Dư Tình Nan Liễu


Mạc Vân Sam đi vào quán cà phê đã hẹn trước, người đại diện vẫn còn chưa đến.
Nàng lấy điện thoại ra, tùy tiện lướt xem Weibo, ở trên đầu trang Weibo đã nhìn thấy tên mình.
[ Ảnh hậu Mạc Vân Sam thường xuyên ra vào biệt thự của tổng tài tập đoàn Ân thị tại Ngung La công quán, thật thật giả giả hợp lại.]
Bài viết chỉ vừa được đăng lên không quá hai phút, nhưng số bình luận đã gần đến một vạn.
Mạc Vân Sam nhíu mày.
Là mình quá mơ hồ hay paparazi quá yếu, lâu như vậy cũng chưa phát hiện mình ở nhà tổng tài? Còn không ghi tên tiểu hồ ly của mình là có ý gì!
Nàng vừa lắc đầu vừa mở bình luận lên.
- --- "Vị tổng tài Ân thị kia không phải lần trước mới rộ lên tin kết hôn sao? Mang về nhà ăn vụng, cẩu lương cũng quá ghê tởm rồi! Khoảng thời gian trước còn cùng người khác cấu kết làm vậy, nguyên phối thật sự thảm, loại có tiền thế này đều không phải thứ gì tốt! Hệt như con hát nhặt được giày rách.

Hai loại mẩu cẩu mang một đôi cũng khá tốt, đỡ phải tạo họa cho nam nhân."
Bình luận này có số lượt thích vướt hơn một ngàn, đứng ở vị trí đầu.
Mạc Vân Sam đọc hai câu, cả khuôn mặt đều nghi hoặc mà ninh chặt, muốn cho vị Phật mạng này một cái sticker "Tàu điện ngầm lão gia gia đang xem điện thoại".
Lại đọc tiếp câu tiếp thao, lập tức nổi máu.
Ghê tởm?
Không phải thứ tốt?
Giày rách?
Mẫu cẩu?
Vợ của tôi còn đến phiên mấy người nói ra nói vào!
Mạc Vân Sam hít sâu một hơn, nỗ lực bình ổn khí huyết đang cuồn cuộn, gọi một cuộc điện thoại đi.
"Ada, đoàn luật sư của Ân thị hẳn là không phải để bày trí đâu nhỉ?"
- ---- "Phu nhân có dặn dò gì ạ?"

Bên kia không một chút đôi co lòng vòng.

Chuyện của phu nhân chính là chuyện của tổng tài, chuyện của tổng tài chính là chuyện của cô ấy.
"Tôi gửi một cái liên kết cho em, em xem thử xem, để luật sư khởi tố người kia, ra hạn mức tiền bồi thường cao nhất, tóm lại, để cho hắn ta biết miệng thúi là có đại giới!"
Mạc Vân Sam nói xong liền cúp điện thoại, gửi liên kết bài viết cho Ada.
Nếu như suy xét từ đại cục, chỉ sợ là Ân thị sẽ không so đo với một tên anh hùng bàn phím, rốt cuộc luôn có người đứng trên điểm cao đạo đức, cho rằng người có tiền nổi danh luôn xứng đáng bị mắng không thể cãi lại, nhưng mà internet không phải là nơi ngoài vòng pháp luật, dám nói loại lời ô ngôn uế ngữ vũ nhục đến nhân cách người khác như vậy, thì phải dám phụ trách với những gì mà mình nói ra.
Mạc Vân Sam tức giận đến yết hầu nổi lửa, cầm lấy ly nước chanh trên bàn uống một hơn cạn sạch.

Dùng điện thoại biên tập một bài Weibo: "Không thật thật giả giả, kết hôn."
Đăng xong, liền ném điện thoại sang một bên.
.....
Trên mạng nổ tung nồi.
Nhưng đương sự lại không một người để ý.
Ân Như ly chỉ nhìn điện thoại vài lần, nói với Ada: "Cứ làm theo lời cô ấy, thuận tiện khởi tố luôn những tin đồn bịa đặt trước đó.

Gửi cho những công ty truyền thông chủ lưu văn án công bố thông tin kết hôn, những chuyện liên quan đến hôn lễ tạm thời không cần phải nói tới."
"Vâng." Ada đóng cửa lui ra ngoài.
Ân Như Ly chuyển động ghế làm việc, mặt hướng ngoài cửa sổ.
Trời quang trời xanh, mây cuộn mây tan.
Tâm tình của cô cũng là một mảnh sáng sủa, trồi lên một nụ cười.
Công bố tin tức kết hôn như vậy, có lẽ cũng là một loại lãng mạn khác.
Mặc kệ là bao nhiêu năm, mặc kệ là thân phận gì, Vân tiểu thư của cô vẫn như vậy, vẫn là người không màng tất cả như thế.

May mắn thay, cuối cùng cô vẫn níu giữ được.
..........
"Xin lỗi xin lỗi, trên đường đến đây thì gặp kẹt xe, cho nên mới đến chậm hơn giờ hẹn."
Người đại diện của Bối Thu Thu kéo ghế ra, ngồi xuống đối diện Mạc Vân Sam, tháo kính râm trên mặt xuống.
Tướng mạo và khí chất đều không tồi, hẳn là một người rất có tự tin.
Mạc Vân Sam thu hồi ánh mắt đánh giá, lễ phép mỉm cười: "Quản lý Lư, chào cô."
"Mạc lão sư, trước kia chỉ có thể nhìn thấy cô trên phim ảnh, hiện tại nhìn thấy được người thật khiến tôi có chút không thể tin được." Trên mặt quản lý Lư là nụ cười không thể bắt bẻ.
"Quản lý Lư muốn uống gì?"
"Nước chanh là được rồi."
Mạc Vân Sam gật nhẹ đầu, trực tiếp đi vào chủ đề chính: "Chuyện Thu Thu đi thử vai < Cõi Mạc thể yên vui > chắc quản lý Lư cũng đã biết."
"Làm phiền Mạc lão sư rồi." Quản lý Lư nói, "Thu Thu của chúng tôi hiện tại đang trong quá trình bay lên như diều gặp gió, cần phải hấp thụ thêm nhiều ánh sáng, có một số chương trình giải trí đang trong giai đoạn đàm phán, tin rằng những fan hâm mộ của em ấy sẽ cảm thấy rất vui khi biết em ấy sẽ tham gia những chương trình đó.

Còn về việc đóng phim thì, chắc là sau này hẳn là còn có cơ hội hợp tác khác."
"Tăng độ nhận diện quả nhiên là không sai, nhưng mà Thu Thu tuổi còn nhỏ, là thời điểm thích hợp để tích lũy cho mình nhiều tác phẩm, nếu hiện tại cứ nhất quyết theo đuổi mức độ nổi tiếng mà không cũng cố nền tảng, thì sẽ giống bã đậu trong mấy cái nhịp cầu công trình, một khi chịu phụ tải nặng, sẽ đỗ sập xuống.

Thu Thu ở phương diện đóng phim rất có thiên phú, không nên lãng phí."
Mạc Vân Sam một chút cũng không che đậy, nàng biết phần lớn người đại diện đều thích đánh Thái Cực, nói năng rất uyển chuyển, lãng phí thời gian.
Nhưng đại diện Lư này hiểu nhiên sẽ không thẳng thắn, cười nói: "Mạc lão sư cũng nói Thu Thu còn nhỏ, suất diễn nữ chính quan trọng như vậy, chỉ sợ là em ấy không phụ trách nổi, còn cần thêm nhiều thời gian để mài dũa."
Mạc Vân Sam nói: "Hôm qua tôi đã diễn thử cùng em ấy, tuổi trẻ có ưu thế của tuổi trẻ, cũng chính vì em ấy chưa từng trải qua mài dũa, cho nên diễn xuất mới vô cùng chân thật.

Hơn nữa tốc độ nhập vai của Thu Thu so với rất nhiều diễn viên lão làng khác nhanh hơn rất nhiều.


Vẫn là câu nói đó, Thu Thu là diễn viên thiên phú khó có được, quản lý Lư phải tin tưởng vào nghệ sĩ của mình một chút."
"Có thể được Mạc lão sư khen ngợi, Thu Thu nhất định là sẽ rất vui vẻ." Quản lý Lư kiên trì nói, "Lời khen của Mạc lão sư tôi sẽ chuyển lại với em ấy, để em ấy tiếp tục cố gắng, chờ đến lúc Mạc lão sư quay xong phim rồi, chắc hẳn lúc đó em ấy cũng đã vững chắc hơn."
Mạc Vân Sam mị cười nói: "Quản lý Lư giáp mặt cự tuyệt như vậy, tôi cảm thấy rất là thương tâm."
Quản lý Lư xua xua tay, "Mạc lão sư nói đùa rồi, Thu Thu của chúng tôi là một người mới, là người mà nằm mơ cũng sẽ vì chuyện này mà cười vui vẻ.

Nhưng hiện tại lịch trình của em ấy đã được an bài kín kẽ, thật sự là không có cách nào bứt ra.

Ngay lúc này cũng không phải lúc thích hợp, tôi cũng đã bàn bạn hợp đồng hợp tác xong xuôi, hy vọng Mạc lão sư có thể hiểu cho."
Mạc Vân Sam nhẹ nhàng vuốt vẻ miệng ly, hỏi: "Thu Thu mới mười tám tuổi, em ấy không cần bỏ ra thời gian để đi học sao?"
Quản lý Lư cười nhạt: "Vốn dĩ đây là việc tư của Thu Thu, bất quá nói cho Mạc lão sư cũng không sao, em ấy đã quyết định từ bỏ việc học, dồn toàn bộ tinh lực cho sân khấu, công ty của chúng tôi cũng sẽ cố gắng phát triển em ấy thành một siêu sao, tương lai tinh đồ lộng lẫy, hà tất gì phải lãng phí thời gian cho việc học."
Mạc vân Sam không tỏ ý kiến, chỉ nói: "Học hành quả thật không phải là con đường duy nhất, một bên có lợi nhưng cũng có mặt hại của nó, giống như có thể học được rất nhiều thứ, không cần câu nệ đến lớp học."
Nụ cười của quản lý Lư mở rộng hơn: "Chính là cái lý này!"
Mạc Vân Sam nói: "Nếu như vậy, vậy Thu Thu càng nên diễn bộ phim này, đối với tương lai của em ấy sẽ có trợ giúp rất lớn.

Tập trung cho một chuyện, từ bỏ việc học, có lẽ không phải là con đường chủ lưu phù hợp, bất quá theo ý của tôi, đây là chuyện có quyết đoán.

Nhưng không đến trường học không đồng nghĩa với việc dừng lại việc học, tôi tin rằng Thu Thu cũng là vì khát vọng học được nhiều thứ cho nên mới đến đoàn phim của tôi thử vai, có phải quản lý Lư nên tôn trọng lựa chọn của em ấy không?"
"Thời buổi hiện nay bắt đại một người cũng có thể đào tạo thành nghệ sĩ, chờ cho đến khi Thu Thu tiến vào đoàn làm phim nghỉ ngơi mấy tháng, còn có bao nhiêu người có thể nhớ em ấy là ai?" Quản lý Lư nói thẳng, "Huống chi kịch bản của bộ phim này tôi cũng đã xem qua rồi, nếu không có cách nào qua bước thẩm định, vậy những thời gian mà Thu Thu lãng phí đó, ai có thể đền bù?"
Mạc Vân Sam nhướng mày, "Lư tiểu thư cảm thấy Thu Thu đóng một bộ phim không có khả năng công chiếu là lãng phí thời gian, vậy thì ánh mắt cũng không khỏi quá thiển cận, tuy rằng đây là lần đầu tiên tôi làm nhà sản xuất, nhưng giám chế của bộ phim này tôi mời đến là người nổi tiếng nhất, đạo diễn cũng là Cao Hàn nhất chiến thành danh, đóng bộ phim này đối với Thu Thu không chỉ có ý nghĩa tăng lên già vị, mà là để em ấy ở lúc có năng lực học tập tốt nhất nắm được cơ hội học tập mà rất nhiều diễn viên đều hâm mộ."
"Lời Mạc tiểu thư nói, đạo lý này ai mà không hiểu." Quản lý Lư cười bất đắc dĩ nói, "Mọi người đều là vì cuộc sống bức bách, mạo hiểm lớn như vậy, một người đại diện như tôi không cách nào gánh vác nỗi.

Lại nói Mạc lão sư cảm thấy lần đầu tiên bản thân làm nhà sản xuất, còn chọn thể loại khoa học viễn tưởng khó gặm như vậy, thì nhất định sẽ thành công?"
"Trên thế giới này có hai loại người đại diện, một loại là sẽ tự hỏi, sẽ vì nghệ sĩ của mình mà phát triển một bố cục lâu dài, còn một loại còn lại sẽ vì lý lịch làm công ăn lương của bản thân, chỉ muốn làm tròn bổn thận, tốt bản chức của mình.


Loại đầu tiên là loại nguy hiểm nhất, có khả năng cho dù nỗ lực mấy năm cũng không thu được gì, nhưng chỉ cần có một chút cơ hội thì sẽ có khả năng nhảy một phát trở thành người đứng trên đỉnh kim tự tháp."
Mạc Vân Sam cong môi, "Còn loại thứ hai thì, quản lý Lư hẳn là có thể thấy được, trong nước 5 năm quảng bá, 3 năm làm quản lý mới có thể trở thành đại quản lý, trôi qua nhiều năm thời gian tầm thường vô vị như vậy, một khi nghệ sĩ bị tuôn ra mặt trái, tương lai đồng dạng cũng sẽ trở thành bọt nước, bất đồng với loại người trước chính là, không có cách nào sơn cùng thủy tận cũng không tìm thấy đường ra."
Quản lý Lư có chút phẫn nộ, "Ý của Mạc tiểu thư là nếu hôm nay tôi không tiếp nhận bộ phim này, chính là năng lực không hợp cách, không có tầm nhìn?"
Mạc Vân Sam lắc đầu: "Tôi chỉ là rất thường thức Thu Thu, thuận tiện cho người đại diện của em ấy chút đề xuất nho nhỏ, tôi cũng sẽ không bởi vì Lư tiểu thư hiện tại sửa miệng mà thu hồi kiến nghị đó."
Nàng không phải không biết những lời đó sẽ khiến cho người khác tức giận, chẳng qua là một giám đốc đỉnh cấp như Catharine thời thời khắc khắc luôn bảo trì nhạy bén, tìm kiếm phương diện phản hồi, nghiêm túc lắng nghe ý kiến của người khác.
Còn người đại diễn trước mặt này, đến trễ, dẫn dắt được một nghệ sĩ nổi tiếng thì liền mang theo cảm giác ưu việt, một chút cũng không vì nghệ sĩ trẻ của mình suy xét đủ loại cho tương lai, tất cả đều khiến nàng thấy thất vọng thập phần.
Bối Thu Thu tuổi còn nhỏ, cứ như vậy là tiến vào giới giải trí, tương lai có thể có một mảnh quang minh hay không, thật sự là rất khó nói.
Một giống cây tốt lại sinh sôi trong đất sỏi, khiến người tiếc hận.
Kể từ lúc Bối Thu Thu gặp được vận đổ, quản lý Lư đi đến nơi nào mà không được nâng niu cung phụng, thật lớn hư vinh đã sớm bao phủ lấy cô ta.
"Tôi là người đại diện của Thu Thu, nhất định sẽ vì em ấy là đưa ra lựa chọn tốt nhất.

Mạc tiểu thư tuy rằng nhận được Oscar, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là đóng phim, đại diện thì nên làm thế nào, chỉ sợ vẫn là tôi càng có quyền lên tiếng hơn." Quản lý Lư ngữ khí nhu hòa, tươi cười trên mặt không đổi, "Đương nhiên, công là công mà tư là tư, tôi làm việc không nhìn người.

Cho tới nay, tôi đều rất thích những vai diễn mà Mac tiểu thư đóng, nếu Mạc tiểu thư có yêu cầu, tôi có thể cho Thu Thu đi làm khách mời."
Mạc Vân Sam thở dài, "Cho nên dù tôi có nói trầy cả mồm mép, quản lý Lư cũng sẽ không đồng ý để Thu Thu đóng?"
Quản lý Lư gật đầu, "Đây cũng không phải là tư tâm của tôi, mà là trách nhiệm của tôi với Thu Thu, trách nhiệm với fans, đồng thời cũng là trách nhiệm của tôi với công ty."
"Trách nhiệm với Thu Thu." Mạc Vân Sam lặp lại mấy chữ này, tựa hồ như đang ra một quyết định nào đó, "Ngày hôm qua em ấy hướng về tôi cúi đầu, tôi cũng nên có trách nhiệm với em ấy."
Quản lý Lư cho rằng ảnh hậu đây là có ý từ bỏ, thở ra một hơi, "Mạc lão sư có thể hiểu cho thì thật tốt quá, chúc dự án của cô thành công thuận lợi, đến lúc bộ phim công chiếu Thu Thu của chúng tôi nhất định đặt lịch ủng hộ."
"Vợ của tôi nói nếu người đại diện không đồng ý để Thu Thu đóng bộ phim này thì sẽ mua cả công ty của em ấy.

Tôi cảm thấy cậu ấy nói đúng."
Mạc Vân Sam cầm lấy túi đứng lên, "Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."
Người đại diện nhìn bóng dáng ảnh hậu đi xa, không hiểu ra sao cả.
Cô ta vẫn còn chưa nhìn thấy Ân thị công bố tin tức tổng tài kết hôn, chợt nghe thấy từ miệng ảnh hậu thốt ra câu "vợ của tôi", có chút ngây ngốc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận