Xích Diệm Động
" Có bản đồ trong tay , là biết ngay vị trí của Kim Tinh Thạch , mình sẽ không lo bị lạc đường ! " <(‾︶‾)>
Tiểu Vãn thanh thản , thoải mái ngồi chơi trên một chiếc giường có cái gối hình con thỏ rất đáng yêu . Tay lướt lướt xem bản đồ trên hệ thống , còn đâu dáng vẻ thê thảm mà đám người ngoài kia nghĩ .
" Nhiệm vụ nhỏ nhặt liền không thành vấn đề , haha ~ ! Không biết ca ca làm có tốt không nhỉ ? "
Cây cuốc bị gãy của Giản Tâm Ly âm mưu bỏ trong túi , được Tiểu Vãn phát hiện và vứt nó ở nơi xó xỉnh trong góc tối , phía xa xa là cây cuốc đang không ngừng tự động đào ' Tang Tang Tang ' chính là
' Thương Lam Chi Đỉnh ' - Đệ nhất cuốc . Nó đang tự động đào và vô thời hạn, may mà hệ thống không bủn xỉn , có vẻ kế hoạch của Giản Tâm Ly thất bại rồi ha.
Sau đó , Tiểu Vãn nhớ đến một bé ma lúc bị nhốt ở Tù Long Đàm , liền tò mò hỏi nó : " Mà cậu là cái gì vậy ? Sao có thể biến hình được nhỉ ? "
Bé ma trong con thỏ đang làm gối kê lưng cho Tiểu Vãn hiện hồn lên, nó trả lời Tiểu Vãn với gương mặt mờ mịt : " Tôi cũng không biết , từ khi có kí ức tôi liền ở Tù Long Đàm, ngoài ra một người tôi cũng chưa gặp nên cũng không biết. May mắn nhờ có chủ nhân đem tôi ra ngoài đấy. "
Tiểu Vãn nghe vậy liền quan sát mặt nó, thấy nó nói thật nên suy nghĩ một lúc rồi phất tay kiểm tra thuộc tính của nó.
[ Thuộc Tính
Tên : Cà Rốt
Hệ : ???
Đẳng cấp : 1
Thể lực : ?
Tấn công : 0
Khí : ?
Kĩ năng : Thiên Biến Vạn Hóa
Kinh nghiệm : 0/10 ]
" Các bạn của cậu cũng thế ư ? "
Cà Rốt nghe thế liền hai mắt rưng rưng nước mắt , giọng run run : " Không, chỉ có mình tôi có thể biến thôi .Mọi người đều bảo tôi biến dị , xin chủ nhân, đừng bỏ rơi tôi nha !"
Tiểu Vãn thấy nó tội nghiệp liền tỏ ra ' Ta là một chủ nhân có trách nhiệm ' và an ủi nó : " Yên tâm đi , ta là chủ nhân tốt , rất có trách nhiệm ! "
Và liền nhận lấy lại được ánh mắt
' Chủ nhân oai quá !! ' của Cà Rốt .
Rồi Tiểu Vãn ' Ngáp ' một cái , cảm giác buồn ngủ ập đến , cô nhẹ giọng oán hận với nó một tiếng : " Ai nói trong động nguy hiểm , cả con chuột nhắt cũng không có , đúng là bọn nhát gan ! "
--------------------------------------
Tế Ti Nguyệt Vũ Động
" Đám nhân loại các ngươi đến đây làm gì ? " Con vật đó giương đôi mắt , hỏi cậu.
Tử Hạ thấy con vật này biết nói chuyện thì ngạc nhiên một chút , dù sao cũng là Vua Quỷ Quạ : " Ta và Tuyết Lang đến để hái 13 cây Hoa Tâm Lan và 20 cái Lông vũ của Quỷ Quạ. " Sau đó lặng lẽ nhìn biểu cảm trên khuôn mặt nó nhưng ngoài ý nghĩ của Tử Hạ , nó không hề tức giận mà lại hỏi : " Ngươi làm nhiệm vụ ? Ta biết cái hang động này rất khuất , không ai có thể biết..." Không phải không ai có thể biết mà là có biết cũng không muốn đặt chân đi vào.
" Ai biết được ... Chắc lại đắc tội ai đó rồi ..."
