Loan Hề lạnh lùng nói:
- Ta đã sớm luyện qua cảnh giới luyện khí tầng thứ ba cảm ứng rồi, lần này ra ngoài lịch luyện, nguyên nhân chủ yếu là phải thông qua vòng thi của sư môn, còn lại tiến tới cảnh giới ngưng sát.
Hiện giờ ta đang bắt đầu tu luyện Diệt Tình Sát, cần dẫn phát dục vọng của nam nữ chúng sinh sau đó diệt sạch tận gốc, thu thập lực tình sát.
Ta thấy ngươi cũng là người tu đạo, thích hợp để ta sử dụng cho nên mới cứu ngươi một mạng.
Vân sư tỷ nghe xong lời của Loan Hề, trong lòng vừa tức giận vừa run sợ.
Nàng thầm nghĩ trong lòng: “Thượng cổ tu sĩ ngưng sát đều tìm đến những địa sát âm mạch, ngưng tụ sát khí, mà bây giờ địa sát âm mạch trên đời đã không còn nhiều, các đại phái liền tìm kiếm đến những pháp môn khác thay thế.
Toàn bộ núi Linh Thứu của bọn ta đều dựa vào khoảnh khắc sinh linh vạn vật tử vong, phát ra khí tức tuyệt diệt mà tu luyện Ngũ Âm Tuyệt Sát.
Diệt Tình Sát của Diệt Tình Đạo lại mượn dục vọng của chúng sinh ngưng tụ sát khí, phàm là sinh linh bị bọn họ coi như đối tượng ngưng tụ sát khí, đầu tiên sẽ thấy thất tình lục dục như bị lửa thiêu đốt, sau đó sẽ bị diệt tận thất tình lục dục, trở thành kẻ không còn chút thất tình lục dục nào, cả người lạnh băng như cái xác rỗng vô hồn.
Ta sẽ không bao giờ chịu giúp nàng ta tu luyện đâu…”
Vân sư tỷ đang muốn lắc đầu cự tuyệt, Loan Hề đã lạnh lùng cười nói:
- Ngươi cũng không cần vắt óc nghĩ cách đào thoát, càng không cần đang ở trong tay ta mà nghĩ tới tên tiểu tặc Trần Thất kia.
Ta đã hạ trên người sư muội ngươi một Tình Cổ, không quá bảy tám ngày, nàng ta sẽ nhiệt tình như lửa, nhất định phải quất quýt không rời với tên tiểu tặc Trần Thất kia.
Chờ đến lúc thất tình lục dục của nàng ta lên đến đỉnh điểm, ta sẽ hấp thu lửa tình của nàng ta rồi mới dùng đến ngươi làm vật kế tiếp, mấy ngày tới này, ngươi tạm thời chưa cần lo lắng.
Vân sư tỷ quá sức sợ hãi, vội vận tâm pháp của núi Linh Thứu, nhấc tay phát ra bảy tám chưởng ảnh muốn bức lui Loan Hề, mở đường chạy trốn.
Loan Hề đến một mí mắt cũng không nâng lên, ngón tay chỉ tùy tiện điểm trúng khiếu huyệt Vân sư tỷ, đóng lại kinh mạch của nàng một lần nữa, lúc này mới lạnh lùng nói:
- Cho dù ta mới ra khỏi sư môn nhưng võ nghệ lẫn đạo pháp đều cao hơn ngươi, bây giờ đã bắt đầu tu luyện sát khí, ngươi sao có thể là đối thủ? Ngươi vẫn là cứ an phận mà làm lô đỉnh cho ta luyện công đi thôi.
Trần Thất bị Loan Hề náo loạn một hồi, lại còn cướp đi Vân sư tỷ, nhà sụp phòng đổ, mặt xám mày tro cực kỳ bực mình.
Bây giờ hắn đã hiểu được, tu luyện của tiên đạo môn phái chia làm chín bước: thai động, nhập khiếu, cảm ứng, ngưng sát, luyện cương, đan thành, đạo cơ, thoát kiếp, ôn dưỡng.
Bản thân mình mới chỉ đến tầng nhập khiếu, mà Loan Hề rõ ràng đã qua cửa cảm ứng, thời điểm động thủ hẳn là đã luyện thành vài phần sát khí.
Nếu Loan Hề lại đến đại náo thành Tiểu Phái một lần nữa, Trần Thất cũng không chắc chắn mình có thể đấu được một trận với nữ tử Diệt Tình Đạo này hay không.
Theo như Trần Thất nghĩ, Triệu Hồng Bào bên ngoài thành mặc dù có vài món pháp bảo lợi hại, còn có ba nghìn thiên lôi binh, nhưng cũng vẫn khó mà đấu lại Loan Hề.
Trần Thất gặp điều không may, đám thủ hạ của hắn cũng vội vàng tìm tới.
Trần Thất phân chia đám thủ hạ đó tìm một phòng khác, sau khi buông Lý sư muội, trong lòng cũng thầm nghĩ: “Nếu ta cũng có thể đả thông các khiếu huyệt quanh thân, cảm ứng được nguyên khí thiên địa, hơn nữa có pháp khí cổ tháp này trong tay, thực ra cũng không sợ Loan Hề.
Nhưng hai bộ tâm pháp của ta hiện tại cách việc đả thông khiếu huyệt đang ở thời khắc mấu chốt, nếu Loan Hề lại đến thì đối phó với nàng ta ra sao?”
Sau khi Trần suy nghĩ hồi lâu vẫn không có biện pháp gì.
Loan Hề không giống Triệu Hồng Bào, Triệu Hồng Bào chỉ dựa vào ngoại lực, pháp lực không cao minh hơn hắn bao nhiêu, Trần Thất tự nhiên có thể dùng đến mưu kế sách lược, dùng trí đánh bại.
Nhưng cảnh giới của Loan Hề cao hơn hắn, nói không chừng còn có thủ đoạn gì lợi hại hơn nữa, Trần Thất tính ra hơn mười loại kế sách, toàn bộ đều không dùng được.
“Thế này cũng có chút rắc rối, trừ phi ta trong thời gian ngắn nhất có thể biến hóa hỏa nha thật thành thạo, cho dù đánh không lại nữ nhân này cũng có thể chạy trốn.
Xem ra, ta phải tìm thêm mấy con điểu yêu, tế luyện thêm hỏa nha, Thái Thượng Hóa Long quyết cứ giữ vững, tạm thời dừng lại trước đã.”
Trần Thất cũng là người rất quyết đoán, hắn xuất thân sơn tặc, cầm lên được cũng bỏ xuống được.
Tuy rằng tiểu tặc này khó khăn giãy dụa tạo ra được một phen cơ nghiệp với hơn ngàn thủ hạ dưới trướng, nhưng gặp thời điểm nguy hiểm tính mạng, Trần Thất cũng có thể vui vẻ buông bỏ những thứ này, mày không nhăn, mắt không liếc, đối với hắn, chỉ còn giữ được lại cái mạng nhỏ này thôi thì thế nào cũng có cơ hội lấy lại được, mà đến mạng đã không còn rồi thì coi như mất hết.
Dù sao lúc hắn chạy trốn, cùng lắm thì đem Tuân Ngọc Tảo cùng người trong Bức gia vào trong cổ tháp, còn lại đám binh tạp nham, yêu quái không quan trọng và địa bàn núi Phù Lăng, thành Tiểu Phái với hắn mà nói cũng chẳng đáng giá là bao.
Chỉ cần pháp lực đủ cao, những thứ này đều có thể đoạt về bất cứ lúc nào.
Có điều muốn tìm được vài con điểu yêu tốt một chút cũng phải có chút cơ duyên, Trần Thất từng sớm hỏi Bức Cát, gần đây còn nơi nào tụ tập nhiều yêu quái, Bức Cát cũng từng nói, quận Thiên Đô là nơi rối loạn, bọn yêu quái cũng muốn an cư lạc nghiệp, cho nên ngoại trừ trên núi Phù Lăng có chút tiểu yêu, ở những nơi khác, yêu tộc của đại môn nhà giàu đều đã sớm dọn đi.
Trong bốn quận Duyên Châu, có quận Đông Hải và quận Bạch Lý là tương đối an nhàn thì mới có nhiều yêu quái ở lại.
Trần Thất suy tư hồi lâu, lúc này mới nhớ tới Lý sư muội kia.
Lúc này vị nữ đệ tử núi Linh Thứu đã sớm toàn thân bủn rủn, ánh mắt nhìn Trần Thất tràn đầy tình ý nồng đậm.
Nàng bị Loan Hề gieo một hạt giống Tình Cổ, nhất thời thất tình lục dục như lửa thiêu đốt, cho dù trước mặt không phải Trần Thất mà là nam nhân khác, nàng ta cũng vẫn vừa gặp đã yêu.
Huống chi Trần Thất ngoài pháp thuật lợi hại ra, tướng mạo cũng rất dễ nhìn, đặc biệt là trên người rất có hương vị nam nhân, cho dù không xảy ra tình huống này thì nhân tài như vậy cũng dễ dàng hấp dẫn được một đệ tử ngoại môn như Lý sư muội rồi.
Tiên đạo môn phái thu nhận đồ đệ rất nghiêm khắc, nếu là người có tư chất hơn người thì thôi khỏi nói làm gì, muốn được lựa chọn làm đệ tử chân truyền, là người được môn phái ra sức bồi dưỡng, thì đều phải thông qua hai cánh cửa khó nhằn nội môn ngoại môn.
Muốn bước qua hai cánh cửa này thì phải vượt qua cửa ải khó khăn là luyện khí đến tầng thứ ba cảm ứng.
Mà tầng công phu cảm ứng này ít nhất phải làm khó chín phần mười tu sĩ, rất nhiều đệ tử đại môn phái mãi đến khi gần thọ nguyên mới qua được cửa ải này.
Trung Thổ hiện giờ không thể so với trước kia, yêu tộc hoành hành, số yêu tộc trong thiên hạ chiếm phần lớn, nhiều hơn đến mấy vạn lần so với tiên đạo môn phái, nhưng trong số dân lớn như vậy, đại yêu có thể vượt qua ngưỡng cửa cảm ứng cũng không nhiều như trước, gần như là trong mấy ngàn yêu quái mới có một con bước vào cảnh giới này, ít hơn tiên đạo môn phái đến mấy chục lần.
Đệ tử ngoại môn giống như Lý sư muội và Vân sư tỷ, nếu không tu luyện thành công, sẽ đến lúc phải lấy chồng sinh con.
Các nàng cũng là người có mắt nhìn, nào chịu ủy thác thân mình cho phàm nhân yếu ớt? Những người có tu vi cao thâm trong tiên đạo hay đại yêu của yêu tộc, nếu không phải say mê tu luyện hi vọng có thể thăng thêm một bậc tu vi, thì chính là mong sớm có phu nhân.
Cùng lắm cũng chỉ có thể tìm mối lương duyên trong số những đệ tử có tu vi tầm tầm ở các đại môn phái mà thôi.
Trần Thất tu luyện thượng cổ đạo thuật, mặc dù có biết bao người muốn đuổi giết, cướp lấy đạo thư do Thiên Hà lão tổ truyền xuống nhưng tiền đồ xán lạn, chẳng có gì cần nói.
Có thể gả cho người trẻ tuổi đã có thành tựu như vậy, thực ra trong lòng Lý sư muội cũng có chút nguyện ý, hơn nữa vì cái trò quỷ Tình Cổ này, khi nàng nhìn Trần Thất, nội tâm đã gần như không thể kháng cự nữa rồi.
Trần Thất cũng không biết Loan Hề bỏ lại Lý sư muội là do có suy nghĩ sâu xa như vậy, hắn suy nghĩ cách chạy thoát thân đến ngây ngẩn, đợi đến khi quay lại trông chừng giai nhân, đưa tay khẽ sờ đã thấy vị tiểu mỹ nhân này động tình như lửa, liếc mắt đưa tình, cả người nóng rực như lửa cháy, cũng không kìm lòng không đậu kêu hay một tiếng: “Trần Thất ta lại còn có phúc như vậy? Đầu tiên là Lý Mị Mị chủ động đến câu dẫn, sau đó là tiểu hồ ly Tuân Ngọc Tảo một lòng yêu thương nhung nhớ, bây giờ nữ đệ tử của núi Linh Thứu cũng thấy đại đương gia ta oai hùng dũng mãnh, đánh lui cường địch, lại vừa gặp đã yêu.
Nhìn dáng vẻ của tiểu cô nương này, cho dù ta không phong bế chân khí của nàng thì chỉ cần khẽ động ngón tay, nàng cũng tự mình “ưm” một tiếng rồi bổ nhào tới …”
Trần Thất là người dứt khoát, nào có thèm bận tâm mấy lễ nghi phiền phức?
Lập tức liền giơ tay gỡ bỏ phong bế chân khí và khiếu huyệt của Lý sư muội, khiến công lực của nàng trở lại như cũ.
Quả nhiên giống như dự đoán của hắn lúc nãy, vị nữ đệ tử núi Linh Thứu này dù xấu hổ cũng không kháng cự nhiều, Trần Thất tiến đến cầu hoan, Lý sư muội giả bộ từ chối, hai người ngã ngào xuống giường, lập tức cả phòng tràn ngập cảnh xuân.
Lý sư muội tuy rằng chưa từng trải nhưng dù sao cũng từng tu luyện võ thuật tiên đạo và đạo thuật, thân thể dẻo dai mềm mại hơn người thường nhiều, Trần Thất lại lâu không đụng đến, hai người lăn lộn tới hừng đông mới cùng nhau ngủ thiếp đi.
Đến khi mặt trời lên cao, Trần Thất mới tỉnh dậy, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, hơi vặn người giãn gân cốt lại thấy Thiết Cốt Công của mình thế mà lại mà tiến vào cảnh giới thứ tám, còn có đột phá vào lúc nào thì chính bản thân hắn cũng không biết.
Thiết Cốt Công là công pháp giúp cường thân kiện thể, càng tu luyện lâu, gân cốt càng cứng như sắt thép, người có vẻ gầy yếu nhưng lại vô cùng khỏe mạnh dẻo dai, đao kiếm tầm thường khó có thể gây thương tích, sức lực càng lớn hơn nữa.Vốn dĩ muốn tu luyện Thiết Cốt Công đến trình độ như Trần Thất ít nhất cũng phải khổ công ba bốn mươi năm, công pháp này tiến bộ chậm rãi, khó nhất là đả thông khiếu huyệt.
Mà hiện tại trong Thiết Cốt Môn, có tu vi như Trần Thất nhiều lắm cũng chỉ có mấy người mà thôi.
Nhưng Trần Thất có hai môn thượng cổ đạo thuật, nhất là Thái Thượng Hóa Long quyết, đã đả thông được hơn hai mươi khiếu huyệt quanh thân, mà bí quyết của môn đạo này thật sự bá đạo khó tưởng tượng nổi, Trần Thất cùng Lý sư muội giao hoan một đêm, thế mà lại hấp thụ gần nửa chân khí Linh Thứu, làm cho công pháp Thái Thượng Hóa Long quyết nhanh chóng tiến bộ thêm một bước.
Cho nên việc hắn có thể mạnh mẽ bước vào cảnh giới thứ tám của Thiết Cốt Công, tất cả đều nhờ Chân Long Kình của Thái Thượng Hóa Long quyết mạnh mẽ xông vào nơi hiểm yếu mà ra.
Trong lòng Trần Thất khá vui vẻ, hắn khẽ đẩy thân thể yêu kiều đang nằm bên cạnh, Lý sư muội lờ mờ tỉnh dậy, thấy mình cùng tiểu tặc này đều trần như nhộng, nhất thời xấu hổ uất ức đến không nói nên lời.
Trần Thất thấy dáng vẻ của Lý sư muội như vậy, lập tức cười ha ha, chẳng những dưới khố cương cứng mà cả trong thâm tâm cũng thấy uy phong vô cùng.
Chỉ có thoáng qua chút tiếc nuối, Trần đại đương gia hắn lúc trước lập chí cường đoạt dân nữ, bắt người cướp của làm áp trại phu nhân, thế mà thật không ngờ, cả ba nữ tử của mình đều tự nguyện theo mình, không có được cái tình thú nhìn mỹ nhân khóc như hoa lê dưới mưa, e lệ kiều phẫn, ra sức chống cự, thật là một khuyết điểm thật lớn..