Dụ Tội

Ngao Dương gắt gao nắm cổ tay y, khí lực lớn đến nỗi vượt quá sức tưởng tượng của y, y thong thả ý đồ muốn tránh thoát, nhưng lại không thể chiếm được hiệu quả mong muốn.

Ngao Dương chặt chẽ bắt lấy y.

Hoàn toàn không có cho y cơ hội rút tay về, một đêm giông tố, bốn phía im lặng đáng sợ, điều này làm cho Hạ Vân Phong hoàn toàn không có cảm giác một tia hy vọng.

Trong nhà này……

Y hiện tại đối mặt cũng không phải ngốc nhi tử tràn ngập ngây thơ chất phác cùng đơn thuần, y hiện tại đối mặt là một Ngao Dương hoàn toàn xa lạ, giờ phút này sự lạnh lùng của Ngao Dương, làm cho người ta sợ hãi.

Nhưng sắc mặt Hạ Vân Phong không thay đổi chút nào.

“Muốn đi đâu?” ngữ khí Ngao Dương tràn ngập ý tứ hàm xúc trào phúng, hắn hoàn toàn là đang lấy Hạ Vân Phong ra đùa, “Bên ngoài mưa lớn như vậy, ngươi đi ra như vậy ngoài khẳng định sẽ bị ướt, muốn ta thay ngươi chuẩn bị một cái ô hay không?”

Hắn đang cười.

Cười đến tràn ngập thắng lợi……

Trong đôi mắt lạnh lùng của hắn tất cả đều lắp đầy cười nhạo cùng châm chọc, Ngao Dương xa lạ như vậy là Hạ Vân Phong lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng Hạ Vân Phong hiện tại hiểu rất rõ……

Đây mới chân chính là Ngao Dương.

Hạ Vân Phong không nói gì để chống đỡ, chính là trầm mặc nhìn chăm chú vào hắn, ánh chớp cực chói mắt cùng tiếng sấm nổ vang kia liền giống như tâm tình áp lực của y giờ phút này, một ngày này thủy chung vẫn đến rồi……

Hạ Vân Phong chân trần, mặc áo ngủ, cho dù y cứ như vậy đi ra ngoài, cũng đi không được bao xa.

Bên ngoài đang mưa.

Mưa to dường như không ngừng, thật giống như chỗ phòng tuyến xung yếu nơi đáy lòng Hạ Vân Phong đang suy sụp, mãnh liệt đến nỗi y không muốn lại nghe âm thanh mưa to ồn ào náo động kia……

Ngao Dương buông lỏng cổ tay Hạ Vân Phong ra, nhìn thấy Hạ Vân Phong không nói được một lời nhìn chăm chú vào hắn, hắn quỷ dị nở nụ cười hai tiếng: “Hạ Vân Phong, ngươi cảm thấy ta diễn có tốt hay không?”

Tiếng cười, cùng ngữ khí của hắn, đều cùng người trong điện thoại kia giống nhau như đúc.

Chính là hiện tại không có mang máy biến âm mà thôi.

Hạ Vân Phong chậm rãi lui ra sau: “Tất cả chuyện nhằm vào ta đều là ngươi làm?” Y nói chuyện ngữ khí rất khó khăn, chậm đến nỗi sắp không nghe thấy chính thanh âm mình, con của y thế nhưng làm loại sự tình này……

Hơn nữa.

Hiện tại Ngao Dương đã không còn gọi y là “Ba ba” nữa, mà là trực tiếp xưng hô tên của y, hoàn toàn không có ý tứ đối với y nửa điểm tôn kính, ngữ khí còn khá ác liệt.

“Mấy bức ảnh này đều là ta chụp.” Ngao Dương cũng hào phóng thừa nhận, hắn tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, đột nhiên lộ ra tươi cười âm trầm, “Bất quá ta còn thật không nghĩ tới, ngươi như vậy……”

“……”

“Ngươi thực không biết xấu hổ như vậy.” Ngao Dương từng bước một tới gần y, đem Hạ Vân Phong bức đến đầu thang lầu……

Đương nhiên.

Ngao Dương cũng hào phóng nói cho Hạ Vân Phong tất cả mọi việc là chính hắn gây nên, đúng là hắn chụp mấy tấm ảnh này, hơn nữa cũng là hắn tìm người gửi cho Hạ Vân Phong, hắn còn sai người đem ảnh chụp gửi cho mấy nhi tử Hạ Vân Phong, vì để cho Hạ Vân Phong không hoài nghi, chính hắn cũng cầm một phần trở về, hắn làm thực hoàn mỹ.

Hắn biết Hạ Vân Phong rất lợi hại, cho nên vì làm được vạn vô nhất thất, hắn làm rất nhiều chuyện.

Bất quá.

Hắn không nghĩ tới nam nhân Hạ Vân Phong này thật đúng là đủ không biết xấu hổ, có thể không cố kỵ thân phận cùng mấy nhi tử của mình làm cái loại sự tình này, hơn nữa vẻ mặt thực hưởng thụ.

Mấy ngày hôm trước khi hắn giả ngu ngoạn trò chơi, nghe được động tĩnh phía sau, Hạ Vân Phong cùng Hình Liệt làm cái gì, làm bao lâu, hắn đều biết, bất quá hắn cũng không có hứng thú vạch trần.

Nhìn thấy việc làm ăn Hạ Vân Phong ở trên tay hắn một chút suy sụp, hắn thực vừa lòng……

“Ngươi đã muốn biết như vậy, ta đây hôm nay liền đều nói cho ngươi tất cả.” Ngao Dương ngả bài.

“……”

“Máy theo dõi trong nhà cũng là ta sai người lắp……”

“……”

“Ảnh chụp mà các nhi tử của ngươi nhận được đều là ta gửi.” Ngao Dương không e dè, hắn nói như chuyện đương nhiên.

“Ngươi……” ánh mắt Hạ Vân Phong chấn động.

“Tất cả mọi chuyện đều là ta làm.” Ngao Dương để sát vào Hạ Vân Phong, thưởng thức Hạ Vân Phong dần hiện lên vẻ mặt thất bại.

“Ngươi vì sao……” Vì sao phải như vậy……

“Này ngươi hẳn là so với ta rõ ràng hơn, ngươi đối với ta rốt cuộc như thế nào, trong lòng ngươi so với ta rất rõ.” Ngao Dương không nghĩ lại cùng Hạ Vân Phong nhiều lời, hắn muốn dập nát tất cả hy vọng của Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong trầm mặc.

“Dù sao cho dù ngươi có biết cũng không quan trọng, hiện tại ngươi cũng không dám đối ta làm cái gì.” Ngao Dương nắm bắt cằm Hạ Vân Phong, nhìn nhìn hai mắt Hạ Vân Phong, bổ sung nói: “Đương nhiên ngươi cũng không thể làm gì ta.”

Bởi vì.

Hiện tại công ty của Hạ Vân Phong, Bắc Đường của y, sản nghiệp của y, tất cả hiện tại đều là thuộc về quyền sở hữu của Ngao Dương……

Ngao Dương gần đây không có thời gian bồi Hạ Vân Phong “ Chơi trò chơi”, là vì hắn đang vì hôm nay mà đã làm chuẩn bị đầy đủ rất sớm, hắn sẽ không để lại cho Hạ Vân Phong có một tia cơ hội xoay mình.

Hắn sai người phao tin tức nhiễu loạn cổ phiếu công ty của Hạ Vân Phong, lại nhân cơ hội cưỡng chế thu mua, hắn đoạt hàng của Hạ Vân Phong, khiến cho Hạ Vân Phong không có biện pháp hướng người nhận hàng công đạo……

Làm cho Hạ Vân Phong không ngừng mất đi sinh ý, cùng không ngừng bồi thường tiền, hắn muốn chậm rãi, tưng chút một, diêu tánđế quốc hắc kim (= này chắc là “thế giới tiền đen, chuyên kinh doanh hàng cấm”) mà Hạ Vân Phong tự tay thành lập này, cũng chiếm làm của riêng.

Hắn muốn Hạ Vân Phong cái gì cũng đều không có……

Nhìn thấy Hạ Vân Phong tức giận đến nói không nên lời, hắn bỏ cằm Hạ Vân Phong ra, cũng không tình nguyện tỏ ý: “Ta hôