Hình Nguyệt Anh cùng Hình Vô Cực, hai vị đệ tử Thương Lang Thần Cung chưa bao giờ có cảm giác chật vật như thế.
Cả hai người họ đều xuất thân cao quý, bởi tư chất trời cho hơn người nên mới theo học Thương Lang Thần Cung.
Thương Lang Thần Cung cùng núi Linh Thứu đều tồn tại giống như những vị thần ở Tây Vực, không biết có bao nhiêu quốc gia bộ lạc đem hai môn phái này coi như thần tiên mà cung phụng, mỗi khi đệ tử thuộc hai nhà cho dù là tầm thường xuất hiện, các quốc gia, các bộ lạc đều coi như khách trời hạ phàm, đem hết khả năng, tâm tư cuối cùng chiêu đãi.
Bọn họ được tôn trọng ở mọi nơi và hầu như chưa bao giờ phải chịu bất kỳ tổn thất nào.
Khi Hình Vô Cực mới đến Trung Thổ thì trong lòng cao ngạo bao nhiêu, thậm chí ngay cả tam phái Lục Đạo cũng không để vào mắt, chỉ nói đạo thuật nhà mình không gì sánh kịp, còn cùng Trần Thất mở lời cuồng ngôn, muốn xem tu sĩ Trung Thổ lợi hại đến đâu.
Sau khi họ gặp Trần Thất cả hai đều tự mình chịu thiệt, nhất là gặp qua Loan Hề của Diệt Tình Đạo, Điêu Tuyết của Vong Tình Đạo, thậm chí Hầu Đông Thần của Chân Không Đạo, lúc này mới dập tắt niềm kiêu ngạo của mình, nhưng vẫn như cũ cho rằng Đại sư huynh nhà mình ra tay cũng không hề kém đệ tử kiệt xuất của Tam phái Lục đạo.
Chính là khi Đại sư huynh của bọn hắn bị Trần Thất đánh chết ngay trước mặt, ác mộng của hai vị đệ tử Thương Lang Thần Cung liền tới, sau khi Trần Thất tiêu thụ chiến lợi phẩm từ mấy trận đại chiến, liền trăm kế đánh lén, yêu cầu đem hai vị đệ tử núi Linh Thứu cùng chém giết dưới tay.
Trải qua luân phiên đại chiến một hồi, Hình Nguyệt Anh cùng Hình Vô Cực thu nạp thuộc hạ của Đại sư huynh nhà mình mới phát hiện chỉ có hai mươi ba người, còn lại đều bị Trần Thất giết chết.
Thái Thượng Hoá Long quyết cùng Hỏa Nha Trận đều là đạo thuật càng đấu càng mạnh, càng đánh càng khốc liệt.
Trần Thất đánh chết mười mấy tên thuộc hạ Thương Lang Thần Cung thì đạo hạnh pháp lực tăng cường càng nhanh, hiện tại đã đến phiên Hình Nguyệt Anh cùng Hình Vô Cực bỏ mạng chạy trốn chứ không phải bọn họ đến đuổi giết Trần Thất.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hình Nguyệt Anh có chút chật vật, mồ hôi trộn lẫn bùn đất, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn thành ra như mặt mèo.
Hình Vô Cực lại càng không cần nói, hắn vốn là người cực kỳ coi trọng bề ngoài, hiện tại lại chật vật giống như ăn mày chạy nạn.
Theo sau hai bọn họ, thuộc hạ của Đại sư huynh không có ai là không bị thương.
Hình Nguyệt Anh cười khổ một tiếng, nói:
- Hình Vô Cực sư huynh, xem ra chúng ta lần này đến Trung Thổ chỉ sợ phải thiệt hại lớn, khó có thể trở về được nữa.
Hình Vô Cực muốn động viên tinh thần của sư muội, nhưng mở miệng ra lại không biết nói gì cho phải, cuối cùng chỉ có thể hung hăng nói:
- Tiểu tặc này muốn thu thập chúng ta cũng không dễ như vậy, cùng lắm thì liều mạng cá chết lưới rách.
Hai đệ tử Thương Lang Thần Cung hiện tại chật vật vô cùng, Trần Thất từ lâu đã nhìn thấu tình cảnh của họ qua đám Hoả Nha trên trời.
Trần Thất lặng lẽ cười, lẩm bẩm:
- Nếu không phải Loan Hề cùng tiểu nương của Vong Tình Đạo kia đuổi theo thì các ngươi nhiều nhất chỉ có thể sống hai ba canh giờ nữa mà thôi.
Cách đây không lâu Trần Thất vừa bị Loan Hề đánh lén một lần, mặc dù đã kịp thời tránh được mối hiểm nguy nhờ giác quan nhạy bén, nhưng lúc sau bị Loan Hề bám lấy mà hắn không ra tay đối phó với Hình Vô Cực cùng Hình Nguyệt Anh được.
Về phần Điêu Tuyết, ỷ vào Trảm Tình kiếm nên căn bản chưa từng che giấu hành tung, tuy rằng nàng không có ra tay nhưng Trần Thất vẫn đề phòng nàng mười phần.
Trần Thất đấu pháp với Loan Hề nhiều lần cũng biết rằng hỏa nha của mình không tài nào nhìn thấu tung tích của nàng.
Hắn cùng Điêu Tuyết cũng từng giao thủ nên biết nữ đệ tử Vong Tình Đạo này so với Loan Hề còn khó chơi hơn.
Cho nên trước khi giải quyết được hai cái “Đại phiền toái” này, Trần Đại đương gia hắn không để ý được “Dư nghiệt” Thương Lang Thần Cung.
Lúc này Trần Thất mà muốn chạy cũng thật dễ dàng, cho dù Loan Hề cùng Điêu Tuyết hợp lực cũng không giữ được hắn.
Nhưng hắn muốn giết hết những người này lại có phần khó khăn.
Huống chi ngoài Loan Hề cùng Điêu Tuyết, Hầu Đông Thần, thậm chí Thái Hồ Bát Yêu, Liêu Tiễn cùng đại địch cũng đều đuổi theo, những người này không một ai là dễ đối phó.
Mặc dù Trần Thất tuy rằng tu luyện thành công, công lực tiến nhanh, nhưng không nắm chắc phần thắng, tại vì nhiều địch vây quanh như vậy thì sao có thể quét ngang chiến cuộc được?
Lúc này Trần Thất đang ẩn náu ở một nơi cực kỳ bí mật, dựa vào Hoả Nha của mình có thể nhìn thấy toàn bộ chiến trường, không khỏi băn khoăn tìm thủ đoạn để tiêu diệt những kẻ này.
Trong đầu Trần Thất lúc này không hề có ý niệm rút lui.
Trong thời điểm Trần Thất đang tính toán mưu kế thì đột nhiên đan điền chấn động, Chân Long Kình thay đổi bất thường, hắn liền kiềm chế cảm xúc, không còn quan tâm đến những chuyện bên ngoài nữa, bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Trần Thất mấy ngày nay cắn nuốt không ít yêu binh, Chân Long Kình đã tới cực hạn, hắn tìm đến chỗ ẩn nấp này cũng là do sớm đem chiến lợi phẩm đạt được đem đi tiêu thụ.
Trần Thất từ đạo Chân Long Kình thứ nhất biến thành Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên, lĩnh ngộ đối với Thái Thượng Hoá Long quyết càng nhiều hơn.
Lần trước Thiên Long Bát Bộ Thần Phiên nuốt một đoá Tịnh Hỏa Hồng Liên từ Hồng Liên tà phật bị trấn áp trong Kim Cương Tháp, cấm chế bên trong tăng trưởng tới tầng thứ tám, sau lại nuốt Đại sư huynh Thương Lang Thần Cung, đả thông ba trăm sáu mươi năm chỗ khiếu huyệt quanh thân, Thái Thượng Hoá Long quyết tu luyện đã tới cửa ải quan trọng.
Lần này liên tục phục kích người của Thương Lang Thần Cung, Thái Thượng Hoá Long quyết cắn nuốt quá nhiều tinh huyết nên lại có dấu hiệu lột xác hiện ra, Trần Thất định tâm một lúc liền bắt đầu điều trị huyết mạch chân khí, luyện hoá tinh hoa đạt được sau các cuộc đại chiến luân phiên.
Thiên Long Bát Bộ Thần Phiên ở trong mi tâm của hắn phóng ra Bát đạo kim quang, từ từ xoay chuyển, bên trong cũng có rất nhiều vi diệu biến hoá.
Kim Cương Tháp trong đan điền vẫn bất động, Trần Thất cũng không để ý tới hai kiện pháp khí này nữa, mà đem toàn bộ tâm trí đều đặt vào đan điền, lật xem ba trang sách vàng, chịu đựng đau khổ nghiên cứu ảo diệu trong đó.
Đạo giáo chứa đựng trong ba trang sách vàng này có những bí ẩn khác nhau, sau khi Trần Thất chọn Thái Thượng Hoá Long quyết, lại đi tu hành Hỏa Nha Trận, chỉ thiếu Thôn Nhật Thần Viên Biến là chưa kịp tu luyện tới.
Trần Thất tuy rằng xuất thân sơn tặc nhưng cũng có chút tâm tư, hắn biết đạo lý tham thì thâm nên chưa bao giờ nghĩ đến việc tu luyện một đạo pháp khác.
Trang sách vàng ghi lại Hỏa Nha Trận, Trần Thất đã từng tu luyện, chính là cuốn sách vàng này có vô số hạn chế, tiểu tặc này cũng nhìn không ra có bao nhiêu tầng số, cho nên còn chưa có thể đem trang sách vàng làm như pháp khí mà vận dụng, chính là đem tâm pháp Hỏa Nha Trận đều thể hiện ra mà thôi.
Hỏa Nha Trận bảy bảy bốn mươi chín loại pháp thuật, mặc dù Trần Thất chưa tu luyện một vài loại, nhưng hắn ta biết rõ tất cả chúng.
Trần Thất chưa từng tu luyện Thôn Nhật Thần Viên Biến, không thể tế luyện trang sách vàng kia cũng liền thôi.
Mà Thái Thượng Hóa Long quyết Trần Thất đã tu luyện đến cảnh giới tầng thứ hai luyện khí, mà trang sách vàng đó còn không thể tế luyện làm cho tiểu tặc này cũng đau đầu suy nghĩ, muốn biết xảy ra vấn đề ở đâu.
Trang sách vàng ghi lại Thái Thượng Hóa Long quyết chỉ tiết lộ Chân Long Khiếu Huyệt đồ, Chân Long Pháo, Thiên Long Bát Bộ Thần Phiên.
Hiện giờ đạo pháp của Trần Thất cũng coi như nhập môn, hắn đem khiếu huyệt quanh thân luyện thông, pháp lực lúc sau tăng mạnh, liền đem trang sách vàng thăm dò toàn bộ bí pháp.
Hai luồng Chân Long Kình xoay quanh Trần Thất đều tự quấn quanh một kiện pháp khí, không ngừng mài mòn cắn nuốt tinh huyết nguyên khí trong cơ thể.
Trần Thất suy nghĩ đã lâu, lúc này mới thông suốt, đem hai luồng Chân Long Kình đưa vào trang sách vàng có ghi Thái Thượng Hóa Long quyết kia.
Trang sách vàng ghi lại Hỏa Nha Trận kia cùng trang này thoạt nhìn cũng không có gì khác nhau, tính chất cũng chỉ là bình thường, nhưng bên trong cấm chế dùng tế luyện lại hoàn toàn khác nhau.
Trần Thất không biết thử qua bao nhiêu lần cấm chế trong trang sách vàng ghi lại Thái Thượng Hóa Long quyết, Trần Thất tuy rằng chưa thăm dò rõ ràng nhưng cũng mơ hồ hiểu được cấm chế trong trang sách vàng so với Hỏa Nha Trận phức tạp hơn gấp mấy lần.
Hỏa Nha Trận là tên trận pháp, đó là bởi vì bốn mươi chín loại pháp thuật của Hỏa Nha Trận cuối cùng có thể dung hợp làm một, luyện thành một toà đại trận.
Lấy vô số Hoả Nha làm “Pháp khí” bày trận thì đủ loại pháp thuật đều có thể hoá thành đại trận biến hoá.
Một khi Hỏa Nha Trận luyện thành thì uy lực pháp thuật phải tăng gấp trăm lần, cho dù chống lại kẻ địch có tu vi so với mình cao hơn mấy cảnh giới cũng không phải không có lực lượng giết địch.
Trang sách vàng ghi Hỏa Nha Trận, bảy bảy bốn mươi chín pháp thuật cấm chế hợp luyện, đã được gọi là phức tạp hạng nhất.
Nhưng trang sách vàng ghi lại Thái Thượng Hóa Long quyết, so với Hỏa Nha Trận còn phức tạp gấp trăm lần, tựa hồ có trăm loại pháp thuật cấm chế khác nhau, Trần Thất đem hai đạo Thái Thượng Hóa Long quyết đánh vào, qua không bao lâu nhưng hai luồng pháp lực đều không có phản ứng gì.
Trong trang sách vàng tự hình thành không gian, liền như một toà mê cung thật lớn, tuy rằng Chân Long Kình của Trần Thất cùng trang sách vàng cùng dung hợp cũng sẽ không có phản kích, nhưng sẽ làm hắn bị lạc trong đó, mỗi một lần đều rất vất vả mới có thể thoát thân đi ra.
Vài lần trước, Trần Thất thậm chí đi tra xét trang sách vàng Chân Long Kình kĩ càng, tổn hại một ít công lực mới xem như bỏ qua.
Lần này tốt hơn mấy lần trước, nhưng Trần Thất vẫn chưa đoán ra được bí ẩn của sách vàng.
Trần Thất hơi hơi uể oải, thu hai luồng Chân Long Kình không nghĩ tới chuyện này nữa, bắt đầu toàn lực luyện công luyện hoá lợi phẩm thu được gần đây.
Thái Thượng Hóa Long quyết vận chuyển, ba trăm sáu mươi năm chỗ khiếu huyệt đều tự sinh ra một luồng lực lượng mỏng manh, cùng thiên địa bên ngoài mơ hồ hô ứng, nuốt chửng nguyên khí thiên địa, đem hai luồng Chân Long Kình luyện hóa tinh hoa và khí huyết tinh thuần.
Dốc lòng tu luyện như vậy, Trần Thất không biết đã trôi qua bao lâu, Thiên Long Bát Bộ Thần Phiên đột nhiên rung chuyển chín lần, tám tầng cấm chế bên trong lại diễn ra biến hoá phức tạp, tự sinh ra cấm chế một lần nữa.
Chín tầng cấm chế hoàn thành thì Thiên Long Bát Bộ Thần Phiên mới xem như thoát khỏi cấp bậc bất nhập lưu, trở thành một kiện pháp khí bậc nhất.
Một tầng cấm chế này sinh ra, Thiên Long Bát Bộ Thần Phiên uy lực liền tự tăng vọt lên gấp bội, vốn từ một luồng Chân Long Kình của nó xoay chuyển chín lần, thời gian này liền đem tinh huyết nguyên khí cắn nuốt luyện hóa lại trở nên tinh thuần bá đạo, lùi về trong pháp khí này bắt đầu chăm sóc ân cần bản thân.
Trong đan điền có một luồng Chân Long Kình, chậm hơn rất nhiều so với một luồng Thiên Long Bát Bộ Thần Phiên, nó cắn nuốt tinh huyết nguyên khí chỉ bằng một phần ba luồng Thiên Long Bát Bộ cắn nuốt mà thôi.
Làm cho tiến độ luyện hóa chậm đi ba đến năm lần..