Dụ dỗ

 
Chương 31: Đánh mông mẹ
 
Mạc Tiệp họp xong thì nghỉ ngơi chốc lát trên ghế sô pha trong văn phòng, vừa định đứng dậy làm việc thì nghe tiếng gõ cửa.
 

Cô nhíu mày, sửa lại nếp nhăn trên áo rồi mới mở miệng nói: "Mời vào."
 
Bùi Ngọc mở cửa đi vào, tiện tay khóa trái cửa lại.
 

"Tiểu Ngọc? Sao con lại tới đây a... á." Mạc Tiệp còn chưa kịp phản ứng đã bị anh đè xuống ghế sô pha.
 
"Uổng cho tôi thương mẹ vừa mới bị phá trinh đã bị làm bốn lần, còn mẹ thì hay lắm, lấy oán báo ơn, không giữ cho tôi chút mặt mũi nào cả." Bùi Ngọc nói xong liền hất góc váy cô lên, vén làn váy, giữ đầu gối cô, mất kiên nhẫn bóp bắp đùi tròn trịa trắng nõn trước, chỉ cảm thấy vừa trơn vừa mềm, chép miệng nở nụ cười nói, "Cái váy này của mẹ dài tới mắt cá chân, bên trong còn mặc quần an toàn, quả thật là khó có người nào có thể đoán được đồ lót mẹ mặc bên trong có bao nhiêu lẳng lơ."  
 
Dương vật anh sưng lên cương cứng trong nháy mắt, anh hưng phấn cởi quần an toàn của cô ra, lại mất kiên nhẫn kéo quần lót của cô xuống tận đầu gối.
 
Trước đây anh cũng nhiều lần tưởng tượng vén váy dài của cô lên hông, rốt cuộc bây giờ anh đã có thể tự tay làm, còn có thể cởi quần lót cô ra, nhìn thẳng vào khe huyệt mềm thấp thoáng giữa lông mao mềm mại.
 
"Con.. ai bảo con trêu chọc nhiều bạn nữ như vậy, làm mất trật tự lớp của mẹ!" Mạc Tiệp cắn môi, bị anh nhìn tới nỗi đỏ mặt, cuộn tay lại thành nắm đấm mềm đấm vào cánh tay kiên cố của anh, "Con còn ngồi ở hàng đầu, mẹ đã nói con không được ngồi ở hàng đầu rồi mà!"
 
Bùi Ngọc nghe vậy thì vui vẻ trong lòng, thầm suy nghĩ dáng vẻ ghen tuông của mẹ thật sự trái ngược với dáng vẻ nghiêm túc lý trí trong lớp.

 
"Mẹ, huyệt nhỏ mềm nhỏ của mẹ lúc sáng sớm bị tôi làm còn có chút sưng đỏ không khép lại được, giờ thì đã khôi phục lại giống hệt như khi còn là xử nữ." Bùi Ngọc ở giữa hai chân cô tách mép huyệt ra nhìn kỹ, "Nếu không phải bởi vì màng trinh bên trong không còn, mẹ nói mẹ vẫn là xử nữ thì tôi vẫn tin đó."
 
"Tiểu Ngọc, đừng, đừng như vậy, mẹ xấu hổ." Mạc Tiệp giãy giụa cái mông căng tròn muốn tránh khỏi anh, lại bị anh vỗ một cái "chát" vào cái mông trơn bóng.

 
Tiếng động vang dội trong phòng làm việc yên tĩnh của cô.
 
"Lần sau còn ức hiếp tôi như vậy không?" Bùi Ngọc vuốt ve cái mông bị anh đánh ửng hồng.
 
"Mẹ cứ ức hiếp con đấy, cho con mất hết mặt mũi trước mặt tất cả nữ sinh!" Mạc Tiệp tức giận véo bắp thịt căng cứng trên cánh tay anh.
 
Anh đánh cô không đau một chút nào nhưng cô rất xấu hổ bởi vì dâm thủy chảy ra giàn giụa, sô pha dưới thân đã thấm ướt hết rồi.
 
"Mẹ, tôi cũng mất mặt trước mặt mẹ đó." Bùi Ngọc cười trêu tức, vân vê mép huyệt nhỏ hồng hào của cô pha trò nói, "Hơn nữa mẹ cho tôi cơ hội thể hiện như thế, tôi càng được nữ sinh yêu thích hơn. Các cô gái nhỏ không có yêu cầu cao giống mẹ, tất cả các cô ấy đều cảm thấy tôi vừa tốt nghiệp cấp ba mà đã giỏi như thế rồi."
 
"Con! Không cho phép con để ý tới các cô ấy! Nếu không... nếu không mẹ sẽ bỏ con vào cô nhi viện!" Mạc Tiệp tức giận hét lên, giữa lúc luống cuống ngước mắt lên liền bắt gặp một tia mất mát thoáng qua trên mặt Bùi Ngọc, nhất thời nhận ra mình lỡ lời, vội ôm anh vào ngực dỗ dành, "Tiểu Ngọc, mẹ nói sai rồi."

 
"Mẹ nói không sai." Bùi Ngọc buồn rầu ở trong lòng cô nói.
 
"Tiểu Ngọc, tất cả là tại con chọc mẹ tức giận nên mẹ mới nói lung tung. Tiểu Ngọc là bảo bối của mẹ, sao có thể là cô nhi được." Mạc Tiệp động viên vỗ lưng an ủi anh.
 
"Mẹ..." Bùi Ngọc chống người nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô từ trên xuống dưới, nhịn không được cúi đầu hôn lên cánh môi mềm mại ửng hồng, dây dưa cọ xát hồi lâu rồi mới khàn giọng nói, "Mẹ... tôi muốn chơi mẹ ở chỗ này."
 
"Này, không, không được, đây là phòng làm việc của mẹ, sao có thể làm chuyện xằng bậy như vậy." Nói xong, Mạc Tiệp đã cảm thấy dương vật vừa cứng vừa nóng của anh đã chống ở trên miệng huyệt mềm mại ướt át, thủ thế chờ đợi ở dưới thân cô rồi. 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận