Du Hành Giả

- A!

Rito bỗng nhiên ôm đầu, một đống kí ức kì quái bỗng nhiên xuất hiện trong bộ nhớ của cậu. Đây cũng không phải là lần thứ nhất cậu bị như thế, gần đây thỉnh thoảng Rito cũng nhìn thấy một vài thứ không quan trọng. Lilith đã nói với rito rằng siêu năng lực của cậu đang tăng nhanh bất thường, điều này có thể đem lại ảnh hưởng không tốt. Sau khi phục hồi và sắp xếp lại ký ức, khóe miệng của cậu hơi câu.

- Xem ra hôm nay ta có thể đem một ít đồ dơ bẩn dọn dẹp khỏi cái thế giới này rồi.

- Sẽ có thịt sói sao chủ nhân? Lilith liếm liếm môi.

- Ma cà rồng cũng ăn được thịt sói sao? Rito quái dị nhìn nàng.

- Mỹ vị hiếm có đấy.

Rito cũng không có ý định ở lại. Cậu ngay lập tức biến mất khỏi vị trí cũ, chỉ một lát sau đó một đám tuần binh lại đây bắt đầu thăm hỏi. “So với việc trở thành con mồi, làm thợ săn luôn là lựa chọn tốt hơn.” Căn biệt thự nơi mà cô gái người sói ở lại không khó tìm, nó nằm một cách khoa trương gần quảng trường trung tâm thành, nơi mà người ta sẽ đến để tưởng niệm về quá khứ. Rito có thể dễ dàng lần theo mùi máu tanh, cường hóa giác quan là một trong những đặc điểm của võ thuật gia.

- Đã bao lâu rồi ta mới có một con mồi thế này. Lilith hưng phấn.

- Mặc dù ta không bài xích sở thích của cô nhưng phải nhắc nhở là hiện tại cô không có cơ thể.

Zoroa lười biếng thông qua tâm linh nhắc nhở.

Tòa biệt thự có thể nói là rất lớn, cổng vào cũng rất cao, tự nhiên nhưng điều này không thể cản trở được Rito. Tiến vào bên trong, khắp nơi đều trưng bày những vật trang trí. Cây cảnh, tượng, tranh vẽ, nhìn thoáng qua cho dù là người không hiểu gì về nghệ thuật cũng biết chúng rất có giá trị. Bảo vệ nghiêm túc đứng ở cửa mỗi lối vào, thỉnh thoảng là một hai cô hầu gái xinh xắn chạy ngang qua. “Để xem chú chó nhỏ của chúng ta đang ở đâu nào”. Đi vào bên trong biệt thự, mùi máu tanh trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, đứng trước một cánh cửa gỗ lớn, Rito có thể nghe thấy tiếng gầm gừ toát ra từ trong cô họng của một con thú hoang. Xem ra cô gái người sói này không thích trong lốt người. “Cạch”. Rito mở cửa tiến vào, cậu không định ẩn giấu bởi vì tới đây chiến đấu đủ để làm kinh động người bên ngoài. 

- Ngươi là ai? Werewoft đã bị kinh động, một đôi con ngươi màu xanh lớn bằng nắm tay đứa trẻ đã tập trung hướng về rito, nhưng nhanh chóng co rụt lại.

- Ngươi phải biết rồi chứ? Ta tưởng ngươi đang muốn tìm ta? Rito cũng kiên nhẫn với nó, đối với cậu người sói là một sinh vật thần bí và thú vị, nếu có thể tìm hiểu một chút cũng không tồi.

Werewoft đăm chiêu nhìn nhân loại trước mặt nó, một cái mũi lớn nhúc nhích.

- Ngươi có mùi rất đáng ghét, nhân loại.

- Xem ra chúng ta có cùng cảm giác đối với nhau rồi. 

Ý của Rito là chỉ mùi máu tanh trên người Werewoft, nhưng cô nàng lại cho rằng rito nói về giống loài của cô.

- Ngươi không phải là “thứ kia”, ngươi và chúng có quan hệ gì? Werewoft nôn nóng hỏi, có vẻ như mùi của Lilith thực sự đã kích thích tới cô nàng.

- Hẳn là “bộ ba dính liền” đi?

- Ngươi là Huyết nô? Không đúng, mùi trên người của ngươi quá nhạt và trí tuệ của ngươi quá cao, ngươi đang lừa ta, nhân loại! Werewoft gầm lên, khí thế trên người nó hóa thành cơn gió hướng về Rito mà đi nhưng chưa khí thế của nó chưa đi lên cực đại thì đã bị một khí thế kinh khủng hơn đè lại.

- Ngươi! Werewoft ngay lập tức cảm thấy không ổn, lông vàng trên cơ thể dựng đứng, một bộ khát máu nãy giờ đã chuyển về sợ hãi. Rito một mặt bình tĩnh nhìn nó, hắn lơ lửng trên không sao cho tầm mắt của cả hai cùng một độ cao.

- Ta nghĩ ngươi đã hiểu nhầm vị thế của mình, chó con. Rito cao ngạo nói trong khi Werewoft đã run rẩy tới cực điểm.

- Xem ra đem ngươi làm thức ăn cho bữa tối sẽ thú vị hơn nói chuyện. Sát khí trên người Rito đã tuôn ra, bàn tay đã siết chặt thành nắm đấm. Werewoft ngay lập tức làm ra phản ứng, nó nhảy lùi về phía sau và gầm lên.

- Khốn nạn! Đừng hòng thực hiện!

- BÀNH!

Đáng tiếc thực hiện được hay không không phải là do nó quyết định, Rito đã đặt năm đấm của mình lên cái mõm dài và làm cho cả đầu của nó cắm dưới mặt đất. Sau đó không đợi Werewoft làm ra phản ứng, Rito đã tung ra vô số cú đấm lên cơ thể to lớn của nó. Cô nàng bị đánh gần như không có lực phản kháng, máu tươi trong mồm vài mũi trào ra. Chật vật thoát khỏi khốn cảnh bị đè ra đánh, Werewoft định hướng ra phía ngoài mà chạy trốn, đáng tiếc Rito không để cho nó cơ hội, một cước đạp vào lưng cô nàng khiến Werewoft bị đánh bật vào tường. Lúc này cảnh vệ bên ngoài đã bị kinh động, nhao nhao chạy trở lại đây.

- Khoan, khoan đã… nếu ngươi tha cho ta ta sẽ khai ra một bí mật. Werewoft gian nan mở miệng.

- Ta không hứng thú với bí mật của ngươi. 

Rito hờ hững đáp lại, không có bằng chứng gì cho thấy bí mật của cô nàng có thật hay có lợi cho hắn, Rito cũng lười nghe. Nhìn thấy nắm đấm ngày càng gần, Werewoft lúc này triệt để rơi vào sợ hãi

- Ta sẽ làm thú cưỡi của ngươi!!

Nắm đấm dừng lại trước mặt Werewoft năm xăng ti mét, mắt đã nhắm chặt lại chờ đợi tử vong. Khi thời gian từng giây trôi qua cô nàng biết mình đã an toàn.

- Đem quý tộc trong tòa nhà này toàn bộ giết, sau đó quay trở lại đây. 

Rito ngắn gọn nói, cũng không đợi cô nàng thế nào ngay lập tức biến mất tại chỗ. Cảnh vệ từ bên ngoài chạy vào nhìn thấy Werewoft thì hãi nhiên, vội vàng thụt lùi lại, trong tay vũ khí đã hướng về phía cô nàng tùy thời phát động tiến công. Nhưng ngay lúc đó một quý tộc dường như biết chuyện vội vàng chạy lên.

- Dừng lại, dừng lại, tất cả cút ra ngoài cho ta! Tên quý tộc hét lên.

Đám cảnh vệ choáng váng không thôi, vị này chính là thiếu chủ của nơi này, ngày bình thường đắm chìm trong nữ nhân ôm ấp, thuộc loại dưới khinh trên sợ. Hôm nay sao bỗng nhiên lại có can đảm ra chỗ này? Vị thiếu chủ cũng mất kiên nhẫn khi lũ thuộc hạ nghi ngờ nhìn mình, đạp vào mông một tên và quát.

- Ta bảo đi ra thì đi ra! Lắm lời!

Lũ thủ vệ thấy vậy nhao nhao đi ra ngoài, vị quý tộc đóng sập cửa rồi quay về phía Werewoft hai tay xoa vào nhau một bộ rất xoắn xuýt.

- Werewoft tiểu thư, xin thứ lỗi. Không biết chuyện gì kinh động tới…

- Roạp!

Tên thiếu chủ chưa nói hết câu thì đầu đã nằm gọn trong mồm cô bé, động mạch cổ như vòi phun nước vậy ngay lập tức xịt máu lên trong khi phần thân vẫn đứng thẳng. Werewoft không cam lòng nhìn về một phương hướng trong gian phòng, rồi tăng tốc lao ra ngoài. Tiếp theo là hàng loạt tiếng gào thét thảm thiết của lũ thủ vệ và quý tộc. Mười lăm phút sau đó cô nàng đã trở lại với cái mồm đầy máu.

- Hóa lại thành hình người đi.

Rito ra lệnh, Werewoft cũng không nói nhiều ngay lập tức trở về hình dạng của một cô gái, nhưng khác với lần trước, lần này cô nàng trần truồng. Rito có thể nhìn được từng tấc trắng hồng trên người cô, nhưng Werewoft không thèm để ý. Rito suy nghĩ nãy giờ, một người sói có thể có tác dụng không nhỏ. Có những thông tin mà người thường như Katherine hay Azure không thể tiếp cận được. Nhưng câu hỏi đặt ra là làm sao để bảo đảm lòng trung thành của chúng? Xem chừng người sói trên thế giới này không yếu, không bài trừ khả năng có bán thần lão tổ. Nếu quả thực như vậy thì phiền toái rất lớn. Nhìn về bàn tay phải của mình, Rito như có điều suy nghĩ.

- Ngươi lại đây. 

Rito nhìn ngực cô nàng và gọi. Werewoft biến sắc, nãy giờ cô chỉ trang ra một bộ không có gì biểu tình, nhưng thực ra trong lòng rất hồi hộp. Cô dám ở trần khi tên quý tộc có mặt ở đây là bởi vì biết hắn không dám làm gì mình, nhưng tên nhân loại này có thể khác. Cô vội ôm lấy ngực bằng hay tay lùi về phía sau.

- Ngươi muốn làm gì? Werewoft trừng mắt cảnh giác.

Rito cũng lười giải thích, một bộ như muốn dùng bạo lực kéo mạnh tay cô ra. “A”, Werewoft hét lên sợ hãi, nhưng bị thương và yếu hơn làm cô chống cự không được bao lâu. Cảm thấy có thức gì đó nắm lấy ngực mình, Werewoft hoảng loạn. “KHÔNG!” Trán Rito nổi gân xanh, cậu đành phải nhắc nhở.

- Bình tĩnh lại và nhìn trước mặt ngươi.

Werewoft lúc này mới chú ý tới, trước mắt mình đang lơ lửng một mảnh giấy màu vàng kim với chi chít những kí tự trên đó. Mặc dù cô không hiểu một từ nào nhưng kì lạ là cô rất rõ ràng ý nghĩa của chúng. Werewoft không thực sự định phục tùng Rito, điều này cũng nằm trong dự liệu của cậu. Nhưng nhân loại trước mặt lại có thủ đoạn như vậy, nếu cô kí kết xuống thì tuyệt đối sẽ không còn cơ hội. Werewoft chần chừ nhìn ánh mắt uy hiếp của Rito, chút phản kháng ý niệm ngay lập tức tiêu tán mất. “Ài, không nghĩ tới không những không ăn được thịt sói, lại còn phải ở chung một nhà. Chủ nhân, có phải là người cảm thấy hứng thú với việc có một giống loài khác trên giường mình không?” Lilith bất mãn hỏi, cũng không quên châm chọc hắn. “Cô vẫn không rõ sao Lilith? Chủ nhân đây là muốn sưu tập tất cả kiểu nữ nhân trong đa vũ trụ. Một cô gái có thể hóa ra đuôi và tai có thể gây nên hứng thú của người”, Zoroa cũng cùng chung ý kiến với nàng. “Vậy thì chúc mừng chủ nhân, người sói có thể không dễ tìm, ngài đã thêm được một sex doll không tồi vào bộ sưu tập của mình”.”Ta nói các cô, ta chưa bao giờ có ý định sưu tập nữ nhân được chứ, nếu có thì cũng tuyệt đối không phải là kiểu nữ nhân có thịt người trong thực đơn hằng ngày của mình”.”A ha ha, tuyệt vọng chưa Lilith? Cô đã bị chủ nhân bỏ rơi rồi!”Zoroa vui vẻ cười trên sự đau khổ của người khác, Rito giờ mới nhớ ra món mỹ vị nhất của ma cà rồng là máu người thì phải. Lilith mặt đen lại rồi như bùng nổ như thế hét lên “CHỦ NHÂN!!!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui