Đồng Nhân Thiếu Nữ Lớn Nhà Kamado


Qủa thật người kia đã chết, hai đứa trẻ mặc dù đã được che chắn nhưng chúng vẫn thấy được xác của cậu thanh niên, chúng thút thít nói:- Anh...!Anh ấy không phải anh trai cảu bọn em.Anh trai của bọn em mang bộ đồ nâu vàng.Tanjiro lập tức hiểu ra, còn Tamako thì nói toẹt luôn ra suy nghĩ của mình.- Vậy là có rất nhiều người bị ăn...- Im nào, Tamako.

- Tanjiro nhắc nhở.Tanjiro đặt người thanh niên xuống đất, Tanjiro nói sầu thẳm:- Khi quay lại, tôi nhất định sẽ chôn cất cậu.- Phải xem có còn thân xác mà vác về không đã...- Tamako...!- Tanjiro lại nhắc nhở.

- Được rồi, chúng ta đi thôi, Tamako! Zenitsu!Tamako thì xem ra có vẻ hăng hái, còn Zenitsu thì, cậu ta nhìn thấy xác chết còn sợ, nói chi đến đi diệt quỷ hả trời.- Được rồi, tôi hiểu rồi.


- Do Tanjiro đang quay mặt nói chuyện với Zenitsu nên Tamako không biết gương mặt anh hai nó thế nào luôn.Chỉ thấy khi anh hai nó kéo tay nó chuẩn bị đi vào thì Zenitsu gào lên khóc thét, ôm cái hộp chứa Nezuko cương quyết không bỏ ra:- YAHHHHHH! CÁI GÌ VẬY!! ĐỪNG NHÌN TÔI VỚI ÁNH MẮT ĐẦY GIẬN DỮ VẬY CHỨ...!TÔI THEO, TÔI THEO OKAY!!Tanjiro tức giận nói:- Kế hoạch của tôi không cần cậu nữa.- Không sao, tôi vẫn sẽ đi cùng cậu mà.

- Zenitsu tiếp tục khóc thét.Nài nỉ Tanjiro không được, cậu ta chuyển sang Tamako:- Tamako ơi...- Không chứa.

- Tamako liền lạnh lùng, thiệt tình, nhìn cô yếu đuối như vậy mà cậu ta còn dám kêu cô bảo vệ cậu.

Đó là những gì Tamako cho rằng là như vậy, nhưng Zenitsu thì khác, vì cậu biết cô đã vượt qua bài kiểm tra cuối cùng nên cậu đã khẳng định rằng “cô gái này rất mạnh”.Tanjiro lấy chiếc hộp mà Nezuko đang ở trong đặt cạch hai đứa trẻ, cậu dặn dò:- Anh sẽ đặt chiếc hộp ở đây trong trường hợp xấu nhất.

Nếu có gì xảy ra, nó sẽ tự động bảo vệ các em.Sau đó cậu dắt Tamako đang ngạc nhiên và Zenitsu còn đang thút thít, chỉ vừa mới bước vào trong mà Zenitsu đã nước mắt ngắn nước mắt dài:- Tanjiro, Tamako… Hai người có nghe tôi nói không vậy? Hai người sẽ bảo vệ tôi phải không? Hai người chắc chắn sẽ bảo vệ tôi đúng chứ?Tamako không nói gì.“ Nhát gần mà cũng đòi lấy vợ”.Đó là suy nghĩ của cô bé, còn Tanjiro, như nể tình nói luôn:- Zenitsu, có một vài thứ tôi cần phải gửi lời xin lỗi tới cậu.Cậu tóc vàng còn chưa hiểu gì, thì Tanjiro nói tiếp:- Thực ra, xương sườn và cả hai chân bị gãy vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sau trận chiến trước của tôi.- Ể!!! SAO CẬU LẠI GÃY XƯƠNG?!! SAO LẠI GÃY XƯƠNG CHỨ?!! NẾU CẬU BỊ GÃY XƯƠNG THÌ AI SẼ BẢO VỆ CHO TÔI ĐÂY?! TÔI SẼ CHẾTTTT!!Cậu ta uốn éo mếu máo khó coi:- AAAAAA!! Làm sao đây?! Làm sao bây giờ?! Tôi sẽ chết, tôi sẽ chết, tôi chết chắc rồi?! Việc cậu gãy xương và cả Tamako sẽ không bảo vệ tôi, đã hại tôi rồi! Kỳ này tôi chắc rồi! 99% được ngồi ngắm gà khỏa thân rồi!Tanjiro liền an ủi:- Zenitsu, yên lặng tí nào, mọi việc sẽ ổn thôi!- ĐỪNG CÓ MÀ AN ỦI TÔI!! - Tamako, em ra…Tamako mặt lạnh x2.- Hic, thôi nào, nghe này, tôi biết là như vậy,… - Đang trấn anh Zenitsu thì Tanjiro bỗng hét lên.

- KHÔNG THỂ NÀO!!Thế là Zenitsu cũng hét theo:- GYAAAAAAA!!Thì ra là hai đứa trẻ đang chạy vào trong nhà, chậc, đây là nhà của quỷ đấy.


Bọn nhóc biết rồi mà vẫn vào sao?- Hai em không được vào đây… Tamako! - Lúc Tanjiro đang thét lên nhắc nhở hai đứa nhóc thì Tamako, ô bé lo lắng cho Nezuko nên đã chạy ra ngoài lấy chiếc hộp.Lúc Tâmko vừa chạy ra, ôm được chiếc hộp chứa Nezuko thì cô bé nghe thấy tiếng “uỳnh” rõ to trong căn nhà, theo những gì cô bé thấy thì những căn phòng, vách tường đã bị chuyển đổi.

Tiếng cửa đóng lại mạnh, Tamako liền đeo chiếc hộp, cô bé đập cửa muốn vào trong:- Anh Tanjiro! Anh Zenitsu! Khốn khiếp, cửa khoá chặt mất rồi! - Tamako dù có cố đập cửa thế nào thì cánh cửa cũng không xê dịch ra.Biết là vô ích, nên cô bé thở dài, đứng gần gốc cây chờ anh…ooo-o0o-- Bụp!“Hở? Tiếng gì vậy?”Tâmko dần tỉnh lại trong cơn buồn ngủ gật gờ, cô bé vẫn ôm trong tay chiếc hộp.

Tiếng kêu đau đớn này…- Anh Zenitsu!!Thì ra là Zenitsu và cậu bé lúc nãy.

Cô bé chạy tới, Tamako hỏi cậu bé:- Em là…- Em là Shoichi, em và anh Zenitsu đã bị thổi bay ra đây khi căn nhà bị thay đổi… hức hức… - Đến đoạn thì cậu bé khóc oà lên.- Được rồi nhóc Shoichi, em có bị thương ở đâu không? - Tamako dịu dàng hỏi.- Không… Không ạ… hức… nhờ anh Zenitsu mà em không bị sao… - Shoichi vẫn khóc, có lẽ trải nghiệm trong ngôi nhà quỷ đó sẽ ám ảnh tới em ấy suốt đời.- Tốt lắm, em hãy đánh thức cậu ta đi, chị sẽ… Xem nào, Zenitsu bị thương ở đầu, khá nhẹ.


-Tamako lấy từ trong túi thuốc của sư phụ.

Cô bé bôi lên chỗ rỉ máu.Sau khi được Shoichi đánh thức thì Zenitsu hét lên:- ÔI! Tamako! Cuối cùng em đã quan tâm anh rồi sao! Cuối cùng thì… - Tamako nổi gân xanh, cô bé đập nhẹ vào vết thương của Zenitsu, khiến cậu ta thét toáng lên.

- GYAAAAA!!Rồi cô bé hừ lạnh, đứng dậy, nhưng từ trong nhà xong ra… một con lợn rừng, không, là người nhưng đeo mặt nạ lợn.Con lợn kêu lên khoe mẽ:- Heo sát thủ! Heo sát thủ!“Tự nhận mình là heo luôn?!”Tamako sững sờ khi lần đầu gặp một người kì cục như vậy.Con lợn lai người giơ cao thanh kiếm hét lên:- Ahhhhhhhaa!! Ta đã phát hiện được sự hiện diện của quỷ!Mặc cho Zenitsu lẩm bẩm này nọ, con lợn rừng nhìn thẳng vào chiếc hộp chứa Nezuko và hét lên vui sướng:- Ta tìm thấy người rồi! - Rồi nó toàn xông lên, thì Tamako trước mặt Zenitsu và Shoichi đã vụt biến, cô bé chắn người chiếc tên đội đầu heo.- Không được làm hại Nezuko!- Nè nè! Ngươi có biết đó là một con quỷ không?! - Tên kia chĩa thẳng gươm trước mặt Tamako.- Đó là em gái tôi! Cậu không được làm hại em ấy! Nếu không… nếu không tôi sẽ đập cậu ra bã đấy! - Tamako hét lên.- Ồ vậy sao?! Nếu vậy thì… ngươi cũng mang theo thanh kiếm, vậy ngươi cũng là người diệt quỷ, thế thì hãy vung gươm đi! - Con heo rừng liền đạp vào người Tamako, nhưng cô bé chẳng thấy đau gì cả, anh Zenitsu!Zenitsu đã hứng chịu những đòn đạo của con lợn rừng, cậu vừa ôm bảo vệ Tâmko và chiếc hộp, bên tai Tamako chỉ là những lời nói sắt thép giữa Zenitsu và người lạ mặt, cô bé chưa bao giờ cảm thấy hối hận như vậy, Zenitsu đã bảo vệ nó như vậy mà nó chỉ biết lạnh nhạt với cậu.Lúc con lợn rừng lấy thanh gươm ra và tuyên bố:- Nếu vậy ta sẽ xiên ngươi và con nhóc đó cùng chiếc hộp…- Dừng lại ngay!Bộp!“Anh Tanjiro… anh đến rồi!”Sau đó Tamako ngất đi, nói thực ra thì, tuy rằng con heo đó đạo chủ yếu lên người Zenitsu nhưng Tamako thân con gái, một chút tác động mạnh cũng bị thương… Khi cô bé đã xỉu đi rồi, thì đã có một cuộc chiến đã xảy ra..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận