Nguyễn Nhu thích anh hàng xóm đã từ rất lâu.
Kể từ lúc mới mấy tuổi đầu, thì cô đã thích đi chạy theo sau lưng anh Bùi Thành, mà nguyên nhân thì, Nguyễn Nhu cũng không nhớ rõ ràng, đại khái là cô cảm thấy anh Bùi Thành đặc biệt rất dịu dàng, các anh chị ở trong khu đều cảm thấy Nguyễn Nhu còn nhỏ, không thích dẫn cô đi chơi, chỉ có anh Bùi Thành là sẽ nắm tay cô, cùng cô đi đến cuối cùng.
Bây giờ Nguyễn Nhu đã hơn 18 tuổi, tốt nghiệp cao trung, còn anh Bùi Thành thì đã tốt nghiệp đại học, chính thức ra đời đi làm, thỉnh thoảng cô lại nghe mẹ nhắc tới, lúc anh Bùi Thành học đại học đã từng có một cô bạn gái, nhưng sau đó thì đã chia tay.
Nguyễn Nhu nhận ra rằng mình đã không thể chờ đợi được nữa, cô nghĩ, bản thân mình không có cách nào để chờ đợi anh Bùi Thành chậm rãi nhận ra tình cảm của cô, cũng không thể chịu đựng được cô gái khác sở hữu anh Bùi Thành, nhân mùa hè năm đó anh Bùi Thành cũng ở nhà, Nguyễn Nhu đã quyết định phải chiếm lấy anh Bùi Thành cho bằng được.
“Reng reng!”
Điện thoại bàn trong nhà reo lên, Nguyễn Nhu đi tới nhận điện thoại, đầu dây bên kia là giọng nói của mẹ cô: “Nhu Nhu à, mẹ và dì Lý của con đi mua dưa hấu ở quảng trường bên này, đúng lúc trông thấy anh Bùi của con đi ngang qua, mẹ bảo cậu ấy mang về cho con... Nhớ ở nhà mở cửa cho người ta, đừng chỉnh âm thanh máy tính quá lớn đấy!” “Được rồi... Mẹ yên tâm!” Nguyễn Nhu vui vẻ lại kích động, ngắt điện thoại, mẹ cô thật đúng là hiểu tâm sự con gái!
Nên mặc cái gì đây nhỉ? Đợi lát nữa anh Bùi Thành sẽ lên đây.
Suy nghĩ một lúc, Nguyễn Nhu liền quyết định một khi đã cố gắng tán tỉnh anh Bùi Thành, thì nhất định phải mạnh tay một chút! Dù sao đi nữa anh Bùi Thành đầu gỗ kia cũng là “xem thường” cô vẫn còn nhỏ kia mà!
Đúng vậy, Nguyễn Nhu lúc còn nhỏ đi học, bắt đầu nhìn thấy một số nữ sinh tỏ tình với nam sinh, thì cô cũng đã thổ lộ với Bùi Thành một lần, nhưng mà Bùi Thành không bất kỳ phản ứng gì, giống như vẫn xem cô là một em gái nhỏ, không hiểu những hành động của cô là tỏ tình, trong suy nghĩ cũng không hề xem Nguyễn Nhu là đối tượng có thể phát sinh tình yêu và tình dục.
Nếu đã vậy thì bắt đầu từ chỗ này! Đầu tiên cần phải cho anh Bùi Thành ý thức được rằng cô đã lớn, là một phụ nữ trưởng thành!
Nghĩ xong, Nguyễn Nhu nhanh chóng chạy đến dưới vòi sen trong phòng tắm, xối nước làm ướt toàn thân, giả vờ như vừa mới tắm xong, sau đó bọc khăn tắm, ngồi trong phòng khách chờ Bùi Thành đến, rõ ràng chỉ là một thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn, ngồi xuống không khác gì hình ảnh của một con thỏ con chờ sói đến.
“Cốc cốc cốc” cuối cùng tiếng đập cửa cũng vang lên. Nguyễn Nhu nghe thấy liền ra ngoài, đây là phương thức gõ cửa đặc trưng của Bùi Thành.
Vội vàng chạy bước nhỏ tới, trước khi mở cửa cô cố gắng ổn định lại nhịp thở của mình, lại kéo cổ áo tắm ra một chút, lộ một nửa bộ ngực sữa, được rồi, mọi thứ hoàn mỹ! Nguyễn Nhu trưng ra nụ cười tươi tắn nhất mà mở cửa.
Cửa mở, Bùi Thành ngoài cửa nhìn thấy em gái nhỏ nhà bên cạnh vẫn thường đi theo sau lưng mình năm xưa, đang cười hết sức đáng yêu với mình, mặc một chiếc áo tắm dài rộng thùng thình, phần eo buông lỏng chỉ cột một nút thắt, thoạt nhìn chỉ cần duỗi tay kéo một cái là toàn bộ áo tắm sẽ rơi xuống, trong khi đó cổ áo càng trễ đến thấp nhất lộ ra hơn phân nửa bộ ngực trắng nõn tròn trịa, Bùi Thành trông thấy mà nghẹn đỏ mặt, muốn nhắc nhở cô một chút, nhưng nghĩ lại thân phận của mình không phù hợp, vì thế đành thôi, nhưng tâm hồn thật sự miên man bất ổn.
Cô em gái nhỏ nhắn năm xưa, bây giờ thoạt nhìn không hề “nhỏ” chút nào.
“Anh Bùi Thành... vào nhà ngồi một lát đi, đã lâu em không gặp anh rồi!” Lúc Bùi Thành còn chưa kịp có phản ứng gì, thì cánh tay đã bị em gái hàng xóm kéo lấy, cô bé năm xưa áp bộ ngực tròn trịa no đủ sát vào cánh tay hắn, mềm mại, vô cùng đàn hồi, khiến cho dương v*t Bùi Thành đã hơi hơi đứng dậy. Nếu như bây giờ vùng dậy mà bỏ về, thật sự rất có thể sẽ kéo nhầm áo người ta rơi xuống, nhưng bây giờ vào nhà, lại thật sự xấu hổ, trai đơn gái chiếc... Ngẫm nghĩ kỹ lại, hắn quyết định đưa dưa hấu cho Nguyễn Nhu: “Dì bảo anh đưa dưa hấu cho em, ở nhà anh còn có một vài tài liệu cần phải kiểm tra, anh về trước đây.”
Nào ngờ Nguyễn Nhu vội nói: “Không sao đâu anh Bùi Thành, em đến nhà anh cũng được!” Nói xong liền ôm quả dưa hấu đi theo phía sau Bùi Thành, bộ dạng thực sự muốn đi theo về nhà hắn.
Bùi Thành cũng thật không ngờ tới, nhiều năm trôi qua như vậy, cô em gái nhỏ này vẫn thích bám lấy hắn như vậy!