“Bố, bố bình tĩnh một chút” Khương Tuyết Nhu lo lắng vỗ lưng ông vài cái, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Diêu Đông: “Chú Hai, chú vẫn là giống với trước kia vậy ha, hoàn toàn không hoan nghênh tôi, cùng là một đứa cháu gái, trong lòng chú cũng chênh lệch quá đi.”
Diệp Diêu Đông lạnh như băng nhìn cô: “Tôi nói, có giám định thân nhân, thì tôi sẽ thừa nhận cô là con gái của anh hai tôi, nếu như không có, tôi sẽ không tin.”
“Chỉ sợ không phải là sẽ không tin tưởng, mà căn bản là không muốn tôi trở lại, sợ sự tồn tại của tôi sẽ ảnh hưởng Diệp Minh Ngọc.”
Khương Tuyết Nhu khẽ mỉm cười, đáy mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẻo.
“Cô dĩ nhiên ảnh hưởng đến con gái tôi, là một đứa con gái riêng, chẳng lẽ còn vọng tưởng chấm mút Diệp thị sao.
Vệ Phương Nghi vội vàng lớn tiếng nói: “Những năm này Minh Ngọc nhà chúng ta vì Diệp thị đã cống hiến biết bao nhiêu, mọi người quá rõ ràng”
“Vậy cũng được.”
Công ty một ít người góp vốn gật đầu liên tục, có người nhìn về phía ông cụ Diệp: “Ông cụ Diệp, ông thấy thế nào”
Ông cụ Diệp cau mày nói: “Minh Ngọc hôm nay đúng là có năng lực này, vị trí người thừa kế Diệp thị phải có người có khả năng mới có thể nắm giữ, Gia Thanh, trước tiên hãy tuyên bố Minh Ngọc đảm nhiệm chức vị CEO đã, những chuyện khác một hồi nói sau, cái người Khương Tuyết Nhu này bất kể là thật hay giả, vẫn phải là làm giám định nhân thân mới được.”
“Ông nội, ông hiểu lầm, con hôm nay xuất hiện cũng không phải là muốn tranh đoạt vị trí người thừa kế Diệp thị, con chỉ là muốn vạch trần một chân tướng.
Chính là Diệp Minh Ngọc cũng không phải là con gái ruột thịt của bố con.”
Khương Tuyết Nhu cười nhạt nói xong toàn trường trở nên xôn xao.
Diệp Gia Thanh cũng ngẩn ra.
Vệ Phương Nghi trong lòng cũng bất an cực kì, bà ta trực tiếp lớn tiếng mắng: “Cô còn nói không phải vì muốn làm người thừa kế Diệp thị, vì đá đi Minh Ngọc, cô thật là không chỗ nào không cầu kỳ vô cùng, lại còn bêu xấu Minh Ngọc không phải con gái ruột thịt của Gia Thanh, cô không thấy dáng dấp bọn họ có nhiều điểm giống nhau sao”
“Cô thật là nói bậy nói bạ, thật quá đáng” Cặp mắt Diệp Minh Ngọc cũng tức giận mà đỏ lên.
“Đều là nói bừa, lập tức đem cô ta đuổi đi.” Diệp Diêu
Đông cũng mặt đầy phẫn nộ đập tay vịn xe lăn.
“Chú Hai, chú gấp như vậy làm gì.” Khương Tuyết Nhu như có như không cười châm biếm: “Chẳng lẽ là chủ sợ tôi phá hư chuyện tốt của chủ sao.”
“Có nghe hay không, tôi không muốn lại nghe cô ta hồi ngôn loạn ngữ.” Diệp Diễu Đông trừng mắt nhìn đảm an ninh kia.
Các nhân viên an ninh không thể không lần nữa hướng Khương Tuyết Nhu đi tới.
“Tôi ở nơi này có hai cái giám định thân nhân” Khương Tuyết Nhu nâng lên một phần văn kiện trong tay: “Một phần là của bố tôi và Diệp Minh Ngọc, quan hệ bố con không khớp, một phần khác là của Diệp Minh Ngọc và chú hai, quan hệ bố con 99.99%.
Lời nói vừa ra, ngay cả các nhân viên an ninh cũng đều trợn tròn mắt.
Diệp Gia Thanh đoạt lấy báo cáo giám định trong tay Khương Tuyết Nhu, sau khi xem xong, cả khuôn mặt đều xanh mét, thân thể lảo đảo muốn ngã tựa như tùy thời có thể đứng không vững.
Ông ngẩng đầu ánh mắt đỏ nhạt trừng mắt nhìn Vệ Phương Nghi, lại nhìn Diệp Diêu Đông một chút: “Diệp Minh Ngọc là con gái của hai người các người.”
Hai mẹ con Vệ Phương Nghi và Diệp Minh Ngọc đáy mắt thoáng qua vẻ bất an, nhưng cũng chỉ là ngắn ngủi sau, Vệ Phương Nghi khóc giậm chân: “Diệp Gia Thanh, ông khốn kiếp, cô ta nói gì ông đều tin, bây giờ cái gì cũng đều làm giả được có biết hay không, tôi có thể thề với trời, Minh Ngọc chính là co gái ruột thịt của ông”
Sắc mặt Diệp Minh Ngọc tái nhợt nói: “Bố, bố làm sao có thể nói con là con gái của chủ hai được chứ, bổ thật quá đáng, bố là bố ruột của con mà.”
Diệp Diêu Đông cũng lộ vẻ mặt khổ sở và tức giận: “Anh hai, em và anh là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, chỉ bằng một phần văn kiện bị làm giả, anh liền nghi ngờ người em trai ruột này hay sao.”
Ông cụ Diệp và bà cụ Diệp nhìn nhau một cái, hai vị lão nhân nhà này cũng không quá tin tưởng: “Gia Thanh, bố cũng tin tưởng Diêu Đông, nó sẽ không làm ra loại chuyện như vậy”
Diệp Gia Thanh cũng mờ mịt lộ vẻ do dự.
Vệ Phương Nghi cũng được đi, nhưng Diệp Minh Ngọc là đích thân ông nuôi lớn, Diệp Diêu Đông cũng là em trai ruột của ông, ông cũng thật không có cách nào tin tưởng sự thật này.
- ----------------------.