Editor: L’espoir
*
Còn nữa, hình như anh hiểu rõ luật pháp, anh là luật sư sao?
Lộc Sanh không có ấn tượng tốt với ngành luật, cha cô ngoại tình, tìm một tên luật sư miệng lưỡi sắc bén, không những người này không giúp mẹ cô giành được bất kỳ lợi ích nào, mà còn bày mưu tính kế để lấy đi một nửa tài sản mà mẹ cô đáng được hưởng.
Tuy nhiên, tối hôm đó anh đã trôi chảy trích dẫn Luật Hình sự của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, anh còn hành hiệp trượng nghĩa chủ động giúp cô báo cảnh sát.
Nghĩ mà xem, cho dù anh có là luật sư, thì anh cũng không phải là một luật sư sẽ làm mọi thứ để bảo vệ lợi ích của thân chủ mình mà không có bất kỳ giới hạn nào.
*
“Giáo sư Nam.” Tiếng nói từ phía sau vang lên, trong trẻo dễ nghe, rất dễ chịu.
Nam Hoài Cảnh vừa bước ra khỏi văn phòng thì dừng lại, quay đầu, ánh mắt rất nhạt: “Cô Chu.”
Đó là một nữ giáo viên cùng khoa tên là Chu Mạn, cô ấy đi về phía trước một bước, ngữ khí thẹn thùng, cẩn thận từng li từng tí: “Tối nay anh có rảnh không?”
Cô muốn hẹn Nam Hoài Cảnh ăn cơm từ lâu, cô mới đến Đại học Mạc Thành giảng dạy năm nay, lần đầu tiên nhìn thấy Nam Hoài Cảnh đã rung động rồi.
Mọi người trong trường đều nói anh đã có bạn gái, nhưng sau một tháng quan sát, ngoài những đồng nghiệp cũng có tình cảm đơn phương với anh như cô thì cô chưa bao giờ thấy bên cạnh anh xuất hiện bất cứ người khác phái nào có cử chỉ thân mật.
Cô cảm thấy chiếc nhẫn trên tay anh hẳn chỉ là đồ trang sức, không có ý nghĩa gì khác.
Nhưng anh lại nói: “Thật ngại cô Chu, buổi tối tôi đã có hẹn rồi.” Lịch sự nhưng xa cách, là thái độ trước sau như một của anh đối với người khác phái.
Nói xong, anh gật đầu xoay người đi.
Nghe một nữ giáo viên ở khoa tiếng Anh nói, lúc trước anh cũng từng từ chối cô ấy như vậy.
Chu Mạn xấu hổ mím môi, đôi mắt tràn đầy hâm mộ, lại tràn đầy thất vọng.
Tác giả muốn nói:
Mẹo đọc trước:
1.Đây là một câu chuyện tình yêu, mở đầu đầy ẩn ý, giữa chừng khá hấp dẫn, kết thúc đầy triền miên.
2.10 chương đầu tiên, mối quan hệ giữa nam nữ chính diễn biến khá chậm, chủ yếu là muốn biểu đạt tâm tư lén lút của nữ chính sau khi trải qua tình yêu sét đánh.
Đối với tôi mà nói, đây là giai đoạn mà cô ấy phải trải qua, nhưng đối với một số chị em, có thể tiến độ sẽ khá chậm.
Nếu các bạn có suy nghĩ như vậy, thực sự đừng bỏ qua bộ này, các bạn có thể đọc từ chương 13: hoặc 14 trở đi, thực sự, nó sẽ rất hay, càng ngày càng hay đấy!
3.
Bài viết này sẽ không có cảm giác bị đuối sức ở giai đoạn giữa và cuối truyện, đối với tôi, đó là điều tối kỵ trong việc viết văn.
Tôi thà khiến các bạn cảm thấy câu chuyện khởi đầu hơi chậm, còn hơn là đến giữa hoặc cuối lại không còn cảm xúc, khiến bạn cảm thấy ‘ăn không được mà bỏ thì tiếc’.
3.Khi đọc đến chương 43: -47, đừng tức giận vì sự lý trí của nam chính, không phải anh ta không có miệng, anh ta có, chỉ là lúc đó anh ta chưa nhận ra tầm quan trọng của nữ chính đối với mình thôi.
Chính vì vậy, mới có con đường truy vợ sau chương 48: ! Đọc đến đây bạn sẽ thấy anh ta ‘nói nhiều’ đến mức bạn sẽ nghĩ toàn thân anh ta là miệng, ha ha ha ha ha ha ha ha.
Từ sự lạnh lùng kiềm chế đến việc thay đổi nguyên tắc vì tình yêu, từ sự cô độc kiêu ngạo đến sự ấm áp dịu dàng sau này, nhân vật của anh ta không hề bị phá vỡ đâu!
Tôi có thể đảm bảo 95% rằng, ban đầu các bạn muốn đánh nam chính đến mức nào, thì sau này bạn sẽ yêu anh ta đến mức đó.
5.
Cuối cùng, chúc các cô gái mở bài viết này có thể ở lại đây thật lâu, bài viết này sẽ không làm bạn thất vọng.
6.
Cảm ơn bạn đã đọc!