Ngân quang trong mắt Loan Hề khiến cho nàng thoạt nhìn có khí tức vô cùng “không phải người”.
Một nam một nữ nhìn Loan Hề trước mắt, tâm tư vô cùng phức tạp, nhưng cũng vô cùng sợ hãi.
Tuy Loan Hề tuổi còn nhỏ, nhưng nhìn hai chân nàng cách mặt đất, toàn thân quấn quanh chín đạo sát khí màu bạc, ai cũng biết nữ nhân này không hề dễ đụng vào.
“Vì sao ngươi nhất định phải làm khó phu thê bọn ta? Bọn ta không oán không thù gì với ngươi, giết bọn ta đối với ngươi cũng chẳng có chỗ tốt nào cả.”
Chàng thanh niên trẻ tuổi thực sự nhịn không được, liền bắt đầu yếu ớt cầu xin.
Sự lạnh lùng trong ánh mắt của Loan Hề chỉ tăng chứ không giảm, nữ nhân này lãnh đạm nói:
- Ta không có hứng thú đối với sự chết sống của phu thê các người, ta chỉ tới để thu lại Tình Chủng của ta thôi.
Đôi tay nhỏ bé của Loan Hề nhẹ nhàng vỗ một cái, vốn dĩ nàng cách đôi nam nữ kia hơn mười trượng, thế nhưng một chưởng này vừa vỗ xuống thì đôi nam nữ kia không thể né tránh, cũng không biết nàng làm thế nào mà vượt qua được khoảng cách hơn mười trượng này.
Khi đôi tay nhỏ bé của Loan Hề giơ lên, trong đôi tay ấy đã nhiều thêm một đoàn quang khí màu bạc.
Nàng nhẹ nhàng hé môi anh đào hút đoàn khí quang này vào, thân ảnh nhoáng lên, chớp mắt liền không thấy bóng dáng.
Cơ thể mất đi Tình Chủng, trong ánh mắt của nữ nhân kia bỗng nhiên sinh ra rất nhiều chán ghét, nàng tung song chưởng vỗ trên lưng nam tử kia, lập tức đánh nát bấy ngũ tạng lục phủ của thanh niên si tình này, khiến hắn chưa kịp quay đầu lại đã gục xuống chết.
Sự chán ghét trong ánh mắt nữ tử kia càng ngày càng nồng đậm, giết chết người thanh niên mà bản thân mới khắc trước vẫn còn yêu thương nồng nhiệt, nàng chỉ cảm thấy bản thân tựa như được giải thoát, chân dẫm nhẹ, liền bỏ chạy về một hướng khác.
Một thân võ nghệ của nàng không hề tầm thường chút nào.
Loan Hề không biết sau khi nàng rời đi liền diễn ra một tấn thảm kịch tình đời, mà cho dù có biết thì nàng cũng chẳng mảy may quan tâm.
Loan Hề chậm rãi hít thở luyện hóa Tình Chủng ban nãy, sau một lúc lâu mới thong thả phun ra, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Diệt Tình Sát của ta đã tu luyện đến cảnh giới tầng thứ ba, xem ra nhiều nhất một năm nữa ta có thể tu luyện Diệt Tình Sát đến tầng thứ chín đỉnh phong.
Chỉ đáng tiếc, nhiệm vụ sư môn giao cho lần này ta lại thất bại, tiểu tặc Trần Thất kia trốn thật nhanh, đến giờ ta vẫn chưa biết hắn rốt cuộc là trốn nơi nào.
Loan Hề đang tự lẩm bẩm bỗng nghe thấy một tiếng cười to, một con trư yêu đang khống chế một cơn gió vàng lắc lư bay tới.
Loan Hề nhíu chặt đôi lông mày thanh tú, quát:
- Trư Cửu Cương, ngươi muốn chết sao?
Người này chính là sư đệ của Hoàng Thạch Công, là một đại yêu quái đã tu luyện Mậu Thổ Sát Khí đến tầng thứ chín đỉnh phong, Trư Cửu Cương.
Đại yêu này thấy Loan Hề sát khí tung hoành thì cũng không để ý, cười nói:
- Trư Cửu Cương ta đi đến nơi nào là tự do của lão Trư ta, cô nương ngươi tuy là tiến bộ nhanh chóng, tu luyện Diệt Tình Sát đến tầng thứ ba cũng chẳng làm gì được ta, đừng ra vẻ hung hăng như vậy,
vẫn là cân nhắc xem tình lang của ngươi chạy đến nơi nào đi.
Ta vừa mới nhìn thấy cô nương Điêu Tuyết khống chế kiếm quang chạy thẳng về hướng nam, có vẻ như không định đi tìm tiểu tặc này nữa rồi.
Loan Hề hơi hơi kinh ngạc, quát lên:
- Điêu Tuyết cũng là đệ tử chân truyền của Vong Tình Đạo, nàng là đối thủ của ta, trong thế hệ này nàng còn giảo hoạt hơn so với ta, sao có thể dễ dàng chịu thua?
Trư Cửu Cương lắc cái đầu mập và đôi tai to của mình, nói:
- Đây cũng không phải chuyện của lão Trư, ta cũng không muốn tiếp tục lăn lộn ở quận Thiên Đô nữa nên chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi ta muốn đến hỏi ngươi, không biết ngươi có thể giúp lão Trư ta một chuyện hay không?
Loan hề cười lạnh nói:
- Ngươi cảm thấy ta sẽ giúp ngươi sao?
Trư Cửu Cương cười hắc hắc nói:
- Lão Trư ta gần đây tu luyện Mậu Thổ Sát Khí đến tầng thứ chín, đang chuẩn bị tu luyện Mậu Thổ Thần Cương sư truyền, chỉ là muốn dẫn động cửu thiên cương khí thì bắt buộc phải phải xông lên chín tầng mây.
Với pháp lực hiện giờ của ta, tuy là có thể cưỡi mây đạp gió, thế nhưng cũng không thể bay lên quá cao, muốn tìm một đỉnh núi cao vút tận trong mây cũng phải đi đến nơi cực xa mới có.
Loan Hề lại cười lạnh, nói:
- Ngươi nói với ta những chuyện này làm chi? Lẽ nào ta sẽ giúp ngươi luyện cương hay sao?
Trư Cửu Cương cười ha ha nói:
- Nếu ngươi không giúp ta thì ta đi nhờ vả cô nương Điêu Tuyết kia cũng được.
Chỉ cần nàng ta đồng ý đưa ta lên chín tầng mây để luyện cương, ta lại giúp nàng ta trừ bỏ một đại địch thì cũng không tính là gì.
Ngân quang trong ánh mắt Loan Hề như điện, quát lớn một câu:
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Trư Cửu Cương cười ha ha một tiếng nói:
- Chẳng qua ta cảm thấy bản thân có vốn liếng trả giá với ngươi.
Đại yêu giống như ta cũng không phải loại người mà bất cứ đệ tử nào trong Tam phái Lục đạo cũng có thể gọi đến quát đi.
Đừng tưởng bản thân đã tu luyện Diệt Tình Sát là giỏi, muốn đuổi kịp tu vi của ta ít nhất cũng cần thêm năm năm thời gian.
Năm năm sau ai có thể nói chắc lão Trư ta không có cơ duyên luyện thành lim đan? Loan Hề, ngươi muốn đánh cược với ta sao?
Loan Hề hơi cảm thấy có chút chua chát, nàng cũng từng nghe nói về danh tiếng của Trư Cửu Cương.
Sư phụ của Trư Cửu Cương cùng Hoàng Thạch Công là một đại yêu vô cùng nổi tiếng, nhất là Mậu Thổ Chân Quyết do hắn tu luyện, đó là một tông phái lưu truyền vô cùng hiếm có, pháp môn từ Ngưng sát đến Luyện cương đều đầy đủ hết.
Chẳng qua tông phái này chưa từng cho ra cao thủ cấp bậc kim đan lão tổ, vì vậy mới không thể đứng ngang hàng với Tam phái Lục đạo.
Như từ lúc Trư Cửu Cương bước vào giới tu hành tới nay thì danh tiếng cũng vô cùng vang dội, xưa nay đều được khen là sáu đại nhân tài mới xuất hiện của yêu tộc trong thiên hạ, là một trong những người có hy vọng tấn chức kim đan nhất trong đám yêu quái.
Trư Cửu Cương nói cũng không sai, chí ít trong vòng năm năm nữa Loan hề không có cách nào thắng được đại yêu quái này.
Năm năm sau, nếu Trư Cửu Cương tu luyện Mậu Thổ Thần Cương đến đỉnh phong, nói không chừng cơ duyên đến rồi liền có thể đột phá kim đan.
Kẻ địch như vậy thật sự là càng ít càng tốt.
Ngưng luyện kim đan thì chỉ cần tu vi ở hai cảnh giới ngưng sát, luyện cương không kém lắm thì có cơ hội kết đan mà không cần tâm pháp đặc biệt nào khác.
Lúc trước, sư môn của Trư Cửu Cương không có lão tổ cấp bậc kim đan, vậy cũng không có nghĩa là Trư Cửu Cương không thể đánh vỡ giới hạn của người đi trước, trở thành yêu vương đầu tiên đột phá kim đan trong tông phái của hắn.
Ngân quang trong mắt Loan Hề bừng lên rồi lại dập tắt, cuối cùng nàng lạnh nhạt nói:
- Ta giúp ngươi tu luyện Cương khí, nhưng sao có thể tin tưởng sau đó ngươi nhất định sẽ giúp ta tiêu diệt Điêu Tuyết?
Trư Cửu Cương cười hắc hắc nói:
- Danh dự và uy tín của lão Trư ta chính là lời cam đoan, ngươi đã từng nghe nói ta nói không giữ lời bao giờ chưa?
Loan Hề hơi sửng sốt, thế mà ngầm thừa nhận cách nói này.
Bàn tay trắng nõn của nàng nhẹ nhàng giơ lên, một đạo kiếm khí theo đó bay ra.
Trư Cửu Cương cũng không né tránh, cứ đứng yên chịu một đạo kiếm khí này.
Sau khi Loan Hề đánh ra đạo kiếm khí này thì lạnh nhạt nói:
- Đạo kiếm khí Diệt Tình này là do sư phụ La Băng Tâm của ta luyện, có được nó thì ngươi có thể khống chế nó bay lên trời, đi vào trong chín tầng mây để hấp thu Cương khí.
Ta đứng chỗ này đợi ngươi, sau khi ngươi luyện đến Cương khí thì lập tức theo ta đuổi theo Điêu Tuyết.
Trư Cửu Cương lập tức vô cùng vui mừng, nói:
- Cho ta thời gian ba ngày là đủ, chỉ cần ta tu luyện một hai tầng cương khí, sau này liền có thể tự mình bay đến trong chín tầng mây, hấp thu cương khí để tu luyện.
Về phần Điêu Tuyết đi nơi nào thì ta đã biết rõ, đến lúc đó ngươi đi theo ta tất nhiên có thể đuổi kịp cô nương của Vong Tình Đạo kia.
Loan Hề có chút lười biếng, cũng không để ý đến Trư Cửu Cương, chân ngọc nhẹ dẫm một cái liền âm thầm lẩn đến rừng cây bên cạnh.
Trư Cửu Cương hét lớn một tiếng, kiếm quang trên người xoay vòng, bỗng nhiên bắn lên trời.
Kể từ khi Trần Thất thoát đi khỏi quận Thiên Đô thì cũng không biết ở đó đã náo loạn long trời lở đất.
Chỉ là hắn chạy trốn quá xa, đã chạy từ quận Thiên Đô phía đông đến Dương Châu phương nam.
Hai nơi cách nhau đâu chỉ có mấy vạn dặm? Cho nên những người kia cũng tìm không ra hành tung của Trần Thất.
Đến nay đã qua nhiều ngày, đại đa số mọi người cũng không còn hứng thú nên đều lặng lẽ rời đi, chỉ còn lại một số kẻ tình thế bắt buộc là vẫn kiên trì ở lại.
Chẳng qua, bất kể bọn họ kiên trì cỡ nào thì cũng chắc chắn không tìm ra được hành tung của Trần Thất.
Điêu Tuyết cảm ứng được Tình Ti của mình trồng trong tim Trần Thất, Trư Cửu Cương cũng dựa vào dị năng thiên phú của mình mà nắm được hành tung của nàng, đồng thời mượn đó để đổi chỗ tốt với Loan Hề.
Đối với đại yêu cấp độ như Trư Cửu Cương mà nói, giết chết một đệ tử chân truyền trong Tam phái lục đạo cũng chẳng phải chuyện gì to tát lắm, chỉ cần hắn luyện thành Mậu Thổ Thần Cương, trừ phi có Kim đan lão tổ ra tay, nếu không đám người còn lại chẳng thể làm gì được hắn.
Huống chi sau lưng Trư Cửu Cương cũng có chỗ dựa vững chắc.
Sau khi Trần Thất tiễn La Phù lục nữ cùng Dương Châu Thất Anh đi thì lại đóng của tu luyện như cũ.
Mỗi ngày đấu pháp với tứ đại yêu vương mấy lần, cuộc sống vô cùng kích thích cũng vô cùng đặc sắc.
Tứ đại yêu vương dùng vô số biện pháp để giữ lại tên tiểu tặc này, thế nhưng Trần Thất chẳng những vô cùng trơn trượt, hơn nữa hắn tu luyện đạo pháp cũng ngày một tinh thâm.
Tiếp sau đó, hắn lại mượn lực Long Hổ Hỗn Thiên Đan tế luyện thành công hai thanh phi kiếm Bích Cương và Bạch Hồng, cho dù là chiến đấu trực diện với tứ đại yêu vương hay bất cứ người nào thì Trần Thất cũng có thể đánh ngang tay, khiến cho Bạch Mi Thần, Hoa Liễu Ma, Vạn Pháp Yêu Vương cùng Ngũ Thông ma quân cảm thấy vô cùng đau đầu.
Thấm thoát lại hơn mười ngày trôi qua, hôm nay Trần Thất tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết lại có chút tiến bộ, vừa hay buổi sáng hôm nay, sau khi tứ đại yêu vương đấu pháp với hắn một hồi liền vẫn chưa trở lại, tiểu tặc này liền đem phần lớn tinh lực vào việc tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết.
Thái Thượng Hóa Long quyết của Trần Thất đã tu ra bốn đạo Chân Long Kình, trong đó đạo Chân Long Kình thứ nhất đã diễn hóa ra Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên, đạo thứ hai diễn hóa thành Thiên Hoàng Kim Kinh, đạo thứ ba diễn hóa thành một đoàn Phật quang, ẩn chứa Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng Đại Trận, đạo thứ tư trông coi Kim Cương Tháp.
Trần Thất không chỉ một lần muốn suy xét đến việc tiến thêm một bước tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết, đồng thời đột phá cảnh giới luyện khí tầng thứ ba cảm ứng, chỉ là đột phá cảnh giới Cảm ứng vốn dĩ là một cửa ải khó khăn đối với mỗi tu sĩ luyện khí.
Thái Thượng Hóa Long quyết lại tâm ảo khó lường, Trần Thất vẫn luôn chưa thể cảm ngộ đến cơ hội đột phá.
Chỉ là Trần Thất dù gì cũng đã trải qua cảnh giới cảm ứng thiên địa một lần, có Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp làm trụ cột, bởi vậy sau khi trải qua ngày tháng tu luyện cực khổ này, Thái Thượng Hóa Long quyết trong cơ thể đã chạm đến một cực hạn nào đó.
Trần Thất cũng cảm thấy Thái Thượng Hóa Long quyết của mình sắp có đột phá, liền đem ý niệm chìm vào trong đan điền, hy vọng lần này có thể có chút cảm ngộ.
Trần Thất đem ý niệm chìm vào trong đan điền, thoáng chốc liền trôi qua bảy tám canh giờ, Chân Long Kình vẫn luôn canh giữ Kim Cương Tháp trong đan điền đột nhiên phân ra một đạo, Trần Thất còn chưa kịp phản ứng lại, đạo Chân Long Kình này liền hiện ra lực cắn nuốt vô cùng mạnh mẽ.
Trần Thất thầm nghĩ: “Chẳng lẽ mỗi lần Chân Long Kình phân hóa đều cần cắn nuốt rất nhiều linh khí hay sao? Thôi, ta đây liền cung cấp cho nó linh khí dồi dào.”
Tinh thần thạch mà Trần Thất lấy được từ trong động phủ của tiên nhân thượng cổ là vật có linh khí dồi dào nhất, số lượng hắn đoạt được lại nhiều, vì vậy khi dùng liền chẳng cần đắn đo, tiện tay lấy ra một khối, mặc cho đạo Chân Long Kình này cắn nuốt..