Trần Thất ban đầu chọn Thái Thượng Hóa Long quyết.
Môn công pháp này cũng vô cùng thần diệu, bá đạo ở chỗ còn có Hỏa Nha Trận ở phía trên.
Chỉ là pháp môn này cần phải thôn phệ sinh linh, pháp khí và linh vật để gia tăng tu vi, thứ nhà quê mới nhập môn như Trần Thất thì đi đâu tìm mấy thứ này? Trần đại đương gia hắn giết người đã quen tay quả không sai, nhưng trong đầu hắn vẫn còn thiếu tà môn tu sĩ, coi vạn vật sinh linh như con sâu cái kiến, muốn giết bao nhiêu đều dựa vào tâm trạng.
Không phải hắn không có phần nhẫn tâm này, chỉ là hắn chưa bao giờ nghĩ tới.
Thủ đoạn hung tàn cỡ này thì cũng không phải thứ người bình thường có thể sử dụng.
Về phần tu vi Hỏa Nha Trận, là do hắn trước tiên ám toán Điểu Tiên Phong, rồi đến Ưng Cửu Tiêu.
Có hai đại yêu quái này làm cơ sở, hắn mới có thể dũng mãnh tiến lên, lần này hàng phục Linh Mao Đại Vương cùng đám thuộc hạ là mười tám con chim tiên phong của hắn, tu vi Hỏa Nha Trận của Trần Thất lại tự đột phá, rốt cuộc đã vượt qua Thái Thượng Hóa Long quyết một cách triệt để.
Còn hai môn tâm pháp này, về sau cái nào làm chủ Trần Thất cũng không rõ.
Trần Thất thu phục Linh Mao Đại Vương cùng mười tám điểu yêu, tâm pháp Hỏa Nha Trận lại có lòng lĩnh ngộ, cũng không men theo đường cũ mà trực tiếp nhảy thẳng xuống từ ngọn núi cao hiểm trở phía trên.
Mặc dù ngọn núi này cũng cao đến vài chục trượng nhưng Trần Thất dựa vào cảm ứng hai mươi chín khí tức Hỏa Nha, lợi dụng hai mươi chín chân khí Hỏa Nha trong cơ thể mà lay động chân khí của bản thân, vậy mà không lập tức rơi xuống, cùng với lực từ hai mươi chín đôi cánh Hỏa Nha dang ra, nên có thể chậm rãi nhẹ nhàng từ không trung đáp xuống.
Hơn hai trăm dân chúng thấy lão gia uy phong lẫm liệt từ trên núi nhảy xuống như thế, hỏa khí quấn quanh thân, nhìn tựa như Hỏa Thần xuống thế gian liền nhất tề quỳ rạp, thành tâm cầu nguyện.
Những người dân này đều bị mê muội bởi kinh văn "Đại Lạc Kim Cương Bất Chân Ngôn Tam Ma Gia Kinh", gào thét như vậy mà lại không phải vì đại vương uy vũ hay lão gia hùng tráng, mà là vì những trang sách văn ý cổ quái, kinh văn xoắn lưỡi ê răng, chẳng qua là những người đó cùng tụ lại một chỗ, rất có nhịp điệu, cho nên âm thanh cũng át cả mây xanh.
Trần Thất lấy chân đạp bừa một cái, trong lòng cực kỳ thoải mái, thân thể quay tít một vòng, không chần chừ hô lên một tiếng:
- Bức Cát dẫn đường, chúng ta đi thẳng tới hang ổ của Đại Vương Diều Hâu, đề phòng hắn trốn mất.
Hai mươi chín con Hỏa Nha trên không trung kêu loạn lên, tiếng kêu làm tinh thần càng thêm hăng hái.
Trần Thất cũng không thu hồi chim chóc về, cứ như vậy mà lang thang rong ruổi khắp nơi.
Bức Cát dẫn Trần Thất đi, do đã quen đường nên dễ dàng mò tới được sào huyệt Đại Vương Diều Hâu.
Vị Đại Vương Diều Hâu này không giống như Dã Áp Tinh Linh Mao Đại Vương thường xây tổ làm hang ổ, xưa nay hắn chán ghét bản thân là điểu tộc, ngưỡng mộ tập tục của loài người cho nên đã kiến tạo một thành trì, tuy diện tích nhỏ một chút, nhân khẩu cũng không quá mấy trăm nhưng hết thảy đều đầy đủ và hoàn mỹ.
Khi Bức Cát dẫn Trần Thất đến đánh, Đại Vương Diều Hâu đang ôm hai cô gái nông thôn đưa từ nơi khác đến, ngủ rất say.
Hắn có tính cách táo bạo, coi trọng quy củ, đối với người hầu hạ vô cùng nghiêm khắc, cũng không cho phép tiểu yêu quấy rầy lung tung.
Trong lúc hắn đang ngủ say mà đánh thức hắn thì lập tức đem kẻ đó đi nấu tươi.
Cho nên khi Trần Thất cùng Bức Cát xâm nhập sào huyệt của hắn, đám tiểu yêu còn đang bối rối kêu loạn lên, không biết có nên báo cáo chúa công không, hay là giấu trước đã, đợi lão gia nhà mình tự tỉnh dậy rồi hỏi ý kiến sau.
Trần Thất xung trận, nhào vào thành trì của Đại Vương Diều Hâu.
Hắn cũng không cần đến hai mươi chín con Hỏa Nha kia nữa, liền đem túi Ngũ Âm buông ra, hóa thành ba vòng hắc quang, gặp ai hút người ấy, trong chớp mắt đã tróc nã hơn mười tiểu yêu.
Mặc dù thuộc hạ của Đại Vương Diều Hâu có đến hơn trăm tên nhưng thấy thiếu niên này tay tỏa hắc quang, nuốt người cắn yêu, hung ác vô cùng thì đều kinh hãi, không muốn chống đỡ gì nữa, chỉ muốn bỏ chạy thục mạng.
Trần Thất tu luyện lâu ngày cũng dần dần hiểu rõ vài phần lợi hại của Thái Thượng Hóa Long quyết.
Với hắn mà nói, thay vì thu phục những kẻ không biết có ích gì hay không về làm thuộc hạ, thì chi bằng cắn nuốt tinh huyết của những yêu quái này để tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết.
Tâm pháp Hỏa Nha Trận của hắn vừa có tiến cảnh, hắn cũng muốn đem Thái Thượng Hóa Long quyết trùng kích một phen.
Thái Thượng Hóa Long quyết của hắn đã đả thông hơn hai trăm khiếu huyệt, chỉ kém một chút ít nữa là có thể đả thông khiếu huyệt quanh thân rồi.
Trần Thất cũng có chút chờ mong, muốn luyện thành Thái Thượng Hóa Long quyết tầng này sớm một chút.
Trần Thất ỷ vào thủ đoạn, liều mạng một mạch chạy đến phòng ngủ của Đại Vương Diều Hâu.
Tuy rằng bên ngoài tiếng động ồn ào đã làm cho hắn ngủ không yên ổn rồi, nhưng vẫn ngủ nướng thêm, chỉ là quát qua loa hai câu rồi lại ôm hai cô thôn nữ càng chặt hơn.
Đang cảm thấy sảng khoái thì trên đầu đã rơi xuống một loạt hỏa diễm.
Hắn còn không kịp nghĩ gì thì hỏa diễm đã chui vào trong lỗ mũi.
Lúc này Đại Vương Diều Hâu mới kinh hãi, trở mình nhảy lên.
Trần Thất một chân đá toang cửa phòng, gặp cái tên bất tài vẫn còn say ngủ này bèn không khách khí trồng cho hắn một Mầm mống chân hỏa.
Đại Vương Diều Hâu bị Trần Thất đánh lén, gieo vào trong bụng hắn một đám Mầm Mống Chân Hỏa, trong thâm tâm còn chưa hiểu ra là có chuyện gì.
Nhưng tên này dù sao cũng là yêu quái, cũng có kinh nghiệm chiến trận, gặp khuôn mặt lạ lẫm của Trần Thất thì không thèm hỏi gì, hét một tiếng rồi thò tay kéo ra thanh đại đao thép từ phía sau, ném bay ra khỏi tay đến thẳng trước mặt Trần Thất.
Trần Thất giơ ra ba vòng hắc quang, muốn hút cái thanh đại đao thép này, nhưng Đại Vương Diều Hâu lại hô một tiếng, thanh đại đao thép liền biến thành hư ảnh giống như một con sói màu xanh, vung tay liền bay ra tia sáng màu xanh, không ngờ lại phá tan mất hai vòng hắc quang của túi Ngũ âm.
Tuy rằng vòng hắc quang thứ ba chặn lại được thanh đại đao thép, nhưng Trần Thất cũng không dám chậm trễ, vội vàng vận Kim Cương Tam Muội Pháp, toàn thân hiện lên một tòa kim quang bảo tháp, vô số kinh văn lượn lờ quanh tháp, tiếng Phạn xướng lên từng hồi, lúc này vỗ tay một cái thì hiện ra một Hỏa Vũ Tiễn.
Trần Thất có được Hỏa Nha Trận Kim Pháp được ghi chép trong pháp môn, việc lĩnh ngộ Hỏa Vũ Tiễn mỗi người mỗi khác.
Hỏa Vũ Tiễn này như tia điện, đánh trúng vào thanh đại đao thép khi hóa thành hình ảnh con sói, tạo ra một tiếng nổ hung bạo, khói lửa bay tứ tung, lập tức đánh tan đươc hình ảnh con sói, hiện nguyên hình thành thanh đại đao thép như cũ, rơi xuống đất.
Đại Vương Diều Hâu tuy rằng ỷ vào một pháp khí không biết có được từ đâu, liều mạng với Trần Thất một chiêu, nhưng Mầm mống chân hỏa trong cơ thể đã phát tán mạnh mẽ, yêu khí toàn thân hắn đều bị chân khí Hỏa Nha ăn mòn, hắn không ngừng kêu loạn lên, từ trên giường lăn xuống đất, khiến hai cô thôn nữ trên giường sợ tới mức nước mắt tuôn rơi.
Trần Thất liếc mắt nhìn thì thấy hai cô thôn nữ quá xấu, tuy toàn thân trần trụi cũng không thấy nửa phần động lòng người, bỗng nhiên có chút khinh bỉ đối với con mắt của Đại Vương Diều Hâu.
Hắn tiện tay vung ra ba vòng hắc quang, dùng túi ngũ âm thu hai cô thôn nữ lại, hóa thành tinh huyết tẩm bổ cho Thái Thượng Hóa Long quyết.
Đại Vương Diều Hâu mạnh hơn Dã Áp Tinh Linh Mao Đại Vương một chút, vẫn tập hợp được yêu khí để ngăn cản, vẫn còn có thể giãy dụa vài phần.
Chỉ có điều chân khí Hỏa Nha chất lượng cực cao, yêu quái bình thường có thể có đạo quyết lợi hại gì? Có thể có tinh thuần chân khí gì chứ? Chỉ cần chất lượng không bằng chân khí Hỏa Nha đều sẽ bị chân khí Hỏa Nha dần dần luyện hóa, mặc dù có thể ngăn cản được một lúc, nhưng cũng chỉ là giãy chết thôi.
Trần Thất đợi một lát rồi từ từ khai thông thức hải của Đại Vương Diều Hâu, lần này hắn không kiên nhẫn nên hao phí công phu, vận chuyển tâm pháp Hỏa Nha Trận, đem hai mươi chín thức thần Hỏa Nha ra cùng một lúc, xông vào thức hải của Đại Vương Diều Hâu.
Tên điểu yêu này hai tay không địch lại bốn tay, tuy rằng trong lòng còn muốn giãy dụa nhưng bị hai mươi chín con Hỏa Nha, thêm cả Trần Thất thi nhau đánh đấm thì một khắc sau đã mất hết ý thức, đúng lúc chân khí Hỏa Nha cũng luyện hóa xong yêu khí trong cơ thể hắn, xông vào bên trong não khiếu, lại phục hóa thành một Mầm mống chân hỏa khống chế tinh thần của hắn.
Trần Thất lần này dùng cả một đám Mầm mống chân hỏa ngũ trọng pháp lực, đám Mầm mống chân hỏa này hấp thụ yêu khí của Đại Vương Diều Hâu bằng hỏa lực hùng hồn, dưới sự thao túng của Trần Thất thì dần dần biến thành pháp lực đẩy tới tầng thứ mười một.
Trần Thất run rẩy thu lại Hỏa Nha thứ ba mươi, cũng nhặt thanh đại đao thép của Đại Vương Diều Hâu lên.
Hắn nhìn kỹ thì phát hiện thanh đại đao thép bên trong chỉ có năm sợi cấm chế, so với pháp khí Hòa Sơn Đạo có chút mạnh hơn, nhưng cũng không nhiều.
Trần Thất tiện tay dùng Thái Thượng Hóa Long quyết luyện hóa một phen, sau đó lại thử vận hành, nhìn thấy thanh đại đao thép có thể hóa thành năm hình ảnh con sói dữ, có thể bay qua như điện xẹt nên cũng có chút vui mừng.
Thu được một pháp khí tốt như vậy, Trần Thất vui mừng đem thanh đại đao thép thu vào túi ngũ âm, rồi thản nhiên đi ra.
Lúc này thành trì của Đại Vương Diều Hâu đã nhanh chóng bị bọn Bức Cát kiềm chế, tất cả đều đã đầu hàng.
Trần Thất quét trái liếc phải, nhìn thuộc hạ của Đại Vương Diều Hâu bị mình giết hơn một trăm, bọn Bức Cát cũng giết hơn hai ba chục người, bên mình cũng tổn thất bảy, tám người, không tính một số tên sợ hãi mà chạy mất.
Nếu thu đám yêu quái này lại thì hắn sẽ có thêm hơn năm trăm thủ hạ.
Trần Thất nói lớn: "Bức Cát, ngươi dẫn đầu những người này chỉnh đốn thành trì một chút, hôm nay chúng ta ở lại đây.
Ngươi có thể cùng Bức Bối dẫn theo hơn mười người đến sào huyệt của Linh Mao đại vương thu hết những mặt hàng đáng giá về đây."
Bức Cát lão nhân đồng ý một tiếng, một mặt chỉ huy thuộc hạ quét dọn chiến trường, một mặt bảo hai đứa con trai đi đến sào huyệt của Linh Mao Đại Vương vơ vét.
Trần Thất vừa rồi sốt ruột đến bắt Đại Vương Diều Hâu nên không để ý những thứ đồ quý giá kia, bây giờ đều muốn đem về.
Dơi tinh lông trắng Bức Cát có ba đứa con gái, con gái thứ hai là Bức Hoan, thứ ba là Bức Tinh và thứ tư là Bức Ni đều bị Trần Thất đẩy đi làm thủ hạ cho tiểu hồ ly Tần Ngọc Tảo, quản lý vốn riêng của hắn.
Chúng cũng đều ở trong huyện thành nhỏ này nhưng chưa từng đến đây.
Bức Cát có lòng thao luyện hai đứa con trai nên lần này sử dụng Bức Nghênh và Bức Bối.
Sau trận chiến này, Bức Cát đã khăng khăng một lòng với Trần Thất.
Đã dâng cho tiểu tặc này đầu của mình thì phải đem người nhà thu xếp ổn thỏa.
Trần Thất cũng không quan tâm những việc vặt vãnh.
Vừa rồi hắn tấn công hang ổ của Đại Vương Diều Hâu, cảm thấy có chút thích thú với tòa thành nhỏ này.
Đại Vương Diều Hâu đâu hiểu được cái gì là phép xây thành? Cho nên tòa thành nhỏ này cấu tạo giống như sơn trại bình thường, thoạt nhìn có bảy tám phần tương tự với ngôi nhà ở núi Thiên Mã mà Trần Thất ở hồi nhỏ.
Trần Thất đánh hạ tòa thành này xong liền nổi lên ý muốn chiếm cứ, muốn tạo dựng cơ nghiệp ở thành nhỏ này, chuyển đến đây ở..