Từ lúc Tử Hạ ở ngoài động , là nó đã biết có người đến , liền tưởng ' hắn ' đến để hành hạ mình , nó liền chuẩn bị sẵn sàng , chỉ cần Tử Hạ tiến vào trong chỗ này là nó liền tấn công . Nhưng nào ngờ , khí tức của Tử Hạ rất khác với ' hắn ' , lại rất hấp dẫn . Tuy nhiên khi thấy dung mạo của Tử Hạ , nó liền tưởng mình gặp đồng loại , nhận biết đầu tiên của nó về Tử Hạ là rất đẹp , đẹp hơn tất cả những sinh vật mà nó từng thấy .
Mà tìm đi tìm lại , nó liền không thấy được một cái gì gọi là đồng loại với nó cả , sau đó nó liền cho là nhân loại đáng ghét nhốt nó mấy ngàn năm trong này .
Nó liền nói , dù gì thì ' hắn ' cũng đã chết , thôi nhường nhân loại kia một tí , nó là Vua không nên so sánh với nhân loại thấp hèn kia : " Ngươi muốn lấy gì thì lấy đi rồi đi cho khuất mắt ta ! "
Tử Hạ mà nghe được nó nói vậy , chắc chắn sẽ không nghi ngờ mà cho nó một kích thăng thiên nhưng mà bây giờ Tử Hạ chỉ quan tâm một điều thôi . Đó là ...
Sai kịch bản hết rồiiiii !
Tại sao lại dễ dàng như vậy chứ ?!
Cậu còn tưởng phải đấu tranh một màn , đánh nhau đến thương tích đầy mình mới chiến thắng mà oai phong hoàn thành nhiệm vụ trở về .
Ai ngờ đâu , con mợ nó sai kịch bản hết rồi !
Ai bán cho cậu một phiếu lấy lại kịch bản đi !
Mặc dù lòng gào thét sai kịch bản nhưng Tử Hạ vẫn làm cho xong nhiệm vụ của mình . Khẽ phất tay lấy từ trong túi đồ hệ thống ra một chiếc khăn tay , nhẹ nhàng chăm chú ngắt từng cây Hoa Tâm Lan có độc .
Sau khi bỏ hết 13 cây vào trong cái ' giẻ rách ' , cậu còn lấy thêm 7 cái để vào túi đồ hệ thống về nghiên cứu .
Con vật kia thấy thế hỏi : " Ngươi nói lấy 13 cây mà , sao giờ thành 20 cây ? " Mắt không tự chủ híp lại, nhân loại giả dối.
Tử Hạ không mặn không nhạt trả lời : " Về nghiên cứu. "
Nhận được câu trả lời , con vật kia cũng không nói gì nữa mà nhìn Tử Hạ làm .
Sau đó , Tử Hạ liền đi đến bên con vật đó , chỉ là ...vừa mới giơ tay chạm nhẹ đến lông của con vật thì ...
' Leng keng ' ...
' Cạch'
Các xích sắt có vẻ cũ liền lắc dữ dội , sau đó liền mở ra mà rơi xuống đất . Con vật vẫn còn quá đổi bất ngờ , ánh mắt nháy lên sự vui vẻ , có vẻ nó bị nhốt quá lâu để rời khỏi đây .
" Cám ơn ngươi ! Biết thế ta liền sớm kêu ngươi đến rồi ! Ta được tự do rồi ! Hoan hô ! "
Nhìn cái con quả mới mười giây trước lạnh lùng uy nghiêm, ánh mắt cao ngạo nhìn chúng sinh, có bao nhiêu cao quý, chẳng là mười giây sau... Cái con đang tỏ đôi mắt long lanh tràn ngập hạnh phúc kia chỉ thiếu liền nhảy nhót hô to ' Hoan hô '...( =_=")
Kia...
Thật sự là con quạ kia? Thật sự không phải bị đoạt xá?Σ( ° △ °|||)︴
Ai nha , cái đám người ở cái thế giới này có sở thích lật mặt sao ? Chứ sao ai nấy cũng có tuyệt kĩ lật mặt như lật sách như thế kia chứ ? Rõ ràng là vài phút trước thì kiêu ngạo , chán ghét nhân loại . Bây giờ thì y như con nít , bất chấp nhân loại hay cái gì liền tới tấp ôm cám ơn...
Thật không thể hiểu nổi tư duy của đám người ở đây.
--------------------------------
Hết chương 23
Hôm nay chừa thời gian ra viết 2 chương nên có hơi ngắn hơn mấy chap trước nhe !!!! Ta viết 2 chương như đã hứa nhé ......
Chào tạm biệt mọi người ~
Chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ ~~~
Beta 23/1/2019
Dia_Death