Dụ Dạ

Mọi người tầm mắt tập trung đến trên người Lãnh Dạ, Lãnh Dạ chỉ có thể lên đài.

Trên mặt hắn mang theo tòng dung mỉm cười, nhìn thoáng qua Gabriel, Gabriel cũng mỉm cười nhìn hắn, người chung quanh xem ra, hai người là nhất phái hòa khí, thực tế tình huống hoàn toàn tương phản.

Lãnh Dạ lên đài, Gabriel thối lui đến bên cạnh, sau đó giúp hắn điều chỉnh vị trí microphone.

Hành động thực thân sĩ, phía dưới những người khác đối vị tân tiền nhiệm tổng tài ấn tượng nhất thời càng tốt, nhất là nữ nhân, Gabriel vô luận theo phương diện nào đều phi thường thỏa mãn ảo tưởng các nàng, quả thực là cực phẩm nam nhân.

“Cám ơn.” Lãnh Dạ lễ phép nói, nếu là diễn trò, đương nhiên sẽ diễn nguyên bộ.

“Không cần.” Gabriel tựa vào bên tai hắn nói.

Koảng cách rõ ràng có chút gần, Lãnh Dạ cơ hồ có thể cảm giác được hắn lúc nói chuyện khi thở ra đều là nhiệt khí, bất quá Gabriel biểu tình thập phần thản nhiên, Lãnh Dạ cũng không có biểu hiện gì, làm bộ không như thấy được.

Dưới đài Viêm Phi lại là nghiền ngẫm nhìn hết thảy, sau đó uống một ngụm rượu.

Lãnh Dạ bắt đầu phát ngôn:“Buổi tối tốt lành, các vị tiên sinh, thưa quí ông quí bà, đầu tiên trước chúc mừng Gabriel tiên sinh trở thành tân tiền nhiệm tổng tài, còn cố ý vì [ sát thủ cố sự ] tổ chức tiệc rượu, tôi cảm giác thụ sủng nhược kinh, lần này là tôi lần đầu tiên diễn điện ảnh, có thể may mắn được diễn nhân vật tốt như vậy……”

Lãnh Dạ tuy rằng không thích trước mặt người xa lạ phát ngôn, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không nói, hắn nói chuyện ngắn gọn mà có trình độ, hơn nữa thanh âm hắn dễ nghe cùng ngoại hình xuất sắc, trong nháy mắt cho hắn bỏ thêm không ít ấn tượng.

Đại gia đều có hưng trí nghe hắn phát ngôn.

Lãnh Dạ sau khi nói xong đã đi xuống đài, lúc đi qua bên người Gabriel nhìn hắn một cái, Gabriel trên mặt tiếu ý gia tăng, người xem cùng nhau vỗ tay.

Lăng Quang Thần tầm mắt theo Lãnh Dạ di động theo lơ đãng thấy được cách đó không xa Lê Hân, hắn đêm nay cùng bạn gái đồng thời tham dự, hai người đều rất cao chọn, đứng chung một chỗ hữu thuyết hữu tiếu, thực thân mật, phá lệ dẫn người tới chú ý, mặc cho ai liếc mắt một cái nhìn lại đều sẽ cảm thấy hai người là ông trời tác hợp cho.

Lăng Quang Thần trên mặt tươi cười trệ xuống, sau đó lập tức chuyển tầm mắt.

Gabriel đi xuống đài lập tức hướng Lãnh Dạ bên này đi tới.


Gabriel đi đến trước mặt Lãnh Dạ cười nói:“Đã lâu không thấy, Tiểu Dạ, mỗi lần xuất hiện. Cậu đều có thể cho tôi kinh hỉ, vừa rồi phát ngôn thật không tồi, khiến tôi đối phải nhìn cậu với cặp mắt khác xưa.”

“Anh cũng đồng dạng.” Lãnh Dạ có lệ trả lời.

Amanda cùng Lăng Quang Thần có chút kinh ngạc:“Hai người quen nhau?”

“Đã sớm quen.” Gabriel cười nói:“Nhưng lại không chỉ quen mà thôi……”

Hắn nói có chút ám muội, một bên Viêm Phi giơ lên khóe môi:“Xem ra Gabriel tiên sinh anh rất có thiên phú kết giao bằng hữu, đối đãi chỉ qua hai lần anh đều có thể như thế nhiệt tình.”

Gabriel cũng cười nói:“Tôi đối lần đấu giá hội đó ký ức hãy còn mới mẻ, nói như vậy, Viêm tổng thiên phú của anh chính là tiết kiệm đi, thật không tồi.”

Hai người mở miệng chính là đối chọi gay gắt, Viêm Phi châm chọc Gabriel dây dưa Lãnh Dạ không yên, Gabriel trái lại cười nhạo Viêm Phi lần đó thất bại, hai người đều là mỉm cười nhìn đối phương, chỉ là trong mắt đã là khói thuốc súng tràn ngập.

Amanda cùng Lăng Quang Thần nhìn bọn họ hai cái, sau đó lại nhìn thoáng qua Lãnh Dạ, giống như hiểu được cái gì, không nói gì nhìn nhau liếc mắt một cái.

Đúng lúc này, âm nhạc vang lên, chung quanh không ít nam nam nữ nữ bắt đầu ước hẹn mà vũ.

Gabriel lúc này hướng Lãnh Dạ vươn tay:“Tôi có thể mời cậu khiêu vũ không?”

Hắn động tác rất nhanh, phỏng chừng là đã sớm tính toán.

Gabriel lại đây. Chung quanh không ít người đều đã chú ý tới bên này, Lãnh Dạ trước mắt bao người không thể cự tuyệt, đành phải đáp ứng lời mời.

Gabriel nắm lấy tay Lãnh Dạ, đi vào sân nhảy.

Này một màn cỡ nào quen thuộc, Lãnh Dạ nghĩ tới lúc trước Viêm Phi tại một tiệc rượu mời hắn cùng nhảy……

Xem ra chính mình trời sinh liền có thể hấp dẫn nam nhân này đó khiêu vũ. Lãnh Dạ tự giễu nghĩ.


Gabriel ôm eo Lãnh Dạ, lạp gần khoảng cách hai người, cánh tay hắn rất lực lượng, Lãnh Dạ cơ hồ là cả người đều bị đặt ở trong lòng hắn.

Hai người nhảy là điệu Tango, Gabriel nhìn Lãnh Dạ, cười nói:“Đây là lần đầu tiên chúng ta gần như vậy”

“Thật sự là ác mộng.” Lãnh Dạ nói.

“Với tôi mà nói, nhưng là mộng đẹp cầu còn không được.”

“Anh yêu cầu thật đúng là thấp.”

Hai người mạnh mẽ xoay người, Gabriel tựa vào bên tai Lãnh Dạ nói:“Cậu biết rõ tôi hiện tại muốn làm cái gì không?”

“Khẳng định không phải cái gì tốt”

“Tôi hiện tại thầm nghĩ lấy hết quần áo của cậu, trói chặt tay chân cậu, sau đó làm cậu khóc cầu xin tha thứ.” Nói xong lời cuối cùng, ngữ khí đã mang theo vài phần tình sắc ý tứ hàm xúc.

Lãnh Dạ gợi lên khóe môi:“Vậy anh biết tôi hiện tại muốn làm cái gì không?”

“Nguyện nghe cho rõ”

“Lấy hết quần áo của anh, trói chặt tay chân anh.” Lãnh Dạ cười rất đáng xem, nhưng là nói ra lời liền hoàn toàn là một việc khác:“Sau đó cắt phía dưới của anh, đem anh ném vào trong biển uy cá mập.”

“Không nghĩ tới cậu cư nhiên như vậy bạo lực.” Gabriel trên mặt tiếu ý gia tăng:“Tôi thích.”

Lãnh Dạ nói:“Nguyên lai anh là thích cuồng ngược, tôi cũng không muốn cùng loại biến thái này có ham mê lui tới.”

“Tôi cảm thấy chúng ta là trời sinh một đôi.”


“Nên đi xem khoa thần kinh, phán đoán phỏng chừng là bệnh tâm thần.”

Lãnh Dạ vẫn độc miệng, Gabriel lại không chút nào để ý, ngược lại còn đánh xà tùy côn thượng, khiến Lãnh Dạ cảm thấy chỉ nhìn liền không thể không ca ngợi, người này không chỉ là biến thái, da mặt cũng là dầy như tường thành.

Bọn họ tại đây khiêu vũ, Viêm Phi thì một bên nhìn, trong tay bưng rượu, biểu tình thực bình tĩnh, bất quá rõ ràng là trang.

Một bên Amanda nhìn bộ dáng hắn, có chút buồn cười, nàng cũng nghĩ lúc trước Viêm Phi mời Lãnh Dạ khiêu vũ, lúc ấy Lãnh Dạ thực không cho mặt mũi, trực tiếp dùng mời nàng đến cự tuyệt Viêm Phi, Viêm Phi ngay lúc đó biểu tình, nàng đến bây giờ còn khắc sâu.

Nhìn một đại nam nhân ghen, nàng cảm thấy thú vị cực.

Amanda nói:“Nếu cảm thấy chịu không nổi, sao không qua đoạt lại Tiểu Dạ?”

Trực tiếp qua đương nhiên không được, Viêm Phi nghe Amanda trong đầu linh quang chợt lóe.

Hắn đứng lên, mỉm cười hướng Amanda vươn tay.

Amanda lập tức hiểu được lại ý tứ của hắn, vì thế vui vẻ đáp ứng, hai người cũng tiến nhập sân nhảy.

Hai người một bên khiêu vũ, một bên hướng Gabriel cùng Lãnh Dạ bên kia tới gần.

Lãnh Dạ cùng Gabriel cũng thấy được bọn họ, Lãnh Dạ là chọn mi, Gabriel còn lại là nheo lại ánh mắt.

Liền tại lúc bọn họ tới đủ gần,Amanda đối Lãnh Dạ sử một ánh mắt, sau đó cùng Viêm Phi ra đi, Lãnh Dạ phản ứng lại sau, cũng lập tức theo trong lòng Gabriel thoát ly.

Gabriel lúc này cũng phản ứng lại, muốn giữ chặt Lãnh Dạ, nhưng chậm một bước, Lãnh Dạ đã bị Viêm Phi ôm vào trong lòng.

Dưới loại tình huống này chỉ có tiếp tục diễn bằng không thực mất mặt, Gabriel đành phải ôm Amanda.

Vì thế chung quanh người xem ra, bọn họ bốn người thập phần “Tự nhiên” trao đổi bạn nhảy.

Gabriel vẫn muốn đoạt lại Lãnh Dạ, Lãnh Dạ cùng Viêm Phi tự nhiên sẽ không cho hắn đạt được, Gabriel trên mặt tươi cười không biến, ánh mắt lại càng ngày càng khó coi.

Không nghĩ không khí trở nên rất xấu hổ, Amanda thiện ý nhắc nhở hắn:“Anh vẫn là đừng đối Tiểu Dạ ôm ảo tưởng mới tốt, hắn cùng A Phi cảm tình rất tốt, không có người có thể mở ra bọn họ.”


“Thật không.” Gabriel nhìn về phía Amanda, mỉm cười nói:“Bất quá người mà tôi xem trúng, không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay tôi.”

Chống lại ánh mắt Gabriel Amanda phía sau lưng bỗng dưng nảy lên rùng cả mình.

Không hề nghi ngờ, đây là ánh mắt mê người tới cực điểm, Amanda vừa rồi còn cảm thấy hắn thực mê người, nhưng lúc này, nàng lại từ giữa nhìn không tới bất cứ độ ấm, chảy xuôi ở trong đó chỉ có tàn bạo cùng lệ khí, như là mãnh thú thị huyết, càng như là ác ma đến từ Địa Ngục.

Ánh mắt thật đáng sợ ……

Một khúc vũ xong, Amanda cứ như trốn từ bên người Gabriel rời đi, về tới Lăng Quang Thần bên kia, Lãnh Dạ cùng Viêm Phi tiếp tục lưu tại sân nhảy.

Lăng Quang Thần có chút kỳ quái nhìn Amanda:“Cô làm sao vậy, sắc mặt như thế nào trắng như vậy?”

Amanda miễn cưỡng cười cười:“Không có gì.”

Nàng quay đầu nhìn Gabriel liếc mắt một cái, hồi tưởng hắn vừa rồi ánh mắt cùng lời nói, có chút lo lắng nhìn về phía Viêm Phi cùng Lãnh Dạ.

Xem ra Viêm Phi có tân tình địch cũng không phải người lương thiện……

Âm nhạc lại lần nữa vang lên, lần này đổi thủ thư hoãn một chút, làn điệu cũng càng thêm lãng mạn.

Viêm Phi cùng Lãnh Dạ vì thế phóng đầy tiết tấu.

Lãnh Dạ hỏi Viêm Phi:“Anh vừa rồi như thế nào kiềm chế không được?”

“Kia đương nhiên, tôi cũng không yên tâm cho em cùng tên biến thái đứng ở cùng nhau.”

“Chẳng lẽ anh còn lo lắng tôi sẽ bị hắn ăn?”

“Là có chút.”

Lãnh Dạ chọn mi:“Tôi lần trước nhưng là lẻ loi một mình từ nhà hắn trốn thoát.”

Viêm Phi gợi lên khóe môi:“Chính em đều nói là chạy thoát.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận