Nhóm dịch: Mèo Đen
Tần Tiểu Bắc ở trong phòng đói đến nỗi bụng sôi ùng ục, cô liên tục cầm điện thoại nhìn thời gian, đã 11:30, sao vẫn chưa thấy cơm đâu vậy? Dù không chưa đến phần tiệc chính thức, nhưng cho trước mấy món để lấp bụng cũng được mà!
Điện thoại di động vang lên, đôi mắt cô sáng lên, tưởng rằng bảo cô đi lấy đồ ăn, không ngờ lại là Cung Lâm gọi điện thoại.
Bên trên không hiện tên, nhưng cô nhớ rất kỹ số điện thoại của Cung Lâm.
Cô lập tức mở cửa thò đầu ra nhìn hai bên hành lang, xác nhận không có ai, cô lại mau chóng đóng cửa lại, sau đó đi đến bên cửa sổ nghe, chân trái của cô không tiện, cô đành phải nhảy qua.
Cung Lâm hỏi ở trong điện thoại: "Bây giờ cô và Tứ thiếu Bùi gia có quan hệ thế nào?"
Tiểu Bắc nói thật: "Chưa phải là tốt, nhưng cũng không xấu, tạm thời hôn nhân ổn định.
"
"Đã bắt đầu nghe ngóng tin tức chưa? Lão đại đang giục.
" Cung lâm nói.
Tiểu Bắc nhíu mày: "Tôi còn hơn nóng vội tất cả mọi người, nhưng mọi chuyện dục tốc bất đạt! "
"Nghĩa là vẫn chưa bắt đầu nghe ngóng tin tức?"
"Ừm.
"
"Tôi biết rồi, cô hãy cẩn thận mọi chuyện.
"
"Tôi hiểu rồi.
"
Bên kia, Cung Lâm cúp điện thoại.
Tiểu Bắc hít sâu một hơi, cô xóa lịch sự cuộc trò chuyện, sau đó vén chăn lên ngồi ở trên giường chậm rãi chờ cơm.
!
Quý Vũ Vi đi đến một góc hẻo lánh trong buổi tiệc, sau đi lại rời khỏi góc hẻo lánh đó, vòng vòng vèo vèo đi đến bên hồ, đi đến ghế dài trong góc tận cùng không có ai ngồi xuống.
Cô ta vô cùng cảnh giác nhìn chung quanh, rồi gọi điện thoại: "Cơ hội tới rồi, Tần Tiểu Bắc ở trong phòng, các anh đóng vai thành người hầu đi đưa thức ăn cho cô ta, nhớ kỹ bỏ đồ vào bên trong.
Sau khi bỏ đồ, báo lại cho tôi, tôi sẽ lừa cô ta đi ra, các anh hãy ra tay.
"
Mới cúp điện thoại, đã nghe thấy có người kêu: "Tiểu Vi, sao em lại ở đây vậy?"
Quý Vũ Vi bị dọa suýt nữa làm rơi điện thoại xuống đất, sắc mặt cũng biến đổi.
"Em sao vậy?" Chị dâu hai của Bùi Kình Nam Lữ Tuệ nghi ngờ hỏi.
Quý Vũ Vi lập tức giải thích: "Không, em không sao, chỉ là bên đó hơi ồn quá, em qua đây hít thở không khí.
"
"Vậy à! Tiểu Vi, buổi tiệc sắp bắt đầu rồi, chị đi qua trước, lát nữa em cũng ngồi vào vị trí đi.
" Lữ tuệ cười nói.
"Vâng.
" Quý Vũ Vi lên tiếng.
Thấy Lữ Tuệ đi rồi, cô ta thở phào một hơi.
Tần Tiểu Bắc chờ mãi không thấy cơm, dứt khoát ngồi ở trên giường chơi game điện thoại.
Vui vẻ chơi trò đào vàng đến ván ba trăm không sao qua được, chơi năm lần, cơm vẫn chưa đến, cô cảm thấy cô không thể chờ thêm được nữa.
Tiếng gõ cửa vang lên, cô hít mũi một cái, ngạc nhiên ngửi thấy mùi đồ ăn, đủ mọi hương vị gia vị, thơm quá!
Cô lập tức nói to về phía cửa: "Mời vào!"
Cửa được mở ra.
Một người hầu trong tay bưng bàn nhôm hình chữ nhật, bên trong để ba món ăn một món canh và một phần cơm.
Nhìn món ăn sắc hương đều đủ n, hai mắt Tần Tiểu Bắc tỏa ánh sáng óng ánh, cô nhếch khóe môi, bĩu môi nói: "Coi như có lương tâm.
"
Người hầu để đồ ăn xuống, khách khí gật đầu với Tần Tiểu Bắc: "Tứ thiếu phu nhân, đồ ăn của cô đây.
"
"Cám ơn nhé!" ngữ điệu của Tiểu Bắc nhẹ nhàng nói cám ơn.
Người hầu nói đừng khách sáo, sau đó rời đi.
Tần Tiểu Bắc nhìn thức ăn trên bàn, nước bọt sắp chảy ra, không thể nào che đi được ý cười thỏa mãn nơi khóe môi cô.
Cô lập tức cầm lấy đũa, gắp miếng thịt kho tàu bỏ vào trong miệng, cô cảm động đến nỗi sắp chảy nước mắt, thật sự quá ngon, cô cảm thấy mình như thể đã đói bụng một thế kỷ.
Thức ăn trên bàn nhanh chóng được giải quyết một nửa, cô lại múc chén canh nếm nếm, canh thêm gừng hành và hồ tiêu làm cô muốn bật khóc.
Cô tu một hơi hết sạch bát.
Cô tiếp tục giải quyết thức ăn trên bàn, mười mấy phút sau, phần lớn thức ăn trên bàn đã được cô giải quyết sạch sẽ.
Cô cảm thấy bụng no đến tròn vo, đời này chưa từng ăn món gì ngon như thế*s.
Cô rút giấy lau miệng, vô cùng thỏa mãn.
Tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói của cô nhẹ nhàng: "Mời vào.
".