Du Nhiên Mạt Thế

Hơn mười ngày, mấy người Lâm Phàm mới cảm nhận được sự vững chãi của mặt đất, không còn phải chịu cảnh lắc lư nữa thật quá tuyệt!

Lỵ Địch Á trực tiếp được đưa vào bệnh viện, Lâm Phàm với Đại Hắc tình trạng tốt hơn, đưa thẳng tới văn phòng chính phủ ven biển, “Xin khai báo danh tự, cùng số chứng minh, và nguyên nhân đi ra biển?”

“Lâm Phàm, Lăng Hắc, không phải, ‘Lăng’ viết thế này, số chứng minh là 310…,” Lâm Phàm thuận miệng thay Đại Hắc nói bừa tên cùng số chứng minh, “Ta là nhận lời mời tham gia một lần tụ hội du thuyền, y cũng thế, chúng ta quen biết ở trên thuyền.” Nguyên bản muốn giấu vụ du thuyền, nhưng sau ngẫm lại thông tin xuất cảng lúc trước thực dễ tra được, nếu cố ý giấu diếm lại càng làm người ta nghi ngờ hắn che giấu gì.

Nghe thấy Lâm Phàm nhắc tới chiếc du thuyền bị mất liên lạc, nhân viên lập tức ngồi thẳng người, kinh ngạc nói, “Có phải du thuyền Timothy?”

Timothy là một nhà truyền giáo, học trò của sứ đồ Phaolô, một người sùng bái Cơ Đốc giáo, đáng tiếc một cái tên cực kì thần thánh lại đặt cho chiếc du thuyền tràn ngập tà ác, thật quá châm chọc.

“Tin tức du thuyền mất tích chưa được thông báo sao?” Lâm Phàm mắt xẹt qua một tia âm trầm, không dấu vết khách sáo hỏi.

Nhân viên phỏng chừng là mới nhậm công tác, thực dễ dàng bị dời đi lực chú ý, “Cũng không phải, mất tích lâu như vậy, trên du thuyền lại nhiều người nổi tiếng trên thế giới, lập tức mất đi liên lạc, ngay cả thị trường chứng khoán đều một màu xanh.”

“Không có tin tức nào sao? Phái phi cơ đi tìm cũng không thấy?” Lâm Phàm vờ kinh ngạc, thầm nghĩ không tốt, ngay cả du thuyền to tướng như thế cũng giấu nhẹm được, chứng tỏ người sau màn thế lực lớn, mà giờ bọn hắn cùng Lỵ Địch Á bị tách ra, hơn nữa còn có bản ghi chép thông tin rời cảng, rất khó để cá lọt lưới, xem ra không thể trực tiếp liên lạc với cha mẹ.

“Tìm không thấy, đều bị đồn là thuyền ma, đi tới không gian khác linh tinh, các ngươi là người duy nhất trên chuyến du thuyền trở lại, chuyện xảy ra làm sao?” Nhân viên tò mò hỏi.

Lâm Phàm vờ cười khổ, “Du thuyền đến vùng biển quốc tế không lâu, thì chẳng may xảy ra nổ lớn, hủy mất động cơ cùng một phần thực vật, luôn luôn chờ mãi không thấy cứu viện, thật sự không chịu nổi nữa chúng ta liền quyết định chạy thoát, đa số đều còn trên thuyền, không biết bọn họ giờ thế nào, ít ra chúng ta thực may mắn, trôi nổi 10 ngày thì gặp được đội tuần tra cứu về.”

“Ừ, ừ.” Nhân viên gật đầu không ngừng ghi chép.

Lâm Phàm thấy thế nói, “Nếu như không còn việc gì, ta nghĩ đi thăm bạn, nàng tình huống có vẻ không tốt lắm, chúng ta thực lo lắng.”

“OK OK, a, người phụ trách đội tuần tra lát còn muốn hỏi các ngươi vài vấn đề về du thuyền, có lẽ phải đợi thêm chút nữa.” Nhân viên vội vàng ngăn cản.

“Chính là chúng ta thực lo lắng cho bạn nha!” Lâm Phàm tăng thêm ngữ khí, “Dù sao bệnh viện ngay tại kia, để người đội tuần tra qua tìm chúng ta là được.”

Khiếp sợ khí thế Lâm Phàm, nhân viên đành gật đầu, ngẫm lại cũng đúng, bạn bè bệnh tình thế nào chưa rõ, cũng không thể ngăn cản hai người đi hỏi thăm, “Vậy các ngươi đi trước, biết bệnh viện đi như thế nào chưa? Là tòa nhà thứ ba phụ cận, bệnh viện đa khoa…”

“Ừm, chúng ta đã biết.” Lâm Phàm cười cảm ơn, rồi lôi kéo Đại Hắc rời đi, đón xe công cộng, “Đến bệnh viện đa khoa.”

Tới bệnh viện, lại lôi kéo Đại Hắc xuyên qua khoa cấp cứu, theo cửa phía Tây rời đi, lên một chiếc xe bus, đi một đoạn lại thay đổi vài chiếc xe nữa, cuối cùng mới lên taxi* rời khỏi thành phố này; trên đường đi cùng Đại Hắc thay đổi nhiều lần taxi nữa, cuối cùng mới đặt chân đến Kỳ huyện – một huyện trấn nhỏ.

Tại đây, vào một khách sạn đưa chứng minh, đặt phòng đôi giường đôi dưới ánh mắt khác thường của lễ tân, tới phòng liền lăn kềnh lên giường. Sau những ngày phong trần mệt mỏi hai người mới có thể thoải mái tắm rửa một phát, trước đó cũng chỉ là tùy tiện mua bánh xà phòng đi nhà vệ sinh công cộng rửa sạch, phiêu bạt trên biển 10 ngày, trên người nhuốm vị tanh hôi khiến Lâm Phàm không chịu nổi.

Tỉ mỉ tắm rửa sạch sẽ, phơi biển nhiều ngày, da Lâm Phàm khó lắm mới ngăm đen chút; thế mà giờ mới trở lại đất liền da lại có khuynh hướng biến trắng, làm hắn buồn bực không thôi, chẳng lẽ đây là tác dụng phụ của không gian?

“Đại Hắc! Đi vào.” Tắm sạch xong, Lâm Phàm kêu Đại Hắc tiến vào, không nghĩ vừa mới dứt lời cửa đã bị đẩy ra, tựa hồ tên này đã ngồi chờ sẵn ngoài cửa rồi.

Đại Hắc nhanh chóng đem quần áo cởi hết, cơ thể rắn chắc mông kiều căng nẩy, cái đuôi xù lớn màu đen, đảo qua đảo lại hưng phấn ngoe nguẩy, có thể thấy được tâm tình chủ nhân đang rất hớn hở.

Cọ đến bên Lâm Phàm, Đại Hắc chờ Lâm Phàm giúp mình tắm, đã lâu chưa được hưởng thụ đãi ngộ rồi. Thân mình Đại Hắc khôi phục rất nhanh, hơn nữa Lâm Phàm còn giúp y thoa nước suối không gian, tổn thương trên biển đã sớm không thấy dấu vết, chính là màu da đồng cổ trở nên đen đi nhiều, Lâm Phàm nhìn mà hâm mộ không thôi, nhịn không được sờ soạng vài cái.

Hai người tắm rửa sạch sẽ thơm tho xong ngồi lên giường, Đại Hắc bò tới, ôm Lâm Phàm kéo vào lòng không muốn buông, Lâm Phàm không biện pháp, đành tựa vào người Đại Hắc, lấy máy tính xách tay trong không gian ra, kết nối wifi khách sạn, mở msn liên hệ Trần Nguyên.

Danh tự ‘Trần Nguyên’ chỉ có bạn bè người Tu Chân mới biết, mấy năm nay Lâm Phàm vẫn luôn liên lạc cùng Trần Nguyên, mà Trần Nguyên bởi vì tướng mạo không già nua, tránh cho mọi người hoài nghi, vài năm gần đây liền đi ở ẩn, cho nên hẳn là không sợ Trần Nguyên sẽ bị một vài thế lực theo dõi đến.

[Song mộc: là ta.] Lâm Phàm liên hệ Trần Nguyên.

[Phù nguyên tử: Ngươi là… A! Cuối cùng cũng xuất hiện, ta biết ngươi không có việc gì mà, tai họa lưu ngàn năm.] Không bao lâu, lập tức thu được hồi đáp của Trần Nguyên, khiến Lâm Phàm khóe miệng giật giật, người Tu Chân cũng lướt mạng nha, làm hắn có cảm giác không chân thật.

[Song mộc: cha mẹ ta không sao chứ.]

[Phù nguyên tử: không sao không sao, chính là người nhà ngươi đều về nước, trước có đi thành phố cảng chờ tin tức của ngươi.]

[Song mộc: ta biết vài việc không nên biết, chủ nhân chiếc du thuyền kia phỏng chừng sẽ bắt thậm chí giết ta, ta sẽ tìm địa phương an toàn trốn đi, ngươi giúp ta báo cho cha mẹ, khiến họ mau rời đi vùng ven biển, đi đến nơi bọn hắn nghĩ sẽ hết sức an toàn.]

[Phù nguyên tử: không sao chứ, có muốn ta hỗ trợ không ?]

[Song mộc: haha, đương nhiên, cho ta mấy lá bùa đi.]

[Phù nguyên tử: chỉ biết ngươi luôn nhăm nhe mấy bảo bối của ta mà, để ta không công lo lắng ngươi.] Qua hồi lâu Lâm Phàm mới tiếp tục hồi đáp.

[Song mộc: chuẩn bị nhiều thức ăn chút, không lâu sau phỏng chừng không mua được nữa.]

[Phù nguyên tử: Lần này đi lên du thuyền, ngươi gặp phải chuyện gì sao?]

[Song mộc: còn nhớ rõ đồ vật trong hộp gỗ trước đây ngươi đưa ta sao ? Ta ở tầng dưới cùng du thuyền chứng kiến những thứ nguy hiểm.] lần này đến lượt Trần Nguyên trầm mặc.

[Phù nguyên tử: ta biết nặng nhẹ, ngươi yên tâm, ta sẽ mau chóng khuyên người nhà ngươi.]

[Song mộc: ừ, mọi sự nhờ ngươi, có việc gì nhắn tin qua đây cho ta.] nói xong Lâm Phàm đóng khung tin nhắn, mở ra web bắt đầu lướt mạng xem tin tức.

Mặc dù có tin đưa sự kiện du thuyền mất tích, nhưng hầu như là tin ngoài lề về mấy nhân vật quan trọng trên du thuyền, cùng những lời đồn ly kì. Lâm Phàm còn tìm từ khóa tin tức về tang thi (zombie), đáng tiếc đều là tin tức diễn đàn nước ngoài, hơn nữa còn bị cho là tác hại của ảo giác đập đá.

Quả nhiên giấu vô cùng tốt, nếu hắn nhớ không nhầm, đại bùng nổ là ở 6 tháng sau. Hóa ra đã có những dấu hiệu sớm như vậy, bên ngoài mọi người lại không biết chút nào, liệu 6 tháng sau họ có thể còn sống sót bao nhiêu người?

~~~~~~~

* : Ừm, taxi ở đây là 黑车 (hắc xa), theo mình nghĩ chắc là xe taxi nhưng không có làm theo hãng, mà tự do á, cũng không chắc nữa, vì search gg thì thấy có vẻ theo nghĩa không được tốt, kiểu mấy xe chuyên khống tiền khách. Nhưng theo mình nghĩ thì taxi tự do sẽ hợp lý hơn. Đúng sai không chịu trách nhiệm =)))))))))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui