Một tuần ngắn ngủi, phó giám đốc Ngô dùng tốc độ sấm rền gió cuốn xử lý sạch sẽ Hồng Nhân từ trên xuống dưới.
Toàn bộ những quản lý cấp cao từng không phục Khương Tuyết Nhu đều bị loại bỏ khỏi các vị trí quan trọng.
Ngay cả Khương Kiều Nhân cũng đã bị khai trừ.
Chỉ là cô ta căn bản vẫn không biết thế giới bên ngoài đã đảo lộn hoàn toàn.
Mấy ngày nay ở đồn công an, cô mỗi ngày đều bị những người trong phòng giam gây chuyện, đánh đập, tát nước lạnh.
Cơ thể đã không còn chỗ nào nguyên vẹn.
Sau bảy tám ngày, Khương Thái Vũ đã phải bỏ ra mấy chục tỷ, tốn rất nhiều công sức mới có thể đưa cô ta ra ngoài.
Có điều, cô ta thực sự đã không còn chút sức sống nào.
Nhìn đến mặt mũi cô ta bầm dập tím tái, Lạc Tâm Du ôm cô rồi lập tức khóc rống lên.
“Bảo bối của mẹ, sao con lại có thể biến thành thế này.
Ai đánh con, mẹ nhất định sẽ không bỏ qua cho nó”.
“Bố mẹ, bố mẹ nhất định phải báo thù cho con, con đau quá...
huhu”
Khương Kiều Nhân cả thân đau nhức, ngay cả đứng dậy cũng không còn sức.
Tần Tử Phong đứng bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của cô, trong lòng ngập tràn ghét bỏ, càng nhìn càng cảm thấy người phụ nữ này không thể có cơ hội lật ngược tình thể được.
“Con gái ngoan, con yên tâm.
Thù này của con, bố nhất định sẽ đòi lại cho con”
Khương Thái Vũ cũng đã phát điên rồi, quay đầu lại thấy Tần Tử Phong vẫn không lên tiếng, ông ta cả giận nói: “Tử Phong, cháu còn không mau bế con bé lên, con bé cần được đưa tới bệnh viện càng sớm càng tốt”
“Vâng, cháu biết rồi” Tần Tử Phong chỉ có thể nghe theo, có điều từ sau khi Khương Kiều Nhân vào cục cảnh sát vẫn chưa hề tắm rẻ, một mùi tanh hôi lập tức xộc lên khiến anh ta chút nữa phun ra.
Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
Anh ta hiện tại hối hận muốn chết, nếu sớm biết như vậy thì đã không tới rồi.
Tại bệnh viện.
Khương Kiều Nhân ra lệnh cho bác sĩ với đôi mắt đỏ hoe: “Cho tôi thuốc tốt nhất, tôi nhất định phải khỏe lại trong vòng ba ngày.
Tôi cần phải về công ty”
“Rất xin lỗi cô, không có loại thuốc nào thần kỳ như vậy” Bác sĩ trực tiếp từ chối.
“Bệnh viện của các ông làm ăn kiểu gì vậy.
Một đám phế vật.
Mẹ, con muốn đổi bệnh viện,
con cần phải khỏe lên thật nhanh, con còn phải về công ty dạy dỗ Khương Tuyết Nhu”
Khương Kiều Nhân mặt đã sưng vù, lúc này tức giận quá mức nên càng thêm dữ tợn, trông vô cùng đáng sợ.
Tần Tử Phong bất đắc dĩ, chán ghét nói: “Em hiện tại em không thể quay lại công ty được, em đã bị khai trừ rồi”
“Cái gì?” Khương Kiều Nhân không dám tin, trợn trừng mắt: “Cô ta điên rồi, cô ta dám loại bỏ em ư? Cô ta được tổng giám đốc Tào đồng ý sao?”
Khương Thái Vũ xoa mày bực bội nói: “Tào Trí Dân đang nằm ở phòng bệnh tầng dưới.
Hắn ta bị người ta đánh cho tàn phế, e rằng mười ngày nửa tháng mới ra được viện.
Hiện tại Ngô Hoàng Phong đã khống chế công ty trên dưới, Ngô Phong hiện tại đã được Khương Tuyết Nhu hứa hẹn chức tổng giám đốc rồi”
Khương Kiều Nhân ngây ra như phỗng, cô ta mới ở trong phòng giam mấy ngày, như thế nào bên ngoài mọi thứ đều thay đổi cả rồi: “Chuyện này không thể nào.
Là cô ta cho người đánh tổng giám đốc Tào ư, mau báo cảnh sát”
“Không có” Khương Thái Vũ nghiến răng nghiến lợi nói: “Đám người đánh hắn đều là một đám đàn bà bị chồng vứt bỏ, nói là tức giận vì ông ta đã ngoại tình còn đánh vợ.
Tào Trí Dân Xong rồi, mấy ngày nay đám quản lý cấp cao được chúng ta hối lộ đều đang hoảng sợ.
Không ai dám đắc tội Khương Tuyết Nhu”
Khương Kiều Nhận thiếu chút nữa giận tới phát điện: “Thế giới này còn có luật pháp nữa hay không đây?”
“Khương Tuyết Nhu hoàn toàn thay đổi rồi, chúng ta thật phí công đã nuôi dưỡng cô ta nhiều năm như vậy.” Lạc Tâm Du oán hận nói: “Khương Thái Vũ, mối thù của Kiều Nhân nhất định phải báo, ngay cả Hồng Nhân cũng phải lấy về bằng được.”
Bà ta mới được tận hưởng mấy ngày sống trong vẻ ngưỡng mộ nịnh nọt của các phu nhân khác, bà ta không muốn trở lại những ngày trước.
.