Dụ Dỗ Đại Luật Sư


Muốn chia phòng ngủ, anh đương nhiên không làm, một ngày cũng không chịu nổi.
Khương Tuyết Nhu vốn cũng muốn giải thích, nhưng nghe lời của bà cụ, trong lòng khẽ nhúc nhích, gật đầu đồng ý: “Con đồng ý dọn tới biệt thự ở, bà nội là người từng trải, sinh đến mấy đứa trẻ, con cảm thấy bà nội nói đúng." "Không sai.

Bà cụ Hoắc đối với cô lộ ra ánh mắt vui mừng.
Lần đầu tiên, đối với cô có mấy phần hài lòng.
Ánh mắt âm u của Hoắc Anh Tuấn rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
Anh còn không nhìn ra tâm tư cô, chính là nghĩ đủ mọi cách tránh anh, không muốn cùng anh ngủ chung.

“Con không đồng ý" “Con không đồng ý vô dụng” Ông cụ Hoắc một câu nói xuống như mệnh lệnh: “Tóm lại, đời sinh đôi thứ nhất của nhà họ Hoắc chúng ta, phải thật tốt sinh ra được."
Hoắc Anh Tuấn: "."
Chết tiệt, sớm biết không nói cho hai vị này biết.
Chờ sau khi hai vị lão nhân rời đi, anh mới tức giận trừng nhìn Khương Tuyết Nhu: “Em cố ý.

“Đúng.” Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu lên, có lý chẳng sợ: “Hoắc Anh Tuấn, trí nhớ anh không tốt, nhưng tôi sẽ không quên tôi là làm sao bị động thai, bây giờ có lẽ đối với tôi mà nói ở biệt thự là an toàn nhất, ít nhất tôi không cần chịu đựng cảnh cáo của bạn anh, tránh cho anh bệnh tình nghiêm trọng lại là tôi sai."
Ánh mắt lạnh lẽo của Hoắc Anh Tuấn thoáng qua một tia phiền não.
Trong nháy mắt anh khẳng định lại là Quý Tử Uyên và Tống Dung Đức hai người bọn họ lại đi tìm cô, anh không phải là không khuyên qua bọn họ, nhưng cái này thì hai người này với anh là anh em tốt hơn mười năm, là thật vì muốn tốt cho anh.

“Thật xin lỗi...." “Không có gì có lỗi với, tôi chính là cảm thấy mình không đáng giá, nếu như anh trong lòng đều chứa mình tôi, tôi cũng nhận, nhưng mà anh còn cất giấu nhiều người như vậy, lại cùng Ninh Nhạc Tuyền mập mờ không rõ, dựa vào cái gì để cho tôi gánh vác bệnh tình xấu tốt của anh, thậm chí không vui tôi cũng phải nhẫn nhịn"
Khương Tuyết Nhu sau khi phát tiết xong trực tiếp nằm lên giường không muốn cãi nhau nữa.
Khi Quý Tử Uyên dùng Diệp Gia Thanh uy hiếp cô, lúc đó là có thật sự nổi giận.
Ngày buổi sáng thứ hai.
Biệt thự bên kia phái tài xế tự mình đến đón Khương Tuyết Nhu.
Quản gia trực tiếp dẫn cô sắp xếp vào ở trong phòng của Hoắc Anh Tuấn.
Gian phòng này trước kia cô đã vội vả tới một lần, nhưng mà lúc đầu tới thật giống như rất lạnh lẽo, nhưng bây giờ trên đất trên giường đều trải thảm nhung dễ, ngoài ra còn có hai cây quý phi bên cạnh tivi, trong phòng còn được bày lên nhiều hoa tươi rất dễ ngửi “Tại làm sao không giống như phòng lúc trước con ở.

Hoắc Anh Tuấn nói ra sự nghi ngờ của mình.

“Lão phu nhân nói trước kia phòng này quá lạnh lẽo, không thích hợp cho phụ nữ có thai ở, cho nên cả đêm kêu đến nhà thiết kế làm lại lần nữa với thêm một ít đồ."
Quản gia giải thích: “Cậu cả, phòng của cậu ở bên cạnh nóc lầu bên kia" “Tại sao còn muốn đem sắp xếp đến đến tận phòng bên cạnh nóc lầu bên kia, tôi ở phòng sát bên là được.”
Hoắc Anh Tuấn cắn răng nghiến lợi nói.

“Không được, lão phu nhân nói là sợ cậu nửa đêm lén chạy vào phòng"
Hoắc Anh Tuấn tức thiếu chút nữa muốn ói máu: “Đừng dài dòng, tôi phải ở phòng bên cạnh, đây là sự nhượng bộ lớn nhất của tôi, nếu không, tôi trực tiếp đem cô ấy ôm đi." "...!Được rồi.” Quản gia trầm mặc một chút, bất đắc dĩ đồng ý.
Buổi chiều, Khương Tuyết Nhu ngủ trưa đến tận hơn bốn giờ.
Dì Tần bưng lên một chén tổ yến, cô sau khi ăn xong, đi tản bộ trong đình viện.
Không thể không nói, biệt thự nhà họ Hoắc có vườn thật rất lớn, không khí cũng hết sức mát mẽ.
Cô mới vừa đi không bao lâu, đối diện thấy hai mẹ con
Hoắc Văn cùng với Hoắc Thiên Hà vừa vặn trở về biệt thự.

“Khương Tuyết Nhu, cô làm sao lại có mặt ở nơi này.

Hoắc Văn sau khi thấy cô, lập tức nổi điện.

- ----------------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui