Đông Xưởng Truyền Kì


"Nhóm người Ngụy Phong đi tới phía trước thì thấy rất nhiều người đang vây quanh đó.

Lạc Vân liền tới hỏi thử 1 ông lão gần đó.

-Ông ơi,cho ta hỏi có chuyện gì ở đây vậy.

-Các cậu là người từ vùng khác mới tới đúng không ?
-Đúng vậy.

-Vậy mà các cậu không nghe tin dịch bệnh ở đây sao ? Người của quan phủ đang thiêu những người đã chết do dịch bệnh đấy.

Lạc Vân hỏi thêm 1 số chuyện rồi quay về bâme báo với Ngụy Phong.

Ngụy Phong nghe xong thì vẻ mặt đầy sự buồn rầu.

-Dịch bệnh đã lan tới đây rồi sao ? Nếu đi them sâu vào phía tây thì nó còn khủng khiếp thế nào nữa.

-Đại nhân chúng ta khởi hành thôi.

Nhóm người Đông Xưởng tức tốc tiến về phía tây.

Lúc này quân lính triều đình cũng đã chuẩn bị xong.

Chu Đế quyết định bao vây toàn bộ những vúng phiad tây và vùng giáp đấy.


Cho quân lính bảo vệ tuần tra liên tục tránh dịch bệnh còn lan vào.

Chu Đế còn cho 1 đại quân có chuẩn bị các vật dụng câng thiết tiến về phía tây giải quyết dịch bệnh và phòng bạo loạn.

-Đại nhân chúng ta càng vào sâu thì càng cần phải cẩn thận hơn.

-Đã cho mọi người những tấm vải chưa ?
-Ta đã phát cho mỗi người vài tấm vải ngoài ra còn cho mỗi người những đôi bao tay và giày kín người rồi.

Sau nhiều ngày đi liên tục thì nhóm người của Đoing Xưởng đã tới được Vân Phong Phủ.

Là tỉnh lớn nhất của phía tây Đại Minh nơi có những thương nhân lớn.

-Thưa đại nhân theo như chúng ta thám thình thì toàn thành này đã giới nghiêm hiện giờ không ai có thể vào đây được nữa.

-Báo cho họ chúng ta đã tới.

-Vâng.

Người của Đông Xưởng được quân lính Vân Phong Phủ đưa vào trong,trước khi vào còn được đại phu kiểm tra kĩ lưỡng nếu không nơi an toàn lớn duy nhất của phía tây sẽ bị phá vỡ.

Từ những ngày có dịch bùng phát ở những tỉnh khác thì Vân Phong Phủ đã cho toàn bộ tỉnh giới nghiêm đảm bảo an toàn cho những thương nhân ở đây.

Người đứng đầu Vân Phong Phủ là Trì An.

Người này có tính cách quyết đoán và rất thông minh theo điều tra của Lạc Vân thì ông ta đã đỗ trạng nguyên khi tuổi còn nhỏ.

-Ngụy đại nhân mời.

Ngụy Phong và Lạc Vân được quân lính dẫn vào đại sảnh của phủ Thái Thú.

Nơi này rất tao nhã có nhiều món đồ là lùng và được bảo vệ rất nghiêm ngặt.

-Ngụy đại nhân.

Mời ngồi
-Trì đại nhân.

Tình hình thế nào rồi ?
-Tạm thời thì vẫn có thể chống trọi được nhưng lương thực càng ngày càng ít sợ rằn không lâu nữa sẽ thất thủ.

-Đại nhân yên tâm quân lính triều đình đã được điều động rồi chỉ là còn vấn đề thời gian thôi.


Trì An mang tất cả những thông tin liên qhan đến dịch bệnh.

Nguồn gốc của dịch bệnh lần này bắt nguồn từ phía bên ngoài Đại Minh,nó lan sang 1 cách nhanh chóng khiêna cho các tỉnh giáp biên giới không chống trọi lại được.

-Nơi đầu tiên nhiễm ở đâu vậy ?
-Ở vùng giáp biên giới-Trấn Lăng.

-Hiện tại nơi đó ngài có nắm bắt được thông tin gì không ?
-Ta chỉ biết rằng nơi đó số người bị nhiễm bệnh và chết gần 1 nửa tỉnh rồi.

Ngụy Phong nghe thâyd cảm thấy rất bất lực và bất an.

Những nơi giáp biên giới như vậy mà bị chết số lượng đông như vậy có thể quá nửa là quân lính lần này phòng ngự phía tây của Đại Minh đã bị đe doạ.

Ngần ấy người chết là ngầy ấy gia đình bị tiêu tan.

-Lạc đại nhân đã có thông báo gì tới từ Chu Đế chưa ?
-Thưa đại nhân tin tức của Chu Đế ngoài thông báo có quân lính chi viện thì không còn gì nữa.

Ngụy Phong cũng hiểu rằng đại dịch này rất nguy hiểm nó không phải là cái mà triều đình có thể giải quyết được trong thời gian ngắn.

Lần này Ngụy Phong tự mình dẫn người tới Trấn Lăng điều tra.

-Ngụy đại nhân ra ngoài rất nguy hiểm,ngài không nên mạo hiểm.

-Nhiệm vụ của ta là điều tra ngọn nguông của dịch bệnh nếu không ra ngoài tìm hieur thì sao có thể tìm được gì.

Ngụy Phong dẫn 1 nửa số người đi cùng mình ra ngoài còn Lạc Vân ở lại chờ đợi tin tức của Chu Đế.

Khi Ngụy Phong đi ra ngoài thì mới phát hiện khung cảnh hoang tàn hơn lúc trước.


Người dân nằm la liệt ở đường như chờ đợi cái chết tới vậy.

Có những xác chết nằm ở ven đường không có ai giải quyết.

-Thưa đại nhân chúng ta có nên giải quyết những cái xác này không.

-Tạm thời đừng tiếp xúa với những cái xác đó nếu không chúng ta cũng chết chết cùng.

-Vâng thưa đại nhân.

Nhóm người Ngụy Phong tiếp tục tiến tới Trấn Lăng.

Trên đường rất nhiều nơi có khói đen trên đường ngoài những xác chết cùng với những người ăn xin nằm la liệt.

-Chúng ta đã tới nơi nào rồi.

-Để tôi đi hỏi thử thưa đại nhân.

Một thị vệ của Đông Xưởng liền gõ cửa nhà 1 người những không có ai hồi đáp,sau khi gõ cửa hơn 10 nhà ở đó thì chỉ có tiếng gió thổi qua chứ không hề có ai đáp lại.

Sau 1 hồi không hỏi được ai thì đột nhiên có 1 người tới.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận