Khương Tuyết Nhu vô cùng ngạc nhiên, cô luôn cảm thấy chuyện này xảy ra quá trùng hợp.
“Đây chính là người ác giả ác báo
Lâm Minh Kiều vô cùng vui vẻ nói: “Cậu nghĩ xem, hôm qua có nhiều công ty trang trí quy mô lớn tham gia đấu thầu như vậy, người ta đã lãng phí nhân lực vật lực, vất vả chuẩn bị lâu như vậy, chắc chắn là đắc tội với người ta rồi.”
Khương Tuyết Nhu suy nghĩ thấy cũng đúng, đây cũng là tin tốt, Khương Kiều Nhân coi như là xôi hỏng bỏng không, đáng đời.
Công ty trang trí kiến trúc Khải Phong.
Khương Thái Vũ tức đến nỗi trực tiếp ném gạt tàn trong phòng làm việc.
Lần đầu tiên Khương Kiều Nhân nhìn thấy Khương Thái Vũ tức giận như vậy, sợ đến nỗi không dám động đậy.
Tối qua một nhóm cấp cao của công ty đã đi ăn mừng thành công của cuộc đấu thầu với cô ta, hôm nay cô ta tràn đầy đắc ý đi làm, không ngờ lại nhận được tin hội trưởng Tiêu bị bắt.
Nếu như chuyện hối lộ bị hội trưởng Tiêu khai ra, vậy phải làm thế nào đây? “Mẹ.” Cô ta hoảng sợ nhìn về phía Lạc Tâm Du.
Lạc Tâm Du an ủi vỗ nhẹ vai cô ta: “Đừng lo, bố con ngồi ở chức vị này lâu như vậy, chút chuyện này có thể giải quyết được.
“Cho dù có giải quyết được, danh tiếng của Khải Phong cũng sẽ nhận ảnh hưởng cực lớn” Khương Thái Vũ tức giận nói.
Lạc Tâm Du trừng ông ta: “Vậy cũng không liên quan đến Kiều Nhân.
Chuyện này đã làm rất tốt rồi, cho dù đổi thành bất kỳ công ty nào đi cũng sẽ gặp phải cục diện này.
Nói trắng ra, có người muốn chỉnh hội trưởng Tiêu.
“Tôi cũng không có ý trách con bé.
Khương Thái Vũ vừa nói xong, giám đốc đã vội vàng chạy vào nói: “Chủ tịch Khương, hạng mục xây dựng nhà thi đấu Khánh Hoa đã đàm phán trước đó, vừa rồi ban tổ chức bên đó gọi điện đến nói sẽ không hợp tác với chúng ta nữa.
Ngoài ra khách sạn quốc tế Phong Lôi cũng nói sẽ không xem xét đến chúng ta.”
Khương Thái Vũ tức đến nỗi đầu óc choáng váng.
Đây là hạng mục lớn mà Khải Phong tập trung nhất trong hai năm qua, vốn dĩ đã nằm trong bát rồi.
Tổng giám đốc tiếp tục nói: “Hơn nữa, không phải trước đó công ty đã đăng ký tham gia triển lãm World Expo ở Singapore sao? Phía bên đó cũng dứt khoát từ chối chúng ta.
Chủ tịch Khương, có phải công ty chúng ta đắc tội với người nào đó không? Đây rõ ràng là có người phía sau tính kể với Khải Phong chúng ta.”
Cơ thể Khương Thái Vũ lung lay sắp đổ, đó chính là bố cục quan trọng để ông ta dẫn dắt Khải Phong hướng đến quốc tế, bây giờ toàn bộ đều bị hủy rồi.
“Tôi thận trọng ở thương trường mấy chục năm nay, chưa từng đắc tội với ai.
“Có phải là… Tuyết Nhu.
Khương Kiều
Nhân nuốt nước bọt nói.
“Mọi người đừng hiểu nhầm, con cũng không cố ý nói em ấy làm cái gì, chỉ là lúc trước ở quán ăn tư nhân, em ấy lôi con ra ngoài cũng không sao cả, chỉ là Tần Gia Như là cục cưng của nhà họ Tần, nghe nói sau lưng Thang Nhược Lan cũng có kim chủ.
Lúc đó bọn họ khá tức giận, nói sẽ không bỏ qua như vậy.
“Nhất định là liên quan đến nó, đồ bỏ đi này.”
Lạc Tâm Du tức giận: “Cho dù không phải là vì chuyện ở quán ăn tư nhân, nhưng bình thường nó ở bên ngoài cũng ngông cuồng như vậy.
“Gọi nó về.
Sắc mặt Khương Thái Vũ âm trầm.
“Chủ tịch Khương, có chuyện này chắc ông còn chưa biết.
Tổng giám đốc do dự nói: “Tối qua trên một kênh phát sóng trực tiếp có một cảnh tượng không thể chịu nổi, nữ chính bên trong chính là cô hai, có điều lúc đó không tiếp tục phát sóng nữa bởi vì cảnh sát xông vào bắt nhóm người đó, sau đó toàn bộ video phát sóng trên mạng đều bị cảnh sát xóa đi, hơn nữa cảnh sát cũng đã lên tiếng thanh minh nói rằng cô hai đang giúp cảnh sát nằm vùng.”
Khương Kiều Nhân hô lên: “Vậy quá nguy hiểm rồi, em ấy không phải là cảnh sát, sao có thể đi nằm vùng chứ?”
Lạc Tâm Du nghiến răng: “Nằm vùng cái gì, tám phần chính là do nó chơi bời bên ngoài chui đầu vào, là cảnh sát đến cứu nó, quá mất mặt.”
Tổng giám đốc: “Đúng, trong giới đều truyền như vậy.
Bây giờ trong giới đều nói cuộc sống riêng tư của cô hai quá loạn, danh tiếng coi như bị hủy rồi.” “Nghiệp chủng, làm nhà họ Khương chúng ta mất hết mặt mũi rồi.”
Khương Thái Vũ vô cùng tức giận, cầm bình hoa ở trên bàn lên ném xuống: “Nghĩ cách lôi nó về đây cho tôi.
Tôi không muốn nhìn thấy nó ở bên ngoài làm chúng ta mất mặt nữa.”
.