Drama Hàng Ngày Nhà Ảnh Đế


Tần Vãn làm phẫu thuật, sau khi phẫu thuật thì cũng nhanh chóng hồi phục.

Ngày diễn ra hôn lễ của cô ấy và Lạc, cô ấy đã trở thành một cô dâu rất xinh đẹp.
Lúc cô ấy ném hoa cưới, trùng hợp lại ném trúng ngực tôi.
Khoảnh khắc tiếp theo, Trình Dục lấy một chiếc nhẫn ra, quỳ một chân xuống đất, hỏi tôi: "Lâm, em có bằng lòng gả cho anh không?"
Tôi vô cùng bối rối, hơi suy nghĩ nói: "Dưa hái xanh không ngọt đâu."
Anh hơi ngạc nhiên, đứng lên, cựa kỳ dịu dàng ôm lấy tôi, ghé vào tai tôi nói:
"Là lỗi của anh, em đừng xoắn.

Cho đến giờ anh cũng chưa từng nói, thật ra thì..."
"Anh thích em."
"Vẫn luôn thích em."
"Tại sao?" Có thể do tôi quá ngu ngốc, không nghĩ ra.

Chẳng lẽ lúc ấy không phải anh sợ Tần Vãn đau lòng ư?
"Hồi trước anh nợ nần rất mệt mỏi, em và anh bên nhau sẽ không có tương lai.
Trình Dục buông tôi ra, nhẹ giọng nói: "Anh không muốn em dính dáng đến một tên không có tương lai là anh, nhưng mà Tiêu Tiêu, anh không nỡ rời đi."
"Em ngốc nghếch như vậy, vừa bất cẩn, vừa yêu linh tinh rôi vung tiền, nếu em bị người khác lừa gạt thi sao?"
"Tiêu Tiêu, có thể tha thứ cho anh không?"
Tôi không hiểu lúc trước anh nghĩ thế nào, nhưng tôi khẽ gật đầu một cái.

Anh lập tức cười rồi lại quỳ một chân xuống đất, hỏi tôi: "Em bằng lòng gả cho anh không?"
Lần này giọng tôi gần như run rẩy nói: "Em đồng ý."
Khi đó, bộ phim mới của anh rất nổi tiếng và anh cũng nhanh chóng trở thành nam thần quốc dân nhờ bộ phim đó.
Cho đến giờ, anh lại trở thành Trình ảnh đế mọi người đều biết.
Thế nhưng, không ai biết, rằng ảnh đế đã kết hôn rồi.
Trình Dục nói, anh sẽ không giống Lạc, anh sẽ bảo vệ tôi thật an toàn, thật chặt.
Đúng thật, anh đã nói được làm được, cho tới bây giờ anh đã trở nên mạnh mẽ, cũng đã bảo vệ tôi rất tốt.
25
"Chị dâu, anh trai em chết dí ở đâu rồi? Vợ anh ấy cũng sắp đổi rồi, anh ấy không biết à?" Là Tần Vãn nhắn tin cho tôi.
"Còn có một người tên là Tống Uyển, cô ta thật sự biết cọ đấy.

Em cũng không biết chị dâu của em đổi tên thành Tống Uyển từ bao giờ luôn."
"Ha ha ha, em là Vãn Vãn, cô ta là Uyển Uyển.

Nể mặt mũi của em, cho cô ta cọ nhiệt chút đi." Tôi trả lời cô ấy.
"Không được đâu, em chỉ nhận chị làm chị dâu thôi."
"Không được, không được, em phải gọi cho anh Dục của em."
Vì thế trong chương trình truyền hình trực tiếp, khi Tiểu Vũ khó khăn lắm mới dỗ được Tiểu Trụ ngủ, tiếng chuông điện thoại của Trình Dục bỗng reo lên.
Có cư dân mạng lanh tay lẹ mắt thấy người gọi đến là Tần Vãn, ngay lập tức bùng nổ.
"Đây không phải là vợ của Lạc nam thần nghỉ hưu sớm à?"
"Gì cơ gì cơ, vợ Lạc nam thần sao lại gọi điện thoại cho Trình Dục?"
"Đây là dưa lớn động trời gì thế?"
Trình Dục trực tiếp mở điện thoại hỏi cô ấy: "Có chuyện gì?"
"Anh Dục, sao em lại không biết chị dâu của em tên Tống Uyển thế?"
Một tiếng gọi Anh Dục đã trực tiếp khiến màn hình bình luận nổ tung.
"Anh?"
"Tống Uyển không phải chị dâu thật?"
Trình Dục ngay lập tức hiểu rõ trong lòng, đặc biệt hướng về camera nói với cô: "Tống Uyển là ai?"
"Em thấy ở trên Weibo đều gọi cô ta là chị dâu, nói cô ta là vợ anh." Tần Vãn tức giận nói.
"Anh kết hôn với chị dâu em hơn mười năm cũng không biết cô ấy tên là Tống Uyển đấy." Trình Dục cười: "Cô ấy là một người vô tâm vô tư, để người khác cướp chồng cũng không nói gì."
Màn hình bình luận ngay lập tức sôi sục.
"Mẹ ơii, ngọt chết tôi rồi.

Lúc Trình ảnh đế nói về chị dâu cười ngọt ngào quá."
"Hơn mười năm! Trình Dục anh giấu giỏi thật."
"Huhuhu, chảy cả nước mắt, cái suy nghĩ sợ anh sẽ cô đơn trên quãng đường còn lại cuối cùng gửi gắm sai người rồi."

"Hơn mười năm, có ba người con tôi mới biết, a a a, bảo vệ vợ chặt quá."
Tần Vãn ở đầu dây bên kia nói: "Chị dâu còn coi trọng mặt mũi của anh, anh cứ giấu giếm thế thì chị ấy biết nói kiểu gì."
Trình Dục cười tươi rói: "Biết rồi, chị dâu em rất xứng danh."
Ngay lập tức, một câu nói này đã khiến Weibo bùng nổ.
Trình Dục đăng một bài: "Quãng đời còn lại xin chỉ giáo nhiều hơn, Trình phu nhân của tôi." Và tag tài khoản của Lâm vào.
Weibo của tôi bùng một cái, hơn 99+ thông báo.
Những bình luận mắng tôi giờ lại biến thành:
"Chị dâu hàng thật!"
"Cọ cọ chị dâu."
"Trình phu nhân, chào chị."
"Cọ cọ chị dâu, thuật tiện bắt cóc hai đứa trẻ đáng yêu kia đi."
Cái bình luận tôi mắng hắn trọng nữ khinh nam kia, trực tiếp bị đẩy lên top.
Bọn họ khóc lóc kể lể dưới khu bình luận:
"Tôi đã mắng vợ ảnh đế."
"Đây đâu phải lời của học sinh tiểu học, đây là vợ chồng son tán tỉnh ve vãn nhau mà."
"A a a, tôi hối hận mười nghìn lần vì sự xốc nổi của mình."
Bình luận này cũng được xem là kỳ quan trên mạng, thậm chí các cư dân mạng còn gọi hiện tượng này là–sự kiện Tiêu Tiêu.
Mỗi khi có người xốc nổi chửi bới, sẽ có người phía dưới nói sự kiện Tiêu Tiêu lại đến rồi.
Sau đó, thời điểm Tống Uyển bị mắng thê thảm, tôi cũng nhắn "Sự kiện Tiêu Tiêu" dưới khu bình luận.
26
Trình Dục tham gia show truyền hình xong, Tiểu Vũ Tiểu Trụ hot rần rần trên mạng, khắp nơi đều có gói meme đáng yêu của bọn chúng.
Hơn hết, có ai không thích những cậu bé đáng yêu chứ? Mà còn là hai cậu bé giống nhau như đúc.
Tôi bóp khuôn mặt trắng nõn của bọn chúng, trong đầu nghĩ: "May mắn thay, đó là của nhà mình."
27
Sau đó, Trình Dục đã nhận một phỏng vấn nổi tiếng là có cách hỏi khó.

MC hỏi anh: "Tại sao anh lại giấu tin tức mình đã kết hôn nhiều năm như vậy? Anh sợ mất fans à?"
Trình Dục nói: "Nếu mọi người đều biết, nhỡ có người lừa vợ tôi thì làm sao?"
MC nói anh thật biết nói đùa.
MC lại hỏi anh: "Anh đã giấu tốt như vậy, tại sao phải công bố tin con gái ra đời chứ?"
"Bởi vì dáng vẻ của Tiểu Tinh Tinh rất giống vợ tôi, đáng yêu không chịu được." Trình Dục cười rất vui vẻ.
MC còn muốn hỏi tiếp, Trình Dục lại trực tiếp ngắt lời anh ta nói: "Tôi thực sự muốn nói mấy câu với vợ tôi ở đây."
"Lâm, không phải em muốn hỏi tôi đã thích em từ bao giờ sao?"
"Để anh nói cho em hay, lần đầu tiên thấy em đã thích."
Trước màn hình điện thoại di động, tôi nghe thấy lời tỏ tình thắm thiết của anh, mặt già đỏ lên.
Đã bao lớn rồi mà còn chơi trò sến sẩm như vậy.
Không ngờ anh vẫn chưa nói hết: "Cảm ơn em đã cho anh Vũ Trụ và cả một Tinh Tinh rực rỡ nhất trong Vũ Trụ."
"Vợ à, anh sẽ yêu em mãi mãi."
Mặt tôi cũng đỏ bừng, nói với con gái trong ngực mình: "Đừng thấy cha con như bây giờ, hồi trước á, anh ấy nổi tiếng là mặt lạnh đấy."
Tôi lại nhịn không được nhìn màn hình mấy lần, tên của Trình Dục tràn đầy màn hình.
Trong lúc ngẩn ngơ tôi đột nhiên nhớ đến lần đầu tiên thấy tên anh, là trên bảng xếp hạng ở trường.
Anh luôn chiếm vị trí đầu trên bảng xếp hạng của trường Trung Học Lâm Hữu Hai.
Khi đó nhà tôi vẫn chưa là nhà giàu mới nổi, anh chính là con cưng của trời chỉ có thể ngắm mà không thể so được.
Vội vã ngăn cản anh đi làm thêm ở trường đại học là chuyện dũng cảm nhất mà tôi đã từng làm trong đời.
—Toàn Văn Hoàn—.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận