Dụ Dỗ Đại Luật Sư


Cô mỉm cười, bây giờ cả người cô đều có chút máu...!phấn khích.

Đêm nay thật thú vị.

Ba năm xa cách, những người thân quen đều tề tụ bên nhau.

Lương Duy Phong lắc lắc ly rượu chúc mừng cô, rất nhanh cô nhận được tin nhắn zalo từ Lương Duy Phong: Tôi biết mục đích của cô, tôi không bước tới để quấy rầy cô, nhưng tôi sẽ luôn âm thầm theo dõi cô”
Trong lòng cô cảm thấy ấm áp.

Hoắc Phong Lang phong độ trong bộ âu phục màu trắng nhẹ nhàng đi tới, đưa ly rượu vang đỏ qua: “Vốn dĩ tôi không muốn tới, nhưng tôi nghe nói cô sẽ đến, nên lập tức tới ngay, tối nay sẽ rất vui vẻ”
“Rất vui vẻ, tôi rất thích” Khương Tuyết Nhu nhẹ nhàng nhấp một ngụm, nụ cười nhếch lên làm lay động lòng người.

Hai mắt Hoắc Phong Lang lóe lên, bỗng nhiên tiếc nuối thở dài: “Nếu không phải trước kia cô gả cho Hoắc Anh Tuấn, tôi nhất định sẽ cưới cô, nếu bây giờ tôi theo đuổi cô, nhất định sẽ bị người của nhà họ Hoắc mắng cho chết, không ai có thể chấp nhận được hai anh em cùng thích một cô gái cả”
“Cũng may là anh không theo đuổi tôi, nếu không sẽ thấy rất áp lực”
“Tại sao?”
“Bởi vì tôi có quá nhiều người theo đuổi” Khương Tuyết Nhu liếc nhìn người đàn ông đang không ngừng nhìn cô chăm chú.

“Anh xem, đã có rất nhiều người đàn ông nóng lòng muốn đến gần tôi kia kìa”.

“Chậc, không còn cách nào, ai bảo bây giờ cô là người xinh đẹp của Nguyệt Hàn, tài năng, giá trị của con người đều tụ họp lại ở người phụ nữ trước mặt tôi đây” Hoắc Phong Lang duỗi tay về phía cô: “Cô có hứng thú nhảy với tôi một khúc không, đêm nay tôi muốn trở thành người đàn ông được hâm mộ nhất, cho tôi chút mặt mũi đi”
"Ok."
Khương Tuyết Nhu đặt tay mình vào lòng bàn tay to rộng của anh ta, hai người cùng hòa.

nhập vào sàn nhảy.

Hai người xứng đôi như Kim Đồng Ngọc Nữ, lập tức có rất nhiều người hâm mộ và bàn tán, nhưng hai người lại hoàn toàn làm ngơ, mà bắt đầu trò chuyện.

“Cô nói xem, tối nay cô muốn làm gì cho nổ tung luôn sao?”
Khương Tuyết Nhu trừng anh một cái: “Buổi lễ long trọng của Tập đoàn Thái Tiêu, tôi không  muốn hồ đồ, tôi chỉ muốn đàn hát một khúc”
“Cô còn đánh đàn?” Hoắc Phong Lang ho khan một tiếng: “Tối nay mọi người mời Thang Nhược Lan đến đàn, bọn họ rất chuyên nghiệp đấy”
“Vậy thì càng tốt, tôi muốn đàn ngay sau khi cô ta hát xong” Vẻ mặt của Khương Tuyết Nhu rất chắc chắn: “Tôi mới viết một bài hát mới, nó khá hay, anh nghĩ cách giúp tôi sắp xếp một chút đi."
Hoắc Phong Lang suýt chút nữa nhảy sai: “Em gái của tôi, cô đang muốn chọc tức Thang Nhược Lang thôi cơ mà, lại còn soạn cả nhạc, cô đang coi bản thân là nhạc sĩ sao?”
“Anh không tin tôi à?” Khương Tuyết Nhu trừng mắt: “Những bài hát nổi tiếng trước đây của Thang Nhược Lang đều là do tôi viết, lúc tôi đánh bản “Islam” thậm chí Thang Nhược Lang còn không học được "Sonate Ánh Trăng” của Beethoven nữa kìa”
"..” Sắc mặt hoài nghi cuộc đời của Hoắc Phong Lang.

“Đáng tiếc người ta đã quên cảm ơn, hôm nay tôi muốn dạy cô ta cách cảm ơn” Khương Tuyết Nhu cảm khái nói.

“Tôi không biết rốt cuộc cô có bản lĩnh gì nữa” Hoắc Phong Lang nói không nên lời.

“Chị đây chính là báu vật, trước kia con đường tình cảm rất nhấp nhô, bị người ta cản trở hào quang, bây giờ là lúc tôi phơi bày hào quang của mình”
Hoắc Phong Lang nhịn không được mà bật cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui