Đồng Nhân Phong Khởi Thương Lam

' Được thôi, ta không thù, không oán với ngươi nhưng ngươi luôn nghĩ cách hãm hại ta! Ngươi tưởng Tiểu Vãn ta dễ bắt nạt vậy ư? '

Nghĩ đến đây, đầu Tiểu Vãn đùng đùng hoả khí, mau chóng nghĩ ra một kế nào đó doạ ả cho hả giận. Bỗng thấy kế bên mình là con Tử Linh Văn Báo, Tiểu Vãn cười gằn.

Mắt thấy ả ta sợ hãi chuẩn bị rời đi, Tiểu Vãn nhếch mép nói :

" Sư tỷ đừng đi nhanh thế! Chơi với muội nào! "

Sau đó Tiểu Vãn nói nhỏ với Tử Linh Văn Báo.

" Giúp ta một chuyện, nhát ả nữ độc này cho ta! "

Nó tuy không hiểu, nhưng nó nhạy cảm phát hiện được hoả khí của Tiểu Vãn và nó cũng từ từ suy ra ả ta có thể là chủ mưu khiến nó bị tiên nhân kia mắng. Hiếp đôi mắt mèo, nó nhìn ả ta với ánh mắt khinh bỉ, nhẹ nhàng dẫm chân xuống đất một cái, cũng đủ làm cho ả ta giật mình.

Tử Hạ bên kia nhìn lấy hai người họ chơi trò mèo bắt chuột thì cười trừ. Cậu cũng lấy trong hệ thống một viên đan dược cho Hắc Hồng Điểu ăn, vụ hồi nãy làm nó bị xước không ít.

Chậc, người ngoài nhìn vào chắc cũng líu lưỡi mất , đan dược người ta gặp thì quý hơn vàng, ấy vậy mà đan dược vào tay Tử Hạ thì y như cỏ rác, tùy tiện quăng cho sủng thú. Hắc Hồng Điểu nó từ khi biết cái tính bá đạo của anh nhà liền thầm may mắn vì ông trời thương nó.

Giản Tâm Ly bị Tiểu Vãn trả thù, hoảng sợ chạy đến bán sống bán chết, chẳng may vấp trúng một nhánh rễ cây ngã. Ả ta thầm ghi hận, chỉ cần có cơ hội, ả liền lập tức trả thù hai anh em họ.

" Yeah! Thăng đến cấp 10 rồi! "

Nghe Tiểu Vãn hét lên như thế, Tử Hạ thầm mừng cho cô. Bỗng đột nhiên hệ thống xuất hiện thông báo cho hai người.

" Nhiệm vụ : Tín nhiệm của linh thú
Trạng thái : Đã hoàn thành
Nhận thưởng :

- Vũ Lộ Cam Lâm
- Xuân Phong Phá "

[ Vũ Lộ Cam Lâm : Phục hồi 50 điểm sinh lực cho mục tiêu trong tức khắc.

Xuân Phong Phá : Gây 30 điểm sát thương phép thuật lên mục tiêu. ]

Tử Hạ bên này cũng không kém cạnh, hoàn thành nhiệm vụ và nhận được 2 tuyệt chiêu mới.

Thấy Tiểu Vãn tu luyện thành công ' Ngự Thú Quyết ' và nói chuyện được với Tử Linh Văn Báo thì cậu liền đi đến.

Rồi cả hai cùng nhau trở về sau khi tạm biệt với nó.

--------------------------------------
Sở Tư Dịch

" Chúc mừng sư muội hoàn thành nhiệm vụ ! "

" Chuyện lệnh bài nhờ huynh nhé! "

Tiểu Vãn mỉm cười ngọt ngào nhờ vả.

" Ầy dà, đó không phải là hai huynh muội tạp vụ kia sao ? "

Bỗng có một giọng nói chanh chua đến từ sau lưng làm cả ba người quay lại nhìn.

" Tạp vụ thì đến đây làm gì? Hết ca ca rồi đến muội muội, hai người kiếp trước làm hồ ly hả? Chỉ biết đi quyến rũ người khác. "

Một con ả tóc nâu đen mạnh dạng chạy đến nói, giọng nói chanh chua khi nãy có lẽ là của ả ta.

" Các người đừng có mà nói bậy! Muội ấy chỉ là đến làm nhiệm vụ thôi! "

Vị sư huynh kia không kém cạnh mà trả lời. Còn Tử Hạ thì im lặng, đám nữ nhân này đúng là ăn không ngồi rồi, chỉ biết gây rắc rối cho người khác mà không chịu tu luyện. Cậu lười nói chuyện với đám nữ nhân ngu xuẩn này.

" Tạp vụ mà cũng hoàn thành nhiệm vụ ư? Sau nhiệm vụ giờ đơn giản nhỉ? " Một nữ đệ tử khác chăm chọc.

" Là nhiệm vụ gì đây? Tần sư đệ nói đi! "

" Ơ... "

" Không có gì đáng nói đâu! " Tiểu Vãn cười cười ngăn chặn vị sư huynh kia muốn nói ra.

" Sư muội đừng ngại mà. Cho dù nhiệm vụ thấp hèn đi chăng nữa thì chúng ta sẽ không cười đâu! Dù sao muội cũng là tạp vụ mà! "

" Mà nói không chừng người ta tốt số hoàn thành nhiệm vụ cao cấp rồi sao? "


" Hả? Nó ư? Hahaha... "

Cả ba người họ tự biên tự diễn, ngươi một câu ta một câu rồi cùng nhau cười toáng cả lên như y như đám bệnh nhân trốn trại. Lời nào cũng đều muốn công kích Tiểu Vãn.

Tiểu Vãn nghe xong chỉ nhẹ nhàng thở dài, bất đắc dĩ nói :

" Thì nó chỉ là một nhiệm vụ đơn giản và nhẹ nhàng, đủ để tôi có một lượng lớn điểm cống hiến rồi!  Không hiểu sao không ai chịu nhận nhiệm vụ mà ngay cả một cái tạp vụ cũng có thể hoàn thành! "

Bọn họ nghe xong thì bày mặt không tin :

" Xí, nhiệm vụ mà cả ngươi cũng hoàn thành thì tạp vụ còn không bằng! "

" Đúng vậy là nhiệm vụ gì a? "

Tiểu Vãn ngay lập tức bày bộ mặt dễ thương trả lời :

" Cho mèo ăn! Meow ~ "

Không sai biệt lắm, bọn họ nghe xong liền cười lên :

" Haha, ta nói rồi, nó không làm được chuyện gì ghê gớm đâu. "

" Cho mèo ăn ư? Còn tệ hơn cả nhổ cỏ cho bò ăn nữa đó. "

" Huyền Tịch Tông của chúng ta khi nào lại có nhiệm vụ thấp hèn thế kia? "

Tiểu Vãn nghe xong liền bày một vẻ mặt khinh thường, khẽ nhếch môi :

" Ta quên nói là, con mèo đó có tên rất đẹp, là Tử - Linh - Văn - Báo a ~"

Quả nhiên bọn họ liền bày một bộ mặt ngạc nhiên, chỉ thiếu tí nữa là cằm của bọn họ đã chạm đất rồi.


Vị sư huynh kia liền bày vẻ mặt khinh thường nói :

" Nhiệm vụ của sư muội là chữa trị chứng biến ăn cho Tử Linh Văn Báo! "

" Cái nhiệm vụ treo cả tháng trời không ai dám nhận đó! "

Tử Hạ xoay người đi về căn nhà nhỏ, quả nhiên level của đám nữ nhân đó quá thấp để đấu với Tiểu Vãn.

------------------------------------
Hết chương 45

^^ Cám ơn mọi người đã ủng hộ truyện ~

Chúc mọi người có một năm mới tốt lành (o^^)o

Tạm biệt. ≧﹏≦

Beta 28/1/2019
Dia_Death








Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận