Dragon World

Thiên cùng Nghê Thường về học viện, không thể không nói sự dễ thương của cô bé này đề khiến tất cả mọi người không thể kháng cự. Đặc biệt là Vương Đông, Mã Tiểu Đào thì còn quấn lấy cô bé hơn cả, chắc tại hai hệ Cực hạn chi Hỏa, Quang nên cảm giác thân quen hơn

“Mọi người ở đây đi anh đi bế quan đây!" hai ngày sau Thiên quyết định ‘thịt" con Song Tử Cự Nhân, Hồn Thánh là cánh cửa khó nhằn với mọi người nhưng với một kẻ được hệ thống chiếu cố như Thiên thì thứ duy nhất cậu cần là Hồn Hoàn

“Đừng lo! Ta sẽ làm từ từ, không đau đâu!" Thiên nhìn con Hồn Thú đang hôn mê mà mặc niệm

*Xoẹt* một ánh sáng lướt qua xác Song Tử Cự Nhân, không một chút máu vẩy ra nhưng có một thứ chứng tỏ con Hồn Thú này đã chết! Đó là cái Hồn Hoàn màu Đỏ rực rỡ phía trên đầu nó

“Keng, hấp thu Hồn Hoàn, đang trong quá trình thăng cấp...1%/100%"

“Nhận được hai miếng Hồn Cốt vạn năm, một khối 10 vạn năm!" Thiên chỉ kịp ngạc nhiên đến đây rồi tinh thần cậu chìm vào tu luyện

..................

(Gần 2 tháng)

“Xong, chờ một khoảng thời gian nữa rồi liệp sát một đầu nữa!" Thiên đứng dậy, khí tức tràn ra ngoài khiến không khí cũng rung động nhẹ nhàng từng gợn sóng. Sức mạnh giờ trong người cậu so với trước là một trời một vực

“Chắc ở ngoài mới tầm 2 ngày nhỉ, không biết ngóm Duy Na đi chưa?" trong AS với bên ngoài Thiên định mức là 1 tháng = 1 ngày. Mất một lúc ổn định rồi Thiên cũng bước ra ngoài, trong phòng cậu và Vương Đông không một bóng người

Trời sáng sớm tại học viện SLK, hòa theo không khí dư âm của cuộc chiến tại đây từ lần trước, rất nhiều học sinh học viên đều chăm chỉ tu luyện bản thân, hướng tới mục tiêu trở thành một cường giả chân chính trong tương lai

Tại phòng tập luyện hiện giờ cũng tụ tập một nhóm người đang chiến đấu, quan trọng là hơn 20 cá nhân tại đây đều là các bậc mĩ nữ hiếm có khó tìm, chỉ đứng nhìn các nàng chiến đấu thôi mà đã mang lại cho người xem một cảm giác cảnh đẹp ý vui ah

“Duy Na! Mộ Tuyết! Hai người chưa đi sao?" sự xuất hiện của một người con trai khiến tất cả mọi hành động đều dừng cả lại, tiếp đó là hai giọng nói của hai người con gái vang lên, ẩn trong đó là sự nũng nịu kèm giận dỗi


“Hừm!!! Vậy là ngươi không muốn chúng ta ở chứ gì? Hừ!!!" Mộ Tuyết lên tiếng trước, sau đó là giọng ngọt ngào của Duy Na

“Nếu...nếu...vậy thì, thì cáo từ!" nhìn một người mặt lạnh băng, hàn khí bức người, người còn lại điềm đạm đáng yêu trực trào nước mắt mà Thiên cũng nhận ra lời nói vô ý của mình

“Chờ đã nào! Ta đâu có ý như vậy! Chỉ là tưởng mọi người không chờ được nữa nên đi thôi!" Nghe Thiên giải thích làm hai cô nàng cũng vui hơn nhiều

“Vậy thì đi luôn hôm nay đi! Ta đưa mọi người đi! À...Tiểu Nhã! Tỷ đi cùng luôn đi! Chúng ta sẽ qua luôn thành Thiên Đấu ‘chơi", nghe vậy cơ thể Đường Nhã run lên nhè nhẹ. Chỉ gật đầu một cái rồi cũng chuẩn bị chút đồ để đi!

“Đông Nhi! Nàng dung hợp khối Hồn Cốt này đi!" Thiên đưa một khối Hồn Cốt nhỏ hình tròn ra, đây là một trong hai khối Hồn Cốt vạn năm. Quang Minh Nhãn Hồn Cốt và Hắc Ám Nhãn Hồn Cốt, khối còn lại thì đã bị Thiên dung hợp rồi

Cả 4 người đi cùng nhau, 6 người Mạc Phi Vân đi lên phía trước dẫn đường, dò xét. Chuyến đi khá nhanh bởi món Hồn Đạo Khí cấp 10 Thiên chế ra được, một chiếc xe địa hình. Thiên đề nghị di chuyển bằng cái này bởi nếu đi bộ thì rất mất thời gian. Mất hai ngày trời để đến được Cực Bắc Chi Địa, Thiên dẫn mọi người đi kiếm Hồn Hoàn cho Mộ Tuyết lên cấp Hồn Tông, Thiên tìm cho cô nàng một đầu Ám Tuyết Dây Nhện 8000 năm, cũng khá là phù hợp

Sau nhiệm vụ mọi người cũng chia tay, nhìn hai người dù không muốn nhưng kiên quyết ra đi khiến Thiên chẳng còn cách nào ngoài tặng cho cả hai chiếc nhẫn giống của chúng nữ

.....................

(Thiên Đấu Thành-Thiên Đấu Đế Quốc)

“Nàng vào giải quyết đi, ta đứng ngoài trông cho. Tiểu Nhã, đừng lo nha! Dù chuyện gì đi chăng nữa thì nàng luôn có ta ở bên, đúng không!" Đường Nhã đứng đó chỉ biết ôm lấy Thiên thật chặt. Chính người này đã giúp nàng có ngày hôm nay! Giúp nàng có cơ hội thực hiện ước muốn báo thù ấp ủ bao lâu nay

“Ừm~ Tiểu Thiên~" -“Hả???"

“Cảm ơn~" -“Không cần đâu! Muồn thì khi nào về cũng được!"

Sau khi dặn dò xong, Thiên để Đường Nhã một mình đi vào. Cậu cũng thấy một vệt trắng xám nơi khóe mắt nàng nhưng cũng không làm gì, dù sao đây cũng là một lần cơ duyên lớn với nàng


Đường Nhã bước đến trước cửa Thiết Huyết Tông, hít thở thật sâu, đột nhiên quát lên một tiếng, hai tay giơ lên, nhất thời vô số dây leo màu xanh đen lao ra, chia làm ba hướng, chỉ trong nháy mắt đã đánh nát bấy ba tấm biển bằng đồng kia. Đồng thời từ dưới chân Đường Nhã cũng bay lên 6 cái Hồn Hoàn, 2 vàng 2 tím 2 đen

Lam Ngân Thảo, không, lúc này vũ hồn của Đường Nhã đã không còn là Lam Ngân Thảo bình thường nữa. Dây leo màu xanh đen không ngừng bay múa giống như là một con rắn khổng lồ. Hai đồng tử của cô còn phát ra ánh sáng màu đỏ tím nữa.

Hai bên cửa lớn của Thiết Huyết Tông lúc này đúng là có đệ tử đứng trực, nhưng vì động tác của Đường Nhã quá nhanh, nên khi cô phá hủy ba tấm biển đồng kia xong rồi, hai gã đệ tử mới có phản ứng

“Ngươi làm gì đó? Muốn chết sao?" Một gã đệ tử tức giận lớn tiếng mắng, có điều hắn vừa dứt lời liền thấy sáu cái Hồn Hoàn của Đường Nhã đang từ từ bay lên, hai vàng hai tím hai đen, gương mặt hắn liền lộ rõ vẻ sợ hãi.

Sáu Hồn Hoàn, Hồn Đế, cấp bậc này ở trong học viện Sử Lai Khắc không phải là quá kém nhưng ở bên ngoài, kể cả các Tông Môn đều có thể xem là một cường giả cấp cực cao, huống chi cấp bậc Hồn Hoàn của cô lại còn được sắp xếp với thứ tự tốt nhất.

Lúc này trong đầu Đường Nhã chỉ có mỗi ý muốn báo thù, hai nhánh Lam Ngân Thảo đột nhiên vung lên, nháy mắt quấn lấy cổ hai gã đệ tử Thiết Huyết Tông kia. Không biết cô đã sử dụng hồn kỹ gì mà hai cây Lam Ngân Thảo bỗng hóa thành màu tím sậm.

Trong tiếng gào thê thảm, có thể thấy hai gã đệ tử Thiết Huyết Tông giống như bị một con rắn khổng lồ quấn lấy, nháy mắt sau đã biến thành đống thịt nát, máu tươi tràn ra liền thấm vào Lam Ngân Thảo và hóa thành một vầng sáng bay vào trong cơ thể trong Đường Nhã. Đồng thời sắc mặt của Đường Nhã lại càng thêm tái nhợt.

“Ah!!!!!" Trên tầng hai của tửu lâu ở phía đối diện Thiết Huyết Tông, có một ông lão đang ngồi, từ vị trí của lão trùng hợp lại có thể nhìn thấy rõ mọi chuyện phát sinh trước cửa Thiết Huyết Tông. Ánh mắt lão bỗng toát lên chút vui mừng, hai mắt híp lại, lộ vẻ suy tư.

“Thiết Lực, ngươi ra đây cho ta!"

Đường Nhã quát lớn một tiếng, rồi bước nhanh qua cổng, đi thẳng vào bên trong. Hai nhánh Lam Ngân Thảo vung lên vất hai cái xác của hai gã đệ tử Thiết Huyết Tông lên bức tường đỏ thắm. Thiên nhìn từ xa càng ngày càng nổi ra sát ý mãnh liệt, khiến một cô gái như nàng phải máu lạnh như này thì đủ hiểu quá khứ dơ bẩn của chúng như nào

Tiếng kêu thảm thiết của hai gã gác cổng ban nãy đã làm chấn động cả Thiết Huyết Tông. Một đám đệ tử ở bên trong nhanh chóng chạy ra. Dẫn đầu là một gã có thân hình cao lớn, nhưng đôi mắt lại bé ti hí và mái tóc ngắn, ở giữa đỉnh đầu trọc lóc không có một sợi tóc. Gã thấy Đường Nhã đã xông vào trong, đôi mắt nhỏ xíu liền híp lại.

“Cô bé, ngươi dám giết người của Thiết Huyết Tông? Thật sự là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại xông vào. Lên cho ta!!!" Gã trung niên có thân hình cao lớn này chính là Thiếu Tông chủ của Thiết Huyết Tông, Thiết Đường, năm đó chính hắn đã đi cùng với cha mình là Thiết Lực mua chuộc quân bảo vệ thành, nhân đêm tối bất ngờ đánh vào Đường Môn, thực lực của Đường Môn khi đó thật sự quá yếu. Thế nên chỉ có mỗi mình Đường Nhã chạy thoát được Thiết Huyết Tông tuy chỉ là một Tông Môn nhỏ, nhưng có đến gần hai trăm đệ tử, trong đó Tông Chủ Thiết Lực là cường giả cấp Hồn Đế, dưới tay hắn còn có hai trưởng lão cấp Hồn Vương, tu vi của gã Thiết Đường này cũng đã đạt đến cấp bậc Hồn Tông.


“Các ngươi đều chết đi!!!" Đường Nhã đau buồn hét lớn, chân dậm xuống đất, thân thể mềm mại xoay tròng như một con quay, nhất thời, cảnh tượng giống như Thiên Nữ Tán Hoa, vô số ám khí bắn ra tán loạn khắp bốn phía, bay thẳng đến đám đệ tử Thiết Huyết Tông đang xông tới.

Hơn mười tên đệ tử Thiết Huyết Tông dẫn đầu đều không tránh được mà ngã xuống. Tu vi của đám đệ tử này chỉ mới là Hồn Sĩ hoặc Đại Hồn Sư. Đa số đều không đủ tiêu chuẩn thi vào các học viện Hồn Sư cao cấp, thế nên làm sao có thể tránh được những ám khí đã được Đường Nhã truyền Hồn Lực vào chứ?

Thiết Đường dĩ nhiên cũng đã thấy sáu cái Hồn Hoàn trên người Đường Nhã, hắn chỉ có bốn Hồn Hoàn, nhưng lại là một trắng, hai vàng, một tím. Đấy là nhờ cha hắn và hai vị trưởng lão cố gắng lắm rồi mới miễn cưỡng có được. Thấy cảnh này thì hắn cũng mất cái vẻ ngông cuồng vừa nãy mà thay vào đó là sự sợ hãi, sự sợ hãi tột cùng. Người thiếu nữ trước mắt tuổi còn trẻ ấy thế mà đã là một cường giả bậc Hồn Đế rồi

Việc Đường Nhã đánh đến cửa, Thiết Đường cũng không quá kinh ngạc, vì đây là cái bẫy mà hắn đã xếp đặt. Đường Nhã chỉ là một cô bé mười lăm tuổi, nếu bình thường thì Thiết Huyết Tông bọn họ chẳng hề e ngại. Nhưng bọn hắn vẫn biết Đường Nhã là đệ tử của học viện Sử Lai Khắc nên mới vất vả tính kế, đợi cô tự dấn thân đến gây sự với bọn họ, tránh phiền phức không đáng có. Nhưng Thiết Đường không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn mà tu vi của Đường Nhã lại tăng nhanh như bão tố đến như vậy

Đợt ám khí kia vừa qua đi, các nhánh Lam Ngân Thảo lại ùn ùn kéo đến. Các nhánh Lam Ngân Thảo đều vừa nhọn vừa sắc bén, nơi nó lướt qua liền xuất hiện một màn hoa tuyết nở rộ màu đỏ rực, máu tươi nhuộm đỏ cả khắp nơi, lại thêm mười mấy gã đệ tử Thiết Huyết Tông bị Lam Ngân Thảo xuyên qua cổ họng, bỏ mạng mà chết, máu của bọn chúng nhanh chóng bị rút đi, thấm vào Lam Ngân Thảo.

“Khả năng hấp thụ cao quá! Chẳng nhẽ biến dị rồi hả?" Thiên đứng ngoài mà sốt hết cả ruột, cậu đang chờ con cá cuối cùng, để tự tay nàng báo thù cho cha mẹ

Gương mặt tái nhợt của Đường Nhã bắt đầu ủng đỏ, ánh sáng màu đỏ tím phát ra từ ánh mắt của cô càng thêm rõ rệt. Cơ thể mềm mại liên tục di chuyển, mấy nhanh Lam Ngân Thảo cứ vung lên rồi rút lại vứt các thi thể bay ra xa. Và lúc này, cô đã càng lúc càng đến gần nơi Thiết Đường đang đứng.

Vũ hồn của Thiết Đường là kế thừa từ Thiết Lực, Thiết Tí Hùng, một loại vũ hồn hết sức bình thường, so với Ám Kim Khủng Trảo Hùng giống như thực vật tầng dưới so với tầng trên vậy.

Thực lực của Đường Nhã quá mạnh nên các đệ tử còn lại của Thiết Huyết Tông không dám tiếp tục xông lên, tất cả đều cuống cuồng lùi nhanh về sau. Tất nhiên như thế sẽ để lộ Thiết Đường ra ngoài.

Lúc này Thiết Đường có muốn lùi cũng không thể nữa, ban nãy hắn đã phát tín hiệu thông báo của tông môn cho cha và các trưởng lão rồi. Chẳng qua do lực công kích của Đường Nhã hơn xa dự đoán của bọn họ, trong chốc lát đã gây nên thương vong lớn như vậy rồi. Tuy nhiên, chỉ cần hắn có thể giữ chân Đường Nhã ở đây, chờ cha hắn là Thiết Lực và hai vị trưởng lão đến, lúc đó Đường Nhã chắc chắn sẽ phải chết. Cô giết nhiều người như vậy, cho dù bầm thây cô thành vạn đoạn, Thiết Huyết Tông vẫn là người có lý.

“Giết chết ngươi! Giết chết ngươi!" Đường Nhã điên cuồng quát mắng, lúc này cô giống như đã hoàn toàn điên loạn rồi. Hơn mười cái Lam Ngân Thảo bắn ra như tia chớp, đánh thẳng về phía Thiết Đường. Đúng lúc này, từ phía sau Thiết Huyết Tông truyền đến một tiếng hét lớn

“Ai dám đến gây chuyện với Thiết Huyết Tông?" Một người có diện mạo giống Thiết Đường đến tám phần vừa hét lớn vừa dẫn hai ông lão có tuổi tác tương đương hắn, nhanh chóng chạy đến.

Ánh mắt Đường Nhã chợt lóe ra sát khí, cô giơ tay phải lên cao, Hồn Hoàn thứ ba lóe sáng. Nhất thời, một luồng sáng màu tím liền bay về phía ba người kia

Luồng sáng màu tím kia vừa bay vừa giãn ra trên không trung, từ từ hóa thành một cái lưới lớn chừng năm thước. Đây là Hồn Kỹ thứ ba của Đường Nhã, Sa La Xà Võng, cũng chính là Hồn Kỹ từ Mạn Đà La Xà ngàn năm mà ngày trước Bối Bối và nàng hợp lực đánh chết.

Lam Ngân Thảo của Đường Nhã, bất kể là sức mạnh hay khí thế đều hơn Thiết Đường một nửa, hắn thấy cha và hai vị trưởng lão đã đến liền cảm thấy an toàn, nhưng lúc này, mấy nhánh Lam Ngân Thảo đã điên cuồng bay về phía hắn theo bốn phương tám hướng.


Thiết Đường không chút do dự sử dụng đến Hồn Kỹ thứ tư của mình, từ người hắn bay ra một tầng ánh sáng màu trắng, đôi tay hắn lại càng thô kệch hơn trước, cả người xoay tròn trên mặt đấy, đôi tay quơ mạnh đánh vào các nhánh cây đang không ngừng bay đến.

Tuy nhiên, sau khi va chạm vào Lam Ngân Thảo, Thiết Đường liền bị thương không nhẹ, các mũi nhọn của Lam Ngân Thảo sắc bén vô cùng. Một quyền của hắn tuy có thể ngăn cản được Lam Ngân Thảo nhưng những mụi nhọn ấy cũng để lại trên nắm đấm của hắn không ít lỗ máu. Càng khủng khiếp hơn là hắn cảm nhận được ở miệng vết thương của mình, máu huyết không ngừng bay đi, giống như là đầu Lam Ngân Thảo ấy đã hút đi một chút vậy.

“Wtf? Cái mịa gì đang xảy ra đấy?" Lúc này Thiết Đường giống uống phải rượu độc, biết rõ nếu vẫn tiếp tục ngăn cản thì máu trong cơ thể mình sẽ bị Lam Ngân Thảo hấp thu nhiều hơn, nhưng hắn không thể không ra tay.

Sau một lúc thì Thiết Đường bị Lam Ngân Thảo giết. Hai mắt Thiết Lực trợn to, giận dữ gầm lên một tiếng, cả người phình to lên, hắn không hổ là cường giả bậc Hồn Đế. Chỉ mới phóng thích vũ hồn thôi mà cơ thể hắn đã làm cao đến chừng hai thước, trừ đôi tay ban đầu vốn đã hơi thô thì lúc này cả người hắn cũng trở nên cực kỳ cường tráng.

Chẳng qua, Hồn Đế như hắn thua xa Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành, chỉ cần nhìn Hồn Hoàn là có thể thấy rõ. Một trắng, hai vàng, ba tím, ngay cả một hồn hoàn vạn năm cũng không có. Thế này cũng có nghĩa, Hồn Đế là cảnh giới cao nhất của Thiết Lực, hắn vĩnh viễn không thể đột phá đến cấp bậc Hồn Thánh.

Hai gã trưởng lão kia cũng hoảng sợ, bọn hắn cũng biết Đường Nhã là ai. Nhìn thấy sáu cái Hồn Hoàn trên người Đường Nhã, rồi lại đến áp lực từ vũ hồn Lam Ngân Thảo, hai người bọn họ vội vàng phóng vũ hồn của mình ra -“Tông Chủ cẩn thận. Vũ Hồn của ả… e là không phải Vũ Hồn bình thường. Ả giống như đã cắn nuốt năng lượng của Thiếu Tông chủ. Chẳng lẽ đây là Tà Hồn Sư?"

Trưởng lão bên trái kinh hô, lúc hắn nói ra ba chữ Tà Hồn Sư, sắc mặt đã trắng bệch.

Tà Hồn Sư có ý nghĩa với hồn sư bình thường thế nào? Chỉ có tử vong, toàn bộ Tà Hồn Sư đều có năng lực cực kỳ đặc thù, có thể làm tốc độ tu luyện của họ vượt xa hồn sư bình thường. Nhưng thần trí của họ cũng sa vào tà ác. Sau khi được bảy Hồn Hoàn, muốn tu vi tiến bộ đã khó lại càng khó.

Đường Nhã thật sự là một Tà Hồn Sư sao? Đáp án là… Đúng.

Lúc Đường Nhã vừa sinh ra, cha mẹ cô đã biết trong thân thể cô ẩn chứa một loại thiên phú khác. Thiên phú cắn nuốt sinh mệnh.

Thiên phú này chứa đựng khí tức tà ác khổng lồ. Nhưng nó có thể ẩn giấu, chỉ cần không chủ động xúc động, nó sẽ không xuất hiện. Nhưng giờ đây sát ý đã xúc động nó xuất hiện, không nghi ngờ gì nữa

Nếu đối mặt Thiết Lực là một Tà Hồn Sư bình thường, nhất định hắn sẽ sợ hãi. Tu vi của Tà Hồn Sư không thể suy xét bằng lẽ thường. Ví như tu vi Đường Nhã chỉ là Hồn Tông, nhưng cô đã có thể dễ dàng đánh chết Thiết Đường, có thể nhìn ra thực lực của cô đã vượt xa một cường giả Hồn Tông bình thường.

Hoặc cũng có thể do con trai độc nhất chết thảm, thậm chí bị đè bẹp bởi Lam Ngân Thảo kinh khủng kia, cả thi thể cũng không còn, nên Thiết Lực chẳng biết sợ hãi nữa. Hắn rống lớn một tiếng, sau đó đánh móc vào sau gáy Đường Nhã.

Đặc điểm lớn nhất của Ám Hắc Lam Ngân Thảo là càng đánh càng mạnh, Đường Nhã càng có thể thông qua đó mà hấp thu Sinh Mệnh Lực và Hồn Lực của kẻ địch để bổ sung cho bản thân. Lam Ngân Thảo lại tự động lọc bỏ những thuộc tính khác biệt, đây chính là đặc tính Tà Vũ Hồn của cô.

Không phải bất cứ Tà Hồn Sư nào cũng có Tà Vũ Hồn mạnh mẽ, tuy nhiên, Đường Nhã và Ám Hắc Lam Ngân Thảo rõ ràng chính là tuyệt phối, tiềm năng phát triển cực cao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận