đứa trẻ mới biết cầm dao vậy .


Nhưng mà chỉ có Hàn Ảnh Trọng hắn chú ý , ngay khi cầm lấy thanh kiếm thì mắt Tử Hạ liền lóe sáng lên một cái liền ảm đạm yên tĩnh như nước , liền bị Tử Hạ cụp mi xuống che giấu .

Còn Tiểu Vãn thấy cảnh này thì sao ? thì nghi ngờ chứ sao !

' Cái cảnh hai ngươi đang trao vật định tình này quen quen lắm à nha ? Mình thấy ở đâu rồi ta ? '

Hàn Ảnh Trọng hắn nói bổ sung thêm : " Thông qua nhiệm vụ , có thể đạt được cống hiến môn phái 10 điểm cống hiến có thể đổi 1 miếng Hạ Phẩm Linh Thạch , 100 miếng có thể đổi một bộ sơ cấp tâm pháp ! " ánh mắt liếc qua Tiểu Vãn tựa như đang nhắc nhở.

" Các ngươi đừng có cam chịu số phận. "

Tử Hạ ngạc nhiên nhìn hắn , nghĩ : ' Hắn...  là đang cổ vũ cho mình sao ? '

Còn Tiểu Vãn thì một mặt đầy kinh hoảng : ' Sao nghi quá , nghi quá !!! Chẳng lẽ đây là... túm lại hắn và ca ca có gian tình !! '

Không để bên Tử Hạ trả lời , hắn liền nói tiếp : " Từ khi lập môn đến giờ , Tạp linh đệ tử chỉ tu luyện đến Trúc Cơ , cho đến Kết Đan cảnh cũng không phải không có .  Nhưng họ nhiều nhất cũng là Ngũ Linh Căn . Còn Thất Linh Căn  thì chưa bao giờ xuất hiện... "

Tựa như an ủi nhưng một cách vụng về,  tâm Tử Hạ liền mềm xuống,  có lẽ hắn không đáng ghét như cậu và Tiểu Vãn đã nghĩ.

Tiểu Vãn nghe thế thì tưởng mình đặc biệt , Tử Hạ nhìn thấy thì đau đầu , chưa để Tử Hạ kịp ngăn cản , Tiểu Vãn liền hưng phấn : " Vậy là tôi có cơ hội rồi !"

Tiểu Vãn vì sao không nói Tử Hạ ? Vì Tiểu Vãn quá biết thực lực của Tử Hạ mà ,ít nhất vẫn mạnh hơn cô 'đôi chút' .

Nhưng---

Hàn Ảnh Trọng liền đổ một xô nước đá cho Tiểu Vãn đang từ chín tầng bay cái vèo xuống núi lửa.

" Ngươi đừng có mơ !!! "


...

...

...

" TẠI SAO PHẢI NÓI RA HẢ ? BỘ KHÔNG NÓI TA NGƯƠI LIỀN CHẾT HẢ ?!! " 

--------------------------------
Hết chương 20

Kì thật , xin lỗi các mem nha !!

Hôm nay ta bận nguyên ngày , mới về được hồi 6 giờ nên ta lên đây viết để không lỡ hẹn.

Bây giờ ta chuồn đi học bài đây .( >.< )

Chúc mọi người có một ngày mai tốt lành ~~~

Beta 17/1/2019
Dia_Death


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận