[Thông báo|Bạo Vân Hội Lưu Vũ chiến thắng]
[Thông báo|Tuyển thủ đua xe Lưu Vũ phá vỡ kỷ lục]
[Thông báo| Lưu Vũ liên tục đoạt giải quán tại Bạo Vân Hội]
Hai giờ sáng, Châu Kha Vũ lết thân thể mệt mỏi, cặp mặt đen vòng như gấu trúc cũng với những người qua đường trên mạng hò hét.
Tin tức Lưu Vũ chiến thắng tập tức xông lên hot search, mọi người đều đang cảm thấy tự hào về vận động viên nước mình.
Châu Kha Vũ cực kỳ kiêu ngạo, người chiến thắng kia chính là tay đua nhỏ của hắn là Lưu Vũ của hắn.
02:27
[Tiểu mít ướt]Aaaaaaaaaaa Châu Kha Vũ tớ thắng rồi!!!
[Tiểu mít ướt] Tớ phá vỡ kỷ lục rồi!!!
[Tiểu mít ướt] Huhuhu thật phấn khích thật phấn khích!
[Tiểu mít ướt] Ngày mai cậu dậy nhất định phải xem tin tức đấy!!!!
[Tiểu mít ướt] huấn luyện gọi tớ rồi! Đợi cậu tỉnh rồi sẽ tìm cậu!
[Tiểu mít ướt] đợi tớ trở về nhé
Châu Kha Vũ nhìn vào màn hình không ngừng chấn động, hắn hận không thể lập tức gọi điện chúc mừng quán quân của hắn, nhưng hắn không thể, bởi vì quán quân của hắn sẽ vì việc hắn thức khuya mà tức giận.
Bởi vì sự cố thời gian khác biệt, thời gian ban ngày Lưu Vũ thi đấu ở bên Châu Kha Vũ đã là đêm tối.
Trước lúc thi đấu Lưu Vũ đã dặn đi dặn lại hắn không được canh xem livetreams bởi vì ngày mai hắn còn phải lên lớp.
Châu Kha Vũ trên mặt thì ngoan ngoãn đáp ứng Lưu Vũ tuyệt đối không thức khuya, thực tế lại vác theo quầng mắt thâm theo dõi toàn bộ quá trình.
Về việc phải dậy sớm với học sinh mà nói ngày hôm sau sẽ tới vô cùng nhanh.
Châu Kha Vũ mơ mơ hồ hồ mở mắt, nhưng mà hôm nay hình như với thường ngày không giống nhau, hắn cảm thấy thế giới trước mắt hắn đang lay chuyển.
Hắn không để ý trước tiên nhắn lời chúc cho Lưu Vũ, sau đó liền choáng váng đầu óc lấy sách đi học, đem sự choáng váng quy về việc đêm qua thức đêm.
"Tiểu Cửu PaiPai hai người chuẩn bị xong chưa?"
"Xong rồi xong rồi, tớ phấn khích quá, cuối cùng cũng có thể tới nước Z rồi!"
Hai người họ không giống với Lưu Vũ, thời gian này là kỳ nghỉ của nước T, Tiểu Cửu cùng PaiPai với Lưu Vũ quay về nước, bay sang du lịch một khoảng thời gian.
"Tiểu Cửu, đợi tới thành phố A rồi, tớ muốn giới thiệu một người quan trọng cho cậu biết."
"Quan trọng giống như PaiPai của tớ sao?"
"Ừm."
Sau tới nước Z, Tiểu Cửu đối với mọi thứ đều cảm thấy mới mẻ.
Vừa tới nhà Lưu Vũ đặt xuống hành lý, y liền đề nghị muốn tới trường học của cậu.
Trường học cũng không xa, Lưu Vũ bèn dẫn theo hai người bạn nước ngoài tham quan một vòng, cũng thuận tiện tặng cho Châu Kha Vũ vẫn đang vất vả lên lớp bất ngờ.
Lưu Vũ tính rằng dẫn theo hai người họ tới trường học dạo một vòng, vốn tưởng rằng đang trong thời gian lên lớp các bạn học đều ở trong phòng học, nhưng cậu lại quên đi mất tồn tại của tiết thể dục.
