“Để cho em kiểm tra một chút trên người anh có dấu vết hay không, anh là trong sạch” Hoắc Anh Tuấn còn giang hai cánh tay trước mặt cô xoay một vòng.
Khương Tuyết Nhu hoàn toàn không nhìn nổi, đứng dậy đẩy anh đi đến phòng tắm, “Anh là đồ lưu manh, anh đi vào cho tôi.”
“Vợ, đừng khóc, anh chỉ lưu manh đối với em thôi” Hoắc Anh Tuấn nhân cơ hội đem cô kéo vào trong ngực, hung hăng hôn lên.
trên mặt một cái, vô lại nói: "Anh liền muốn lưu manh với em."
“Hoắc Anh Tuấn, tôi ghét anh"
Khương Tuyết Nhu nâng lên cánh tay chọt vào anh, không có được an ủi, ngược lại càng ngày càng ủy khuất, nước mắt rơi càng nhiều: “Mỗi lần đều là chẳng phân biệt được phải trái mà phải mắng tôi trước đã, sau đó mới bắt đầu dỗ ngọt, tôi sau này không cho phép anh gặp lại Nhạc Hạ Thu nữa"
“Cục cưng, cái này không được” Hoắc Anh Tuấn cười khổ: “Bệnh bây giờ của anh sợ rằng chỉ có cô ấy mới có thể trị hết, em chẳng lẽ muốn anh tuổi còn quá trẻ mà lại biến thành ông lão ngốc nghếch quên cả em và hai đứa trẻ sao?" Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Khương Tuyết Nhu thống khổ cắn môi: “Nhưng mà để anh cùng cô ta ở trong thế giới chỉ có hai người như vậy tôi cũng không chịu nổi, trừ phi...!Sau này để cho cô ta tới biệt thự trị bệnh cho anh, tôi ở bên ngoài trông nom"
Hoắc Anh Tuấn nhẹ nhàng nhéo khuôn mặt nhỏ bé của cô một cái: “Em thật đúng là một người vợ hay ghen, trước kia làm sao không nhìn ra".
Khương Tuyết Nhu trừng anh: “Hoắc Anh Tuấn, anh phải hiểu, nếu không phải vì đặt đứa trẻ ở trên hết, tôi căn bản lười quản anh" ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
"Có ý gì?” Hoắc Anh Tuấn ánh mắt bỗng nhiên híp một cái: “Em là vì đứa trẻ mới quyết định ở lại bên cạnh anh?"
"Suy nghĩ những chuyện mình đã làm một chút đi, đầu tiên là để một Nhạc Hạ Tuyền ở bên người, bây giờ lại là Nhạc Hạ Thu, tôi cũng sẽ mệt mỏi, tôi không biết tình yêu đối với anh còn có thể chống đỡ bao lâu? Khương Tuyết Nhu khổ sở, cô là nói thật.
Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Hoắc Anh Tuấn cũng âm thầm khổ não.
Anh cũng không lường được Nhạc Hạ Thu chính là bác sĩ tâm lý chữa trị mình.
Nhưng mà anh là thật chưa từng nghĩ muốn cùng Nhạc Hạ Thu hợp lại: “Cục cưng, anh nghe em sắp xếp."
Tắm xong sau khi ra ngoài, Khương Tuyết Nhu đã nằm trên giường, lăn qua lộn lại, nhưng không ngủ được.
Hoắc Anh Tuấn chui vào, đem cô kéo vào trong ngực: “Tối nay không đi qua phòng bên ngủ, anh muốn ngủ với em" Khương Tuyết Nhu trở người, cũng muốn không để ý tới anh.
"Anh nghi ngờ chúng ta bữa giờ vẫn luôn gây gổ, nguyên nhân chủ yếu là do phân giường ngủ, hai vợ chồng vẫn là phải hôn thật nhiều mới có thể có lợi cho tình cảm."
Hoắc Anh Tuấn nói xong hôn lên trên mặt cô một cái.
Vốn là chỉ là muốn hôn một cái, có thể đại khái là quá lâu không có thân thiết, trong chốc lát liền có chút khác thường.
Khương Tuyết Nhu bị anh hôn mơ mơ màng màng, giả bộ từ chối, lại để cho Hoắc Anh Tuấn tự do lộng hành.
Cái gọi là đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa đại khái cũng là như vậy.
Ngày thứ hai ngày, Khương Tuyết Nhu được ngủ ngon giấc, đầu óc cũng hoàn toàn tỉnh táo lại.
Nhạc Hạ Thu hiển nhiên đến đây là đã có chuẩn bị, đối phó với người đàn bà như vậy chỉ có thể so tâm cơ với cô ta mà thôi.
“Em mỗi ngày trong đầu đều nghĩ đến chuyện của anh cũng chịu đựng đủ rồi, hôm nay anh không đồng ý, em đang nghĩ là anh có phải ở bên ngoài có người đàn bà khác hay không, hay là có phải anh chị em mang thai hay không, có phải chị em càng ngày càng hay nghi ngờ hay không, em không thích cái bộ dạng này của mình” Khương Tuyết Nhu cắt đứt lời anh, trong giọng nói tràn đầy bi thương.
Hoắc Anh Tuấn thở dài, suy nghĩ một chút gần đây hai người quả thật huyên náo rất căng thẳng, chính là vì anh phải làm việc, chữa bệnh, cũng không có nhiều thời gian để thương yêu cô được như trước: “Được."
- ----------------------.