Quý Tử Uyên liếc nhìn Khương Tuyết Nhu, lại hỏi Hoắc Anh Tuấn: “Chủ nhật là tang lễ của Nhạc Hạ Tuyền, cậu có đi không"
Hoắc Anh Tuấn: ".."
“Đi đi, cậu mà không đi xích mích với Dung Đức sẽ lớn hơn” Quý Tử Uyên nói xong đứng dậy: “Tôi đi...!"
“Chờ một chút” Khương Tuyết Nhu đứng lên: “Tôi có món đồ cho các ngươi nhìn."
Cô mở ghi chép cuộc điện thoại của Tân Giai Linh ra cho bọn họ nhìn: “Đây là ngày đó Lâm Minh Kiều đi bệnh viện ở Thành Đông đi lấy báo cáo giám định nhân thân của Khương Thái Vũ và Nhạc Hạ Tuyền, lúc ấy cô ấy bị một người phụ nữ tên là Tân Giai Linh thấy được, người này đã từng là bạn của Khương Kiều Nhân, thời điểm Minh Kiều lấy báo cáo, có một cuộc gọi điện thoại từ Kinh Đô gọi tới cho Tân Giai Linh...!"
“Cô có ý gì” Quý Tử Uyên cắt đứt lời cô, sắc mặt không tốt lắm.
“Ý là người gọi điện thoại cho Tân Giai Linh người này rất có thể là Khương Kiều Nhấn, cô ta nghi ngờ tôi cầm nàng tóc đi làm giám định cô ta với Khương Thái Vũ, cô ta biết được tôi đã nghi ngờ cô ta không phải là Nhạc Hạ Tuyền, cho nên thời điểm Hoắc Anh Tuấn đi bắt cô ta thì cô ta đã ve sầu lột xác, đem Nhạc Hạ Tuyền thật đổi trở lại, không tin các người có thể đi tra một chút cuộc gọi từ Kinh Đô này điện tới..."
“Anh không phải đã nói với em không muốn nhắc lại chuyện này rồi hay sao"
Hoắc Anh Tuấn buông tay cô ra, đáy mắt âm u giống như nhuộm sương lạnh.
Khương Tuyết Nhu cắn răng một cái: “Nhưng mà chuyện này thật rất khả nghi, chỉ cần các người đi điều tra một chút..."
“Đủ rồi, không muốn dây dưa chuyện này nữa, trước chính là cô nói để cho lão Hoắc đi thăm dò, cậu ấy đem Nhạc Hạ Tuyền giam lại, một người sống sờ sờ bây giờ đến mạng cũng không có” Quý Tử Uyên không nhịn được cắt đứt lời cô.
Không sai, lần trước là đối với Khương Tuyết Nhu anh có ấn tượng không tệ, nhưng mà Nhạc Hạ Tuyền bởi vì cô ta mà chết, bọn họ ba người bạn thân bất hòa, anh bây giờ cũng khó tránh khỏi không thoải mái.
“Nếu như để mặc cho qua bất kỳ một điểm khả nghi nào, có lẽ sẽ để cho người chân chính đứng phái sau tiêu dao ngoài vòng pháp luật, Tiêu Nhi cũng là một mạng người, nếu như cô ấy là bị người khác hãm hại, vậy cả đời này của cô ấy cũng bị hủy diệt, Quý Tử Uyên, anh trước kia cũng đã cùng cô ấy lui tới qua..."
“Tra điện thoại chẳng qua là một việc nhỏ...!"
“Anh không có nhiều thời gian như vậy để em dày vò” Hoắc Anh Tuấn chỉ bên ngoài, bị cô chọc một cái, đầu lại đau.
“Khương Tuyết Nhu, cô là vợ cậu ấy, làm một người vợ đi, đừng vì một người không quan trọng mà kích thích cậu ấy” Quý Tử Uyên phiền não không dứt:“Ngôn Minh Hạo, đem cô ấy mang đi ra ngoài."
“Thiếu phu nhân, thật xin lỗi."
Ngôn Minh Hạo lôi cô đi ra cửa.
Hoắc Anh Tuấn xoa xoa huyệt thái dương.
Cô không thấy mình hơn ngược lại sẽ dễ dàng một chút, dẫu sao cô vốn là không muốn gặp mình.
Chủ nhật.
- ----------------------.