Chu Thường Tuân là nhi tử Trịnh quý phi, theo lý thuyết so với Chu Thường là nhi tử do một cung nữ sinh ra vẫn cao quý hơn, nhưng do hắn sinh ra sớm hơn vài năm, mình cũng chỉ có thể nhìn hắn chiếm ngôi thái tử kia.
Nhưng lúc này thì tốt rồi nhìn nương tìm mọi cách giúp mình cùng Nhật Nguyệt thần giáo kết minh, người bên Nhật Nguyệt thần giáo cũng đã phái cao thủ đến tất nhiên có nhiều chuyện làm cũng thuận tay hơn nhiều.
Chu Thường Lạc vì ham mê nữ sắc đã sớm sụp đổ, cuối cùng tấn công Hắc Mộc Nhai thất bại, hắn bị dọa sợ bất ngờ mới giữ được mạng đẻ lại cho một bề tôi trông coi, không biết bao lần Chu Thường Tuân trong tối mừng rỡ, không có con trai trưởng Chu Thường Lạc, mình có thể danh chính ngôn thuận lên tranh đoạt hoàng vị rồi.
Nhưng mọi chuyện cũng không thuận lợi như mình nghĩ, vì tỏng kinh thành đột nhiên xuất hiện lời đồn, nói hoàng hunh của mình là Thụy vương đã độc chết thái tử đại thần trong triều coi mình như cục tức nhưng không dám nói, liên tục tra án thái tử bị hành thích lúc trước, may là lúc đó có đệ tử Võ Đang liều mình cứu thoát cuối cùng sát thủ của Thụy vương gây chuyện cũng coi như là chúng cứ Thụy vương bị buộc tội phải tự vẫn, lần này mình cũng nê bí mật giúp mình thoát khỏi hiểm nghi.
"Đúng là trời cũng giúp ta! Lập tức truyền tin cho mẫu phi nếu không có hai vị huynh trưởng này,bổn vương coi như cũng là người kế thừa hoàng vị rồi." nghĩ đến phụ hoàng luôn sũng ái nương mình, nếu không thì cũng sẽ không kéo dài thời gian lập thái tử như vậy sau đó còn nhiều lần nâng mình lên.
"Bệ hạ luôn yêu quý điện hạ, lần này chắc chắn có thể lên vị thái tử." thân tín bên cạnh nhìn Chu Thường Tuân nở nụ cười, vội nịnh hót nói.
Hiện tại nương hắn là Trinh quý phi vì lo cho nhỉ tử mình nên đã cho mời cả mưu sĩ đến bên cạnh hắn nhắc nhở: "Phúc vương điện hạ, mặc dù thân phận ngài cao quý, lập trũ chỉ có mình ngài, nhưng so với ngài còn có một đệ đệ, Quế vương điện hạ không thể không đề phòng."
"Quế vương, ha ha hắn coi là thứ gì!" nghĩ đến sau khi quay về bên cạnh phụ hoàng lại có thêm một Quế vương, hắn còn dùng bản mặt giả tạo lừa gạt đám văn thần, thu được hảo cảm lòng người, hoặc nói là do nịnh hót cũng không quá đáng.
Bất quá nhi tử di tiện tỳ sinh, sao có thể giống như mình được!
"Quế vương cố nhiên không đáng lo, nhưng thuộc hạ biết được Quế vương cũng đã phái người đến Minh Nguyệt Hiệp hơn nữa còn được thiếu chủ Minh Nguyệt Hiệp Luyện Nghê Thường đồng ý.
Nói đến mấy năm sau này ngài và đám nho thần kia càng thêm căng thẳng, trước là vì vấn đề lập trữ, sau là do bện hạ phong ấp cho ngài nhưng lại bị bọn họ ngăn cản chỉ phong ngài một nửa."
"Đúng vậy!" nghĩ đến những chuyện năm đó, hắn tức đến không nói nổi.
"Nếu bổn vương được làm hoàng đế, muốn gϊếŧ những kẻ đó không gì không thể!"
"Điện hạ nói năng cẩn thận." Lưu Hoài không rõ hắn có thật là nhi tử ruột của hoàng thượng cùng quý phi hay không sao lại ngu xuẩn như vậy.
"Ngài có suy nghĩ như vậy khiến nhiều đại thần cũng thấy lo lắng, sau khi ngài nhận vị sẽ cổ động thanh trừ, bọn họ cũng vì tài sản tính mạng mình cho nên sẽ dùng đủ cớ như không có đức hạnh để ngăn trở ngài lên làm thái tử do bệ hạ lập."
Lưu Hoài thấy có chút đau miệng: "Hình như bên cạnh hắn còn có Cảnh Thiệu Nam cũng có chút công phu, nói đến bên cạnh hắn còn có cao thủ Minh Nguyệt Hiệp sợ là khó mà thuận lợi được."
"Gửi thư cho Đông Phương giáo chủ mời hắn cho người đến cứu viện!"
Lưu Hoài cũng nghĩ như vậy, nhưng không biết Đông Phương Bất bại có dám đắc tội Minh Nguyệt Hiệp hay không, nếu là thật vậy thì chuyện này không còn gì tốt hơn.
Dù sao hai thế lực có trong tay, đôi bên tranh đấu sẽ dần suy yếu đi, chuyện này cũng bớt đi cho Phúc vương điện hạ không ít khí lực, "Vâng, thuộc hạ đi làm ngay."
"Điện hạ vừa rồi Hắc Mộc Nhai gửi đến một thiếp mời." mặc dù nói vậy nhưng thiếp mời đưa cho Lưu Hoài cũng rất bình thường, hơn nữa Chu Thường Tuần đối với chuyện này cũng không quan tâm.
"Ha." Chu Thường Tuân cùng Lưu Hoài mở ra xe, đó là thiếp mời thành thân.
"Không lẽ Đông Phương giáo chủ thành thân? không biết tiểu thư nhà nào lọt vào mắt hắn.
"Chu Thường Tuân cười một tiếng, cũng không chú ý đến nội dung.
Khi thiếp mời mở ra, sắc mặt Lưu Hoài thay đổi, hai hàng long mày nhàn nhạt còn đang háo hức cũng trở nên âm khắc đi.
"Nếu là lễ thành thân của Đông Phương giáo chủ, vậy chúng ta nên đem lễ vật gì đến đây?" dù sao Đông Phương Bất Bại cũng là liên minh với mình, hơn nữa còn giúp mình nhiều như vậy.Nếu hắn thành thân, vậy mình cũng nên biếu một phần lễ long trọng.
"Ha ha, điện hạ sợ là lễ vật ngài đưa không được!" Lưu Hoài đưa thư cho Chu Thường Tuân, Chu Thường Tuân nghi ngờ không phải chỉ thành hôn thôi sao? sao LưuHoài lại nổi giận như vậy được?
Sao vậy không phải chỉ là thành thân thôi sao?" hắn cũng biết Đông Phương Bất Bại cũng không phải hạng người như vậy, nhưng lại không ngờ hắn lại phách lối như vậy, lúc này liền hướng mình cùng mọi người gây áp lực.
"Luyện Nghê Thường?" Chu Thường Tuân không quan tâm chuyện giang hồ, huống chi danh tiếng Luyện Nghê Thường phần lớn đều ở phương nam, hắn lại càng không biết gì.
"Đệ tử Lăng Mộ Hoa không lâu trước đây cũng đã trở thành chủ nhân của Minh Nguyệt Hiệp." thấy mắt Chu Thường Tuân còn mê man, xem ra là không hiểu được gì bên trong, "Điện hạ, không lẽ ngài cũng không biết sao? Đông Phương Bất Bại này căn bản cũng không có thành yslieen mình cùng ngài, hắn muốn chạm đến thiên hạ này.
Nếu không hắn sao dám thành thân với Nghê Thường của Minh Nguyệt Hiệp.
dù sao tin tức chúng ta nhận được, người kia cũng đã thành liên minh với Quế vương, còn đang nghĩ xem so với ngài và Quế vương ai cho hắn lợi nhiều thì hắn sẽ nâng đỡ người đó."
Chu Thường Tuân nghe vậy cũng thấy đúng, trong lòng tức giận Đông Phương Bất Bại nhưng lại lo sợ còn nhiều hơn, thực lực Nhật Nguyệt thần giáo gần đây cũng khiến hắn khiếp sợ, nhưng hiện tại, nghe Lưu Hoài phân tích xong Đông Phương Bất Bại cũng có thể "Hắn và Quế vương cũng đã liên minh, vậy ta không phải..." thất bại!
Lưu Hoài "Điện hạ không cần gấp, Đông Phương Bất Bại đem thiếp mời đến cho ngài, thì Quế vương bên kia chắc hẳn cũng đã như vậy, hắn hiện tại cũng thấy gấp hơn, dù sao hắn háo thanh danh, nhưng căn cơ vẫn nông cạn.
Hắn so với ngài vẫn cần sợ trợ giúp này nhiều hơn, cho dù chúng ta không được Đông Phương Bất Bại giúp, thì cũng không thể để Quế vương được tiện ghi, khi cần thiết quý phi nương nương sẽ hỗ trợ."