Dụ dỗ

 
Chương 24: Phá thân cho mẹ
Thật ra Bùi Ngọc đã tra không ít tài liệu liên quan từ sớm nhưng làm tình không giống thi cử, chỉ cần chuẩn bị tốt kiến thức là có thể đạt điểm cao, ngay lúc này với vốn lý thuyết phong phú anh cũng phải sứt đầu mẻ trán khi đối mặt với rất nhiều bài kiểm tra thực hành.
 
Anh dùng tay nhét quy đầu vào miệng huyệt trơn trượt nhưng chỉ vào được một chút liền gặp trở ngại, thậm chí còn chưa chạm tới màng trinh của cô.
 
Anh lăn lộn trước miệng âm đạo mình tha thiết mơ ước vài lần, cúi đầu nhìn người phụ nữ mình mến mộ đã lâu đang mở rộng hai chân ở dưới thân mình giãy giụa trong sự khao khát khó nhịn, dương vật lần đầu làm tình cực kỳ nhạy cảm lúc này nhảy lên liên tục, trán anh dần xuất hiện mồ hôi hột, cố nén ham muốn xuất tinh, bỗng nhiên kêu "A" một tiếng rồi nói: "Mẹ, có phải dùng bao cao su không?"
 
"Không cần." Mạc Tiệp say mê nhìn gương mặt đẹp trai của anh, "Lát nữa Tiểu Ngọc bắn ở bên ngoài là được rồi."
 

Muốn bị anh toàn tâm toàn ý thúc vào, muốn âm đạo thuần khiết bao quanh vật nam tính của anh không có ngăn cách, dính sát vào nhau. Mạc Tiệp nghĩ như vậy, huyệt nhỏ càng ướt át khó chịu hơn.
 
Bùi Ngọc cảm nhận được cô ướt át hơn, thầm nghĩ có xử nữ nào chảy nhiều dâm thủy vào đêm đầu tiên như vậy chứ, thế mà anh thấy trên mạng nói phải mua gel bôi trơn mới có thể giảm đau.
 
"Mẹ, nếu như mẹ thấy đau thì nói cho tôi biết ngay nhé." Bùi Ngọc cố gắng tiến vào bên trong, cảm giác càng vào sâu thì càng chặt hơn, cô khiến anh cảm nhận một cơn khoái cảm, suýt chút nữa đã xuất tinh, anh phải dừng lại nghiến răng nhịn một chút.
 
"Không đau, Tiểu Ngọc mau, mau chơi huyệt nhỏ của mẹ, tiến vào sâu hơn chút nữa đi, dùng sức phá màng trinh của mẹ đi. Ừ, Tiểu Ngọc, chơi mẹ mạnh lên." Mạc Tiệp ăn nói lung tung, nhất thời không thỏa mãn, lại vội vươn tay ra cầm lấy dương vật ra sức nhét vào trong huyệt xử nữ vừa nhỏ vừa chật của mình. Cô vốn có ham muốn dồi dào, khát vọng bị kìm nén hai mươi sáu năm cuối cùng cũng có thể phóng thích, đâu còn quan tâm tới chuyện đau hay không đau.
 
Bùi Ngọc hít vào một ngụm khí lạnh, ấm ức muốn bỏ bàn tay trên dương vật mình ra, "Mẹ, đừng như vậy, tôi... ừ, đừng, khoan đã, ôi... sắp bắn đó. Đừng."
 
"Không được bắn, bắn sớm như vậy thì phá thân cho mẹ thế nào được chứ!" Mạc Tiệp nghe vậy liền biến sắc, nghiêm khắc phê bình.
 
"Ôi, mẹ thật hung dữ!" Bùi Ngọc ấm ức vô cùng, xử nam bắn sớm là điều rất bình thường, anh bị cô làm bậy kẹp chặt lấy còn kiên trì chưa bắn đã không dễ dàng gì rồi, chỉ than vài câu thôi mà còn bị trách mắng. 
 
"Tiểu Ngọc ngoan, mẹ không động vào con nữa. Con phải cố gắng thúc vào âm đạo mẹ, không được bắn ra nha." 
 
"Ừm." Bùi Ngọc chỉ có thể gật đầu, lại dùng sức thúc vào.
 

"Ư." Mạc Tiệp cố gắng mở hai chân ra đón anh thúc sâu vào, giữa lúc sa vào bể tình lại hé mắt nhìn, mồ hôi chảy xuống cằm anh, nhỏ lên trên phần bụng mềm mại bằng phẳng của cô, nhiệt độ nóng bỏng khiến cô không nhịn được phát run.
 
Giữa lông mày anh lờ mờ hiện ra sự chịu đựng kiềm chế, tuy rằng Mạc Tiệp bị giày vò bức thiết trong lòng, nhưng cũng biết anh không muốn mình bị đau, sợ làm mình bị thương. Thế nhưng cô thật sự không đau, giờ phút này cô chỉ muốn anh xé rách màng trinh của mình, muốn bị anh dùng dương vật to lớn thúc thật sâu vào dâm huyệt trống trải hai mươi sáu năm của mình. Giờ phút này cô thậm chí cảm thấy anh giống như chiến sĩ thiếu niên nâng kiếm, phá tan trói buộc, chém giết hết những ham muốn vô tận hành hạ trong cơ thể cô.
 
"Mẹ, hình như tôi chạm tới màng trinh rồi." Bùi Ngọc không biết vì sao mẹ thành bộ dạng như vậy, giáo trình lúc trước anh tìm đều nói lần đầu cần phải từ từ, mỗi khi tiến vào một chút đều phải động viên đối phương, anh nghĩ tới việc dương vật mình lớn hơn kích cỡ trung bình của đàn ông Châu Á không ít, mẹ bị anh phá thân chắc chắn càng đau hơn nên đã làm bước dạo đầu thật dài nhưng không ngờ cô lại có vẻ hận anh không thể thúc vào tới cùng ngay, trái ngược với anh vì kéo dài thời gian xuất tinh mà cố gắng chịu đau khổ trong khoái cảm không ngừng.
 
"A..." Mạc Tiệp vừa nghĩ tới việc cuối cùng cũng bị người trong lòng phá trinh liền không kìm lòng nổi mà rên rỉ một tiếng hạnh phúc, lại kích động chậm rãi mở rộng hai chân ra thêm một chút để màng trinh yếu ớt của mình đón nhận dương vật hung mãnh.
 
Tim Bùi Ngọc đập dồn dập, bị ánh mắt khát vọng nóng bỏng như lửa của cô thiêu đốt tới nỗi hai gò má nóng bừng, anh nhìn thẳng vào đôi mắt say mê của cô, mạnh mẽ ưỡn mông một cái chọc thủng tất cả trở ngại.
 
"Ừ a... Tiểu Ngọc, mẹ yêu con." Mạc Tiệp đau một chút, nhưng rất nhanh liền cảm thấy khoái cảm tuôn trào, dần dần che lấp cảm giác đau đớn, cô say mê lẩm bẩm nói, "Mẹ yêu con."
 

Bùi Ngọc mượn dịch thể trơn trượt đong đưa hông vài lần, kế đó thúc tới tận cùng.
 
Rốt cuộc cũng kết hợp với mẹ hoàn toàn rồi.
 
Anh thỏa mãn cúi người ôm chặt lấy cô, vùi đầu mải mê ăn bầu vú.
 
"Ừ, Tiểu Ngọc thật thô thật dài, toàn bộ âm đạo của mẹ đều đã bị con chiếm hết, sướng quá, thoải mái quá. Thật thích Tiểu Ngọc." Mạc Tiệp dịu dàng ôm lấy cái đầu chôn trước ngực mình, lĩnh hội khoái cảm lần đầu bị đàn ông thúc vào. Âm đạo khít chặt lần đầu bị vật nam tính thô to lấp kín tới nỗi mỗi nếp uốn đều căng ra, trong âm đạo căng chặt tới nỗi không có khe hở dán chặt vào hình dạng dương vật, sự kết hợp vừa khít như vậy khiến cô vừa ngượng ngùng vừa căng thẳng.
 
"Mẹ, bên trong mẹ thật thoải mái. Nhưng tôi... tôi không thể bắn ở trong mẹ được! Tôi cũng không thể cử động, tôi cắm vào học làm tình như thế nào thôi, giờ phải rút ra rồi." Bùi Ngọc cố ý nói bên tai cô như vậy, tỏ vẻ nhớ lời dạy dỗ ân cần của cô, tiếp đó lại xoa hai vú đầy đặn mềm mại, nhíu mày khó khăn nhịn xuống ham muốn xuất tinh, anh còn muốn hưởng thụ huyệt nhỏ mềm mại chặt chẽ như thiên đường này thêm một lát. Thế nhưng giờ phút này anh vừa nghĩ tới nữ thần mình luôn sùng bái hồi bé bị dương vật chính mình cắm vào âm đạo chưa từng bị người ta chạm vào liền sảng khoái tới nỗi suýt bắn ra.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận