Dụ dỗ

 
Chương 57: Mẹ kế dụ dỗ con riêng gian dâm
 
Anh dạt dào hứng thú chụp lại hình ảnh cắm côn thịt vào huyệt nhỏ cô từ các góc độ khác nhau, trong lòng cực kỳ thỏa mãn.
 

Mạc Tiệp xấu hổ để cho anh chụp, cao triều kéo dài khiến cho sắc mặt cô ửng đỏ, toàn thân vô lực mặc anh xếp cô ở tư thế nằm ngửa, cơ thể nhỏ gầy mở rộng hai chân bị tứ chi thon dài mạnh mẽ của anh dây dưa, xóc nảy rung động theo tiết tấu ra vào của anh.
"Tiểu Ngọc... mẹ rất thoải mái, ư... rất hạnh phúc... rất muốn bị con cắm vào mãi thôi. Yêu đương hóa ra chỉ cần như vậy là có thể hạnh phúc sao?" Mạc Tiệp mơ màng mê muội hỏi.
 
"Có lẽ... mối tình đầu là như vậy?" Khóe miệng Bùi Ngọc khẽ cong lên, nụ cười giống như gió xuân ấm áp, giữ chặt lấy eo cô kéo cô lại gần hơn, "Thật ra tôi cũng cảm thấy như vậy, tối nay vốn có kế hoạch học tập, kết quả bị mẹ quấn lấy, làm tình xong thì chỉ còn muốn ôm mẹ, hôn mẹ, da thịt cận kề với mẹ, thỏa mãn hết khao khát của mẹ, nhìn mẹ hạnh phúc như một bé gái đáng yêu."
 
"Tiểu Ngọc thật dịu dàng, thật sự là cục cưng ngoan của mẹ." Mạc Tiệp ôm lấy cổ anh thỏa mãn nói, "Mẹ chợt nhớ lại lúc còn đi học trước đây, bạn cùng phòng thường cãi nhau khóc lóc với bạn trai, rất náo loạn. Thật sự không hiểu tại sao không vui còn cố chấp ở bên nhau."
 

"Về sau nếu mẹ mất hứng, không còn vui vẻ như vậy, mẹ sẽ bỏ tôi sao?" Bùi Ngọc nhạy bén bắt được ý tứ ẩn trong lời của cô, bất an ôm cô nũng nịu hỏi.
 
"Không đâu, mẹ và Tiểu Ngọc sẽ mãi mãi hạnh phúc, mẹ chỉ cần nhìn thấy Tiểu Ngọc là thấy rất vui rồi." Mạc Tiệp nhìn gương mặt tuấn tú mang theo vẻ ngây ngô non nớt của anh, nghĩ tới mình đang giao hoan với tiểu nam sinh đẹp mắt như vậy liền không khống chế nổi nhịp tim, "Tiểu Ngọc, mẹ muốn..."
 
"Muốn cái gì?" Bùi Ngọc hôn một cái lên cánh môi hé mở của cô, biết rõ còn hỏi.
 
"Muốn Tiểu Ngọc... chơi mẹ." Mạc Tiệp ngượng ngùng nhỏ giọng nói, vừa nghĩ tới chuyện đang bị nam sinh mình yêu lần đầu trong đời cắm vào nơi tư mật chưa từng bị người nào chạm vào, cô càng động tình hơn, nơi tư mật giàn giụa dâm thủy ướt át, ngay cả giữa háng Bùi Ngọc cũng dấp dính, "Tiểu Ngọc... dùng sức chơi mẹ."
Cô vuốt ve lưng anh, hai chân quấn lấy mông anh, da dẻ thiếu niên mười sáu tuổi bóng loáng như búp măng mới đâm chồi, bởi vì thuở nhỏ sống trong cảnh sung túc, da dẻ toàn thân anh hình như còn mềm mại hơn thiếu niên bình thường một chút, bao quanh cơ bắp vạm vỡ mạnh mẽ, xúc cảm tuyệt vời, khiến cô lưu luyến không thôi.

 
"Tiểu Ngọc cũng bị huyệt nhỏ giàn giụa dâm thủy của mẹ bấm gãy rồi." Bùi Ngọc thấp giọng cười nói, lè lưỡi liếm nhẹ vành tai mềm mại đỏ ửng, thấy cô mẫn cảm run rẩy, bỗng có lòng chọc ghẹo, "Hừ, nếu như một ngày nào đó mẹ dám vứt bỏ tôi, tôi sẽ cho toàn bộ thế giới này biết, giáo sư Mạc nhìn bề ngoài vẻ vang, sau lưng lại ngày ngày lắc cặp ngực to trắng nõn, mở rộng hai chân để lộ ra huyệt nhỏ căng chặt giàn giụa dâm thủy dụ dỗ con riêng mới mười sáu tuổi của mình gian dâm."
 
"Đáng ghét! Sao con có thể... ah... ah ah ah." Mạc Tiệp còn chưa phản bác lại xong thì đã bị anh ra sức làm tới nỗi cao triều nhiều lần.
Khi cô bất lực cử động thân thể thì vừa đúng lúc chạm mắt với Bùi Ngọc, ánh mắt anh lộ ra sự sắc bén giống như một mũi tên, đâm xuyên qua trái tim cô.
 
Cô chưa từng bắt gặp Bùi Ngọc có ánh mắt tà ác bá đạo như vậy, chợt mơ hồ nhận ra con cún nhỏ đáng yêu mình nhận nuôi hình như là một con sói nhỏ gian xảo hung mãnh, có thể ăn sạch cô không còn sót xương vụn, nhất thời sinh lòng e sợ, đẩy anh rồi liên tục cầu xin: "Tiểu Ngọc, nhẹ chút, nhẹ chút ư... sâu quá rồi!"
 
"Vừa rồi mẹ còn muốn tôi dùng sức, hiện tại lại muốn nhẹ chút, không còn kịp nữa rồi." Cánh tay cơ bắp săn chắc của Bùi Ngọc giam cầm cô vào trong ngực, giống như dã thú bắt giữ con mồi, nhân lúc cô há miệng rên rỉ thì hôn cô chiếm đoạt môi lưỡi cô, mà nửa người dưới vẫn không dừng lại chút nào ra sức cắm vào thủy huyệt khiến tiếng nước vang vọng.
 
"A... ư, Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc ah ah ah." Mạc Tiệp không chịu nổi kích thích mà mở rộng hai chân ra hơn, không thể làm gì khác ngoài mời anh làm mình.
 
Mạc Tiệp cảm thấy mình giống như một cuộn băng cũ, bị xóa hết đi từng nội dung một, chỉ còn dư lại mớ hỗn độn và trống rỗng, để cho anh bổ khuyết lại tất cả. 
 

"Mẹ nói xem, có phải mẹ dùng huyệt nhỏ dụ dỗ tôi gian dâm không?" Bùi Ngọc cười rồi hỏi bên tai cô, phần hông tráng kiệt nhấp nhô ở giữa hai chân cô, chống người quan sát vẻ trầm luân e thẹn của cô, "Huyệt nhỏ của mẹ hồng hào mềm mại, còn nhiều nước như vậy, mỗi ngày cho Tiểu Ngọc nhìn, Tiểu Ngọc nhìn rồi là muốn làm, ngay cả bài tập cũng bỏ đấy đó."
 
"A... là... là dùng huyệt nhỏ dụ dỗ Tiểu Ngọc gian dâm." Mạc Tiệp mơ màng nghe theo lời anh, vừa dứt lời liền cảm thấy xấu hổ vô cùng, đỏ mặt chui vào lồng ngực anh, "Ưm... con đừng nói nữa, đáng ghét."
 
"Đáng ghét hay yêu thích, hả?" Bùi Ngọc sờ mái tóc dài mềm mượt xõa xuống của cô, sau đó giữ chặt cằm cô, lôi cô từ trong ngực mình ra.
 
Mạc Tiệp trừng mắt nhìn anh, rõ ràng là một đứa trẻ, nhưng lúc nào cũng có thể lẳng lặng khống chế tất cả trong tay, khiến cô mất đi quyền chủ động.
 
"Dám làm mà không dám nhận, dám nghĩ mà không dám nói, phải không?" Bùi Ngọc nâng mông cô lên rồi ra sức cắm xuống, giữa hai chân lập tức lại tuôn ra một vũng nước.
 
"Yêu thích... là yêu thích ah ah ah." Mạc Tiệp đạt đến cao triều lần nữa, làn da trắng tuyết nhuộm màu hồng nhạt.
 
"Còn muốn gì nữa?" Bùi Ngọc nâng mặt cô lên hôn.
 
"Muốn Tiểu Ngọc bắn vào trong, muốn Tiểu Ngọc bắn đầy âm đạo và tử cung để thụ thai." Cao triều khiến cô mất đi lý trí cuối cùng, chỉ một lòng một dạ quấn lấy anh xin anh bắn ra, "A a a, Tiểu Ngọc, a ư, sướng quá, ngày hôm nay Tiểu Ngọc bắn thật nhiều."
 

"Mẹ..." Bùi Ngọc ôm cô vuốt ve, cọ sát dương vật dần mềm xuống ở trên âm hạch cô, "Đều tại mẹ, Tiểu Ngọc cũng háo sắc giống mẹ rồi, ngày hôm qua học bài thấy từ injection, surjection, bijection, trong đầu tôi toàn là huyệt nhỏ hồng nhạt non nớt giữa hai chân mẹ, muốn bắn tinh cho mẹ."
 
Mạc Tiệp run lên, sau đó xấu hổ bật cười: "Con nói lung tung cái gì vậy, con nói vậy mẹ không thể nhìn ba từ này như từ ngữ bình thường được rồi."
 
"Vào lúc này nghĩ tới trong cơ thể mẹ có rất nhiều tinh dịch của tôi, tôi thấy hài lòng rồi, không còn nghĩ tới làm tình mãi nữa. Tôi đi học bài một lát đây." Bùi Ngọc hôn cô một cái rồi chuẩn bị đứng dậy.
 
"Ôm mẹ thêm một lát, con học tới chỗ nào rồi, mẹ giảng luôn cho con." Mạc Tiệp quấn lấy anh không buông tay.
 
"Không cần mẹ giảng, tôi muốn tự mình làm." Bùi Ngọc vô cùng kiêu ngạo hất cằm lên nhìn cô.
 
"... Tiểu Ngọc thật đáng yêu." Mạc Tiệp nhìn anh bật cười, uốn éo eo lưu luyến cọ xát vật dưới thân, ánh mắt mơ màng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, "Mẹ muốn ở bên Tiểu Ngọc cả đời."
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận