Hôm sau.
Lúc Khương Tuyết Nhu đang làm điểm tâm cho Hiểu Lãnh, Diệp Gia Thanh bỗng nhiên nhận được điện thoại từ ông cụ Diệp gọi tới:
" Diệp Gia Thanh, mày lại đem công ty cổ phần bán đi, đây chính là gia sản của nhà họ Diệp chúng ta, là căn cơ mà đời đời kiếp kiếp tổ tiên lưu lại, mày lập tức đi tới công ty cho tao, coi như thân thể không được, thì mày cũng phải bò qua tới cho tạo, cái đồ nghiệt súc mày"
Ông cụ Diệp măng rất lớn tiếng, dù là Khương Tuyết Nhu ở trong phòng bếp cũng nghe được.
" Bố " Cô lo lắng nhìn về phía Diệp Gia Thanh: " Đại khái là Xuyên Điền tiên sinh đã đến công ty"
" Không có sao, nếu bố đã quyết định bán, vậy thì cũng đã chuẩn bị xong bị ông nội con mắng.
" Diệp Gia Thanh bất đắc dĩ cười khô.
" Ông nội rất tức giận, chỉ sợ không phải mắng đơn giản như vậy.
" Khương Tuyết Nhu cau mày.
" Nghiêm trọng nhất cũng bất quá bị đuổi ra khỏi nhà họ Diệp, bố đã không sao" Diệp Gia Thanh thở dài một cái
" Bố thuận theo ông nội bà nội con cả đời, ban đầu chính là bọn họ không phải là muốn để cho bố cùng Vệ Phương Nghi ở chung một chỗ, kết quả đưa đến kết cục phải tách ra với mẹ con, vốn là nên thuộc về con nhưng kết quả lại đưa hết cho Diệp Minh Ngọc, buồn cười nhất chính là Diệp Minh Ngọc cũng không phải con gái bố, nhưng ông nội và bà nội của con vẫn là che chở Diệp Diêu Đông cùng Diệp Minh Ngọc, bố đã chịu đựng như vậy đủ rồi"
" Ông ngoại, ông không phải một mình, con và mẹ sẽ chăm sóc ông" Hiểu Lãnh ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu lên an ủi.
" Ngoan, sau này ông ngoại hết thảy đều phải do mẹ con cùng Hiểu Lãnh còn có Hiểu Khê chăm sóc" Diệp Gia Thanh cười nói: " Suy nghĩ một chút mình mới hơn năm mươi tuổi, bố còn muốn ra ngoài mở công ty
" Bố, con ủng hộ bố" Khương Tuyết Nhu cười nói: " Cơm nước xong, con đưa bố đi đến công ty, dẫu sao cổ phần cũng là con bán, khẳng định Xuyên Điền tiên sinh đã tới công ty, con phải tự mình cùng ông ấy nói một chút.
"
Buổi sáng chín điểm, hai người liền lái xe đi đến tập đoàn Diệp thị.
Sau khi hai người đi vào công ty, tất cả nhân viên cũng hướng hai người ném tới ánh mắt sản giận cổ quái.
" Sau này Diệp thị sợ rằng phải thay đổi thời tiết a, cũng không biết sau này còn có thể kêu là Diệp thị hay không.
" Có ý gì a, các người rốt cuộc đang nói gì?"
"Ông trời của tôi a, chuyện lớn như vậy, anh còn không biết, sáng nay Xuyên Điền xã trưởng của công ty Nghê Hồng ở nước Đức đã tới Diệp thị, nói là Diệp Gia Thanh đã đem cổ phần trong tay ông ta bán hết cho ông ấy, sau này Xuyên Điền xã trưởng chính là cổ đông lớn nhất"
" Công ty Nghê Hồng ở nước Đức không phải là người nước ngoài sao, như vậy nói cho cùng công ty này cũng muốn trở thành công ty đầu tư nước ngoài sao.
"
.