Ba người bọn họ quả thực quá chói mắt, Lưu Vũ không cần nói rồi cậu vốn là nhân vật nổi tiếng.
Nhưng đối với hai người bạn ngoại quốc bên cạnh cậu mà nói quả thực mọi người đều rất tò mò.
Một mét tám với ngoại hình con lai của PaiPai khiến người ta rời không được mắt, khuôn mặt xinh đẹp cùng giọng nói dễ thương của Tiểu Cửu càng đạt thêm sự yêu thích của nữ sinh.
Mọi người đều quây xung quanh ba người họ nói chuyện, náo nhiệt tại hiện trường không còn là bình thường nữa, học sinh vây tới ngày một nhiều Lưu Vũ đã cũng không kịp ứng phó lại nữa.
"Châu Kha Vũ! Lưu Vũ về rồi!"
Bởi vì đau đầu, Châu Kha Vũ nằm ra bàn học ngủ cả một buổi, hắn có khí vô lực nói: "biết rồi, tan học tôi sẽ đi tìm cậu ấy."
"Không phải!" Lâm Mặc kích động đưa điện thoại tới trước mặt Châu Kha Vũ.
"Lưu Vũ về trường học rồi!"
Lưu Vũ, Tiểu Cửu với PaiPai sớm bị chụp được phát tán trên diễn đàn trường học.
Châu Kha Vũ bật ngồi thẳng dậy, cận thận xem lại bức ảnh một lượt, trên ảnh còn có hai người hắn không quen biết.
"Ày ya, đây không phải trọng điểm, cậu nhìn bình luận phía dưới xem." Lâm Mặc lướt tới bình luận cho Châu Kha Vũ.
[Bánh Sữa Mỡ Rau Thơm] chỉ có tui để ý tới việc, hai vị caca bên cạnh cũng đẹp sao?????????????
[Bạo Phong thút thít] aaaa tôi cũng cảm thấy đẹp! Thậm chí còn cảm thấy bạn đẹp trai kia với Vũ Vũ của chúng ta có chút hợp!
[Thứ Bảy đại thuận] Đừng nói nữa, tui đây đã hít được rồi, tiểu soái ca đáng yêu đứng cạnh kia còn luôn khoác lấy tay của Vũ Vũ chúng ta, tui hỏi hai người họ là quan hệ gì, cậu ấy nói Lưu Vũ là bảo bối của cậu ấy đó????????
[Dân mạng không lộ tên] tam giác hay tam giác đẹp mà! đều không tranh, cùng tôi hítttttt!
[Người đầu tiên ăn dưa của Bạo Phong Cao Trung] ba thím lầu trên, ba thím còn nhớ lúc trước còn ở ở Bạo Phong Châu Vũ hít đường tới đòi sống đòi chết không? Cp vốn dĩ nhà ta đâu! Tôi không phục????
[Thứ Bảy đại thuận] lâu vậy được không phát đường, chúng ta không thể sang nhà bên nhặt nhặt sao????????
Châu Kha Vũ cảm thấy đầu mình càng thêm đau rồi.
Được lắm Lưu Vũ, về trường không nói với hắn, còn đem theo hai tiểu tam tiểu tứ không biết từ đâu tới?
Lâm Mặc còn muốn nói gì đó, nhưng lưu lại cho cậu chỉ còn bóng lưng của Châu Kha Vũ, cậu nhanh chóng theo sau Châu Kha Vũ.
Trương Gia Nguyên ở phía sau hỏi: "hai người đi đâu thế?"
Lâm Mặc xem náo nhiệt không phải phiền lớn chuyện nói: "đi xem hiện trường solo."
Các bạn học đều vây lại quanh Lưu Vũ hỏi han đủ loại câu hỏi cùng quan tâm, cậu chỉ đành kiên nhẫn trả lời, đợi mọi người đều hỏi tới kha khá thì Lưu Vũ cũng cảm thấy nước bọt của mình đều bị khô rồi.
Vừa khi mọi người tản ra, Lưu Vũ liền nghe thấy một âm thanh quen thuộc.
"Tiểu Vũ!"
Lâm Mặc vươn tay hướng Lưu Vũ bước tới, ôm lấy cậu nói: "nhớ cậu ghê! Lâu rồi không gặp!"
Lưu Vũ ấm ấp cười đáp lại nói: "ừm, lâu rồi không gặp, tớ cũng rất nhớ cậu." Cậu ôm lấy Lâm Mặc, chú ý vóc dáng cao lớn phía sau.
Châu Kha Vũ kéo Lâm Mặc đang ôm Lưu Vũ còn chưa buông tay ra, lông mày hắn khẽ nhăn lại, đôi môi mím nhẹ, cúi đầu nhìn Lưu Vũ.
Lưu Vũ nhìn lên mặt Châu Kha Vũ, giống như khung cảnh trước giông bão vậy.
Cậu không biết vì sao Châu Kha Vũ hình như đang tức giận.
Không khí giống như đông đặc lại vậy, ai cũng không nói chuyện.
Hai người bạn ngoại quốc căn bản không biết hiện tại là tình huống gì, PaiPai nhìn bộ dạng Châu Kha Vũ không giống gì với người tốt, cậu kéo một chút khiến cho Lưu Vũ lùi về sau nói: "sao thế Lưu Vũ ca?"
Châu Kha Vũ không vui vỗ bỏ tay của PaiPai, đem Lưu Vũ kéo lên phía trước nói: "cậu nói với bọn họ, tớ và cậu có quan hệ gì."
Bây giờ thì Lưu Vũ hiểu rồi, hoá ra đại ngốc đang ghen.
Cậu nhịn không được bật cười, nói với bọn họ: "Châu Kha Vũ là bạn trai của tớ."
Nghe được câu nói này, biểu cảm của Châu Kha Vũ lập tức trở lên tươi sáng.
Hắn không quản tới những người khác, lập tức kéo Lưu Vũ đi.
Lưu Vũ nhanh chóng nhờ Lâm Mặc chăm sóc Tiểu Cửu cùng PaiPai nói mình với Châu Kha Vũ đi xử lý chút việc.
Châu Kha Vũ kéo Lưu Vũ đi rất nhanh, cậu sắp theo không kịp rồi.
"Kha Vũ, chậm chút! Chúng ta đi đâu vậy?"
Châu Kha Vũ không nói chuyện, nhưng cũng thả tốc độ cũng chậm lại.
Hắn kéo Lưu Vũ tới một phòng tạp vụ, quay người đem cửa khoá lại.
Phòng tạp vụ cũ tản ra mùi bàn ghế lâu ngày, cánh cửa nhiều năm chưa sửa đóng lại phát ra tiếng kẽo kẹt, phảng phất đang nhắc nhở bọn họ đây không phải nơi mà học sinh lên tới.
Lưu Vũ không hiểu vì sao y lại đưa mình tới nơi này, cho tới giây tiếp theo tin tức tố của Châu Kha Vũ bạo phát lấp đầy cả một phòng tạp vụ, đè nén Lưu Vũ tới sắp thở không nổi.
Không giống với lúc trước, tin tức tố của hắn quá là mạnh liệt bộc trực, kích thích không ngừng muốn tiến sâu vào tuyến thể của Lưu Vũ.
Lưu Vũ bị hắn dẫn dụ phát tình rồi, cậu khống chế không nổi tuyến thể nữa, tin tức tố bắt đầu tràn ra ngoài.
Châu Kha Vũ ôm lấy Lưu Vũ, đem đầu vùi vào hõm cổ của cậu, không ngừng hít lấy tin tức tố của cậu.
"Kha Vũ, kỳ mẫn cảm của cậu tới rồi sao?"
Alpha trước mắt giống như trẻ con làm sai chuyện, cúi đầu tủi thân lại bất an nhìn Lưu Vũ, phát ra âm thanh trầm thấp: "ừm...xin lỗi Tiểu Vũ, tớ khiến cậu phát tình rồi."
Lưu Vũ vỗ nhẹ lên sau lưng của Châu Kha Vũ an ủi hắn, cậu hiểu rằng kỳ mẫn cảm của alpha rất khó chịu, hắn sẽ cảm thấy bất an, trở lên cáu kỉnh, sẽ rất cần thiết mình.
"Không sao, tớ là omega của cậu, cậu muốn làm gì cũng được."
"Của tôi."
Châu Kha Vũ dùng tay vuốt nhẹ lên tuyến thể của Lưu Vũ, đôi môi sáp gần đôi tai của cậu một chút rồi một chút hôn lên vành tai của Lưu Vũ, ở bên tai lặp đi lặp lại nói "của tôi."
Quá nóng rồi.
Lưu Vũ cảm thấy cơ thể của cậu thật nóng, tuyến thể của cậu cũng nóng.
Ngón tay của Châu Kha Vũ chạm vào cậu cũng thật nóng, từng hơi nói ở bên tai cậu cũng vậy.
Tim tạng của cậu cũng thật nóng.
"Ừm, tớ là của cậu."
Câu nói này đối với Châu Kha Vũ là sự khích lệ to lớn, tính chiếm hữu của alpha cũng đạt được hài lòng to lớn.
Lưu Vũ có thể cảm nhận được tin tức tố của Châu Kha Vũ không còn mãnh liệt như lúc đầu nữa, trở lên ôn nhu, với cậu triền miên hoà một thể.
Châu Kha Vũ nâng lên cằm Lưu Vũ, đặt nụ hôn lên đó.
Một nụ hôn tràn đầy sự chiếm hữu, nhưng nhiều hơn đó là tình ý.
Châu Kha Vũ quá cao rồi, Lưu Vũ chỉ có thể vươn tay vòng qua cổ kiễng lên hôn hắn.
Nhưng mà cơ thể của cậu vì phát tình khiến đôi chân cũng không có sức lực, cho dù Châu Kha Vũ dùng tay ôm chặt lấy eo của cậu, Lưu Vũ cũng khống chế không được mà tụt xuống dưới.
Châu Kha Vũ thấy vậy liền một lực ôm lấy Lưu Vũ, quá đường đột rồi, Lưu Vũ bị doạ tới lập tức dùng chân câu chặt lấy eo của Châu Kha Vũ, hai tay cũng bám chặt lấy bờ vai của hắn, trên miệng vừa hét lên một tiếng liền bị Châu Kha Vũ chặn lại.
Tư thế này khiến Lưu Vũ có chút sợ hãi, trọng lực toàn thân hiện giờ của cậu đều dồn trên người Châu Kha Vũ.
"Ưm Kha Vũ...không muốn nữa..."
Châu Kha Vũ tựa như hiểu ý cậu đi tới chiếc sopha cũ trong phòng ngồi xuống, đặt Lưu Vũ ngồi trên người hắn.
Hắn bỏ qua cho đôi môi sớm bị hôi tới đỏ mận, hôn lên tuyến thể của Lưu Vũ.
Omega trong lòng run nhẹ lên một cái, phản ứng này khiến alpha rất vừa ý, hắn cúi xuống tuyến thể vừa hít vừa mút, nhưng lại không cắn xuống nó.
Lưu Vũ bị hắn loạn tới gấp gáp, rướn lên vai Châu Kha Vũ cắn xuống.
Đem theo nước mắt nức nở nói: "không muốn đánh dấu thì thả tôi ra!"
Châu Kha Vũ nhếch nhẹ khoé miệng, hôn lên tuyến thể Lưu Vũ, sau đó mở miệng cắn xuống.
Mặc dù đã bị đánh dấu qua hai lần, nhưng Lưu Vũ vẫn chưa thể nào quen được sự du nhập của tin tức tố, nước mắt sinh lý không khống chế nổi mà trào ra.
Đánh dấu kết thúc, Châu Kha Vũ quay sang hôn lên những giọt nước mắt của Lưu Vũ.
Hai người tương cố vô ngôn*, vẫn là Lưu Vũ mở lời trước.
(*相对无言:tương cố vô ngôn - đối mắt nhưng không nói)
"Kỳ mẫn cảm còn khó chịu không?"
"Không khó chịu nữa." Xong việc Châu Kha Vũ mới cảm thấy bắt đầu có lỗi, bản thân tới kỳ mẫn cảm còn cưỡng chế khiến Lưu Vũ rơi vào kỳ phát tình, còn ở trước mặt bạn của Lưu Vũ mất lịch sự như vậy.
"Đại ngốc, lần sau đừng ghen tuông vô cớ nữa, mặt của cậu còn đen hơn đám mây trước ngày giông bão."
"Tớ xin lỗi, tớ quá gấp rồi, cậu trở về cũng không nói với tớ."
"Đây không phải là muốn cho cậu bất ngờ sao!"
Ánh mắt của Lưu Vũ tràn ngập ý cười, Châu Kha Vũ cũng nhịn không được mà bật cười thành tiếng, hắn cũng không biết bản thân cười gì, hình như chỉ cần nhìn thấy Lưu Vũ, hắn sẽ kìm không được mà vui vẻ.
Hai người chỉnh trang lại mình, Lưu Vũ bước tới mở cửa, tràn vào ánh mắt là bóng vàng của mặt trời hoàng hôn.
"Oa! Châu Kha Vũ cậu mau xem, hoàng hôn đẹp quá!"
Trên người Lưu Vũ bị phủ lên một tầng ánh vàng ấm áp, y đứng ngược nắng gọi Châu Kha Vũ tới, cả người như phát ra tia sáng.
Châu Kha Vũ nhìn về Lưu Vũ, nhớ tới một câu nói trong sách: "khi tyndall hiệu ứng xuất hiện, ánh sáng đã có hình dạng."
Lưu Vũ là ánh sáng của hắn.
Hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng.
Hắn bước tới trước mặt Lưu Vũ, ánh dương rơi xuống hai người họ, giống như đánh sáng cho nhân vật chính trên sân khấu.
Châu Kha Vũ nắm lấy tay cậu thành khẩn nói: "Lưu Vũ, tớ thích cậu."
Lưu Vũ cười nhẹ, bọn họ rõ ràng là ở bên nhau rồi, nhưng câu này lại chưa từng nói qua.
Vậy thì làm sao chứ, không quản nói hay không nói tình yêu họ dành cho đối phương cũng sẽ không biến mất.
"Châu Kha Vũ, tớ cũng thích cậu."
"Hai người nhanh lên!"
Lâm Mặc ở trước cửa hét gọi hai người tới muộn.
Lưu Vũ nhìn tới PaiPai lại quay sang nhìn Châu Kha Vũ.
Châu Kha Vũ cự nự bước tới phía trước PaiPai nói: "xin lỗi vừa rồi vô lễ với cậu rồi."
PaiPai không hiểu gì chuyện gì đáp lại một câu: "cậu nhìn gì?"
Mọi người đều bật cười thành tiếng.
"Được lắm Trương Gia Nguyên, cậu sao lại chỉ PaiPai nói loạn lên thế?" Lưu Vũ giả vờ tức giận nói.
Trương Gia Nguyên nhanh chóng chạy xa: "không liên quan tới em! Mặc Mặc dạy đấy!"
"Trương Gia Nguyên cậu được lắm còn dám vu oan cho tôi."
Lâm Mặc nắm tay thành quyền đuổi đến Trương Gia Nguyên muốn đấm cậu, Châu Kha Vũ PaiPai nhanh chóng đuổi theo nói hai người không được cãi nhau.
Vài vị thiếu niên cứ như vậy nháo loạn một đường.
"Tiểu Vũ, là cậu ấy sao?" Tiểu Cửu ở bên cạnh Lưu Vũ nhỏ tiếng hỏi
Lưu Vũ nhìn về nam sinh cao lớn trước mắt, trong mắt ngập tràn ý cười.
"Ừm, người rất quan trọng."
-
Mặt trời từ từ lặn xuống, ánh đèn trên ngõ bắt đầu chiếu sáng.
Biểu diễn trên sân khấu cũng có lúc kết thúc, nhưng trong tương lai, còn có ngàn ngàn vạn vạn sân khấu bắt đầu.
Hoàn.