Nhóm dịch: Mèo Đen
Cô khẳng định người bên ngoài không phải Bùi Kình Nam, người đàn ông đó không bao giờ gõ cửa.
Quả nhiên, cửa bị đẩy ra đến, không phải Bùi Kình Nam, mà là Quý Vũ Vi đứng ở cửa ra vào.
"Anh Kình Nam đâu?" Quý Vũ Vi hỏi.
Tần Tiểu Bắc nhìn Quý Vũ Vi, cười nghiền ngẫm: "Làm sao tôi biết được? Tôi và anh ta đâu phải trẻ sinh đôi kết hợp."
"Anh ấy thật sự không có ở đây chứ?" trên mặt Quý Vũ Vi cố ý lộ vẻ sốt ruột.
Cô ta nhìn về phía thức ăn trên bàn, nhìn thấy bát đĩa gần như sạch bong, trong nội tâm cô ta mừng rỡ.
Hắc Bì nói, thuốc đó rất mạnh, chỉ cần ăn một chút cũng sẽ trở nên phóng đãng, hiện tại Tần Tiểu Bắc còn ăn sạch toàn bộ thức ăn, ngay cả canh cũng uống sạch.
Xì, là quỷ chết đói đầu thai sao?
Quý Vũ Vi càng nghĩ càng hưng phấn, hôm nay Quý gia nhiều người như vậy, chỉ có cái đình nhỏ bên hồ phía Tây tương đối yên tĩnh, địa điểm được chọn là nơi đó, đến lúc đó người của Hắc Bì hành động, cô ta lại dẫn người đi bắt hiện trường, thật đúng là một màn kịch đặc sắc mà!
Tần Tiểu Bắc, một đứa con gái tiếp rượu trong câu lạc bộ, thanh danh của bản thân đã đủ kém rồi, náo loạn tiệc sinh nhật ông Bùi, còn gian díu với người khác ở trước mặt mọi người, mất hết mặt mũi Bùi gia.
Dưới tình hình như vậy, dù quan điểm của ông Bùi có cổ hủ, không bằng lòng để cho con cháu Bùi gia có lịch sử ly hôn, ông ấy cũng tuyệt đối sẽ không để cho anh Kình Nam tiếp tục gắn bó với cuộc hôn nhân này.
Nghĩ thôi cũng đã khiến người ta hưng phấn rồi!
Tiểu Bắc nhìn Quý Vũ Vi, nhún vai: "Không tin thì cô tìm đi!"
"Điện thoại của anh ấy cũng không gọi được." Quý Vũ Vi nói.
"Cho nên?" Tiểu Bắc bình tĩnh nhíu mày.
"Ông nội bảo tôi đến tìm anh ấy." Quý Vũ Vi nói.
"Ừm, vậy cô tìm tiếp đi." Tiểu Bắc nói.
"Được rồi, cô cùng tôi đi gặp ông nội đi, ông nội nói nếu không tìm thấy anh ấy, tìm cô cũng như vậy, bảo tôi dẫn cô tới." Quý Vũ Vi nói.
Tiểu Bắc nhíu mày: "Có ý gì?"
"Tôi nào biết được chứ? Tôi hỏi tôi có được không? Ông nội nói cần một trong hai vợ chồng cô, cô tưởng tôi bằng lòng sao?" vẻ mặt Quý Vũ Vi khó chịu, vẻ mặt khinh bỉ không che giấu chút nào.
Tiểu Bắc khẽ híp đôi mắt lại, cô nghĩ, có thể là sắp mở tiệc, ông nội muốn tuyên bố chuyện gì, nhưng cô và Bùi Kình Nam đều không có ở đây, hiển nhiên là không được.
"Cô tìm Bùi Kình Nam đi." Tiểu Bắc nói.
Loại chuyện này, tốt nhất là Bùi Kình Nam ra mặt, tránh cho cô đến lúc đấy xảy chuyện gì.
Đến lúc đó rơi vào cảnh bị người chỉ chỉ trỏ trỏ hung ác đâm lén ở sau lưng.
Cô hiểu rất rõ lòng người, con người chính là như vậy, bạn có quyền thế, bất kể bạn nói cái gì làm cái gì cũng đúng, bạn đánh rắm đều thơm.
Bạn không quyền không thế, tất cả lời hay ý đẹp đều không liên quan gì đến bạn, tất cả nồi đen và bô ỉa sẽ được chụp lên đầu bạn, không giẫm chết được bạn thì người ta không đủ sảng khoái.
"Ai da, có lẽ thời gian không còn kịp rồi, sắp đến mười hai giờ, ông nội bảo hai người đến trước mười hai giờ, được rồi, cô thích đi hay không, đâu liên quan gì đến tôi, tôi còn ước gì hai người không đi đấy." Quý Vũ Vi gấp đến độ dậm chân một cái, sau đó liền bình tĩnh xuống: “Được rồi, tôi đi tìm anh Kình Nam vậy."
Thậm chí cô ta nhếch khóe môi nở nụ cười, như thể mang theo ánh sáng tính toán.
Đôi mắt Tiểu Bắc nheo lại nhìn nét mặt này của Quý Vũ Vi, đột nhiên đưa ra một quyết định: "Tôi đi theo cô!"
Dù bị người ta đâm sau lưng thì có sao chứ?
Chỉ cần ông cụ Bùi tuyên bố trước mặt mọi người cuộc hôn nhân của cô và Bùi Kình Nam, cuộc hôn nhân của cô sẽ càng thêm kiên cố, cô chính là con dâu được Bùi gia thừa nhận với bên ngoài, sau này cô ra vào Bùi gia cũng càng thuận tiện hơn.
Hôm nay, tuyệt đối là một cơ hội tuyệt hảo.
Những người ngồi trên bàn tiệc đều là người có mặt mũi ở các ngành nghề.
Được bọn họ chứng kiến, đám Bạch Liên Hoa sẽ không cách nào rung chuyển thân phận và địa vị của cô..