Khương Tuyết Nhu hít sâu một cái.
Thôi đi, dì Sầm chết có thể cùng bác Nhạc an táng ở chung một chỗ, hai người cũng không đến nỗi quá cô đơn.
Cô tiến lên quỳ lạy, Nhạc Hạ Thu coi như thân nhân cũng lập tức quỳ xuống đất đáp lễ.
Hai người đều cúi đầu, Nhạc Hạ Thu dùng âm thanh thật thấp chỉ hai người nghe thấy nói: “Cô cho là trong kia thật sự là chứa tro cốt của Sầm Gia Hân sao, ha ha, tro cốt của bà ta đã sớm bị tôi đổ vào trong cống nước thúi, nơi đó chẳng qua là tro cốt của một con chó"
Khương Tuyết Nhu thân thể chấn động một cái.
Cô ngẩng đầu, nhưng thấy Nhạc Hạ Thu tựa như không nói gì qua vậy, trên mặt phủ đầy đau thương.
Một người, tại sao có thể dối trá ác độc như vậy.
Biết rõ mình sẽ mắc lừa.
Nhưng mà Khương Tuyết Nhu vẫn là không nhịn được tức giận dùng sức đẩy té cô ta xuống đất.
Nhạc Hạ Thu trán đụng vào trên quan tài, đau nước mắt rớt ra: “Thiếu phu nhân, tối ở chỗ nào lại làm chuyện có lỗi với cô." Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
“Khương Tuyết Nhu, cô làm gì"Tống Dung Đức thật nhanh xông tới đở dậy Nhạc Hạ Thu.
“Khương Tuyết Nhu, cô thật quá quắc"Quý Tử Uyên cũng đi tới che chở Nhạc Hạ Thu.
Hoắc Anh Tuấn thấy đầu óc choáng váng, nhưng anh tin tưởng Khương Tuyết Nhu không phải một người có thể quấy rối người: “Tuyết Nhu, em sao vậy."
“Có thể sao chứ, là phát điên, lão Hoắc, cậu lập tức mang cô ta đi, tôi sợ tôi thật sẽ không nhịn được mà đánh cô ta"Tống Dung Đức nổi giận đùng đùng rống lên.
Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Nhạc Hạ Thu, tôi cho tới bây giờ chưa thấy qua người đàn bà ác độc giống như cô vậy, sớm muộn cô sẽ có báo ứng"Khương Tuyết Nhu nắm chặt quả đấm, xoay người rời đi.
Hôm nay, Nhạc Hạ Thu có nhiều người che chở như vậy, cô không có biện pháp.
Nhưng sớm muộn có một ngày, cô sẽ để cho hành động ác độc của cô ta phải trả giá thật lớn.
“Bệnh thần kinh, lão Hoắc, cậu sau này không nên mang cô ta xuất hiện nữa, tôi không muốn nhìn thấy người đàn bà này nữa.” Tống Dung Đức đối với Khương Tuyết Nhu chán ghét đã đạt tới trình độ cao nhất.
“Dung Đức, không nên như vậy, cô ấy không phải cố ý”Nhạc Hạ Thu kéo tay anh ta bất đắc dĩ nói: “Tôi đã nhiều năm kinh nghiệm, cô ấy hẳn là khuất mắc trong lòng quá lớn, mắc phải chứng uất ức mà không biết"
Lúc anh chạy ra đến cửa, đúng lúc thấy Khương Tuyết Nhu chạy xe với tốc độ nhanh như một cơn gió lốc đi xa.
Một tiếng sau.
Cửa ngục mở, Khương Tuyết Nhu đi vào.
“Không, là tớ làm liên lụy cậu, nếu như không phải là tớ đi thăm dò DNA của Nhạc Hạ Tuyền, cô ta cũng sẽ không bị Hoắc Anh Tuấn giam lại, sau đó bị người khác đốt chết"
“Đúng vậy, tớ cũng nghĩ không thông sau lưng rốt cuộc có ai nhằm vào tớ như vậy”Nhạc Tiếu Nhi đáy mắt toát ra ý hận.
"Có phải Nhạc Hạ Thu hay không"Khương Tuyết Nhu nhìn cô: "Tớ biết cô ta còn sống"
- ----------------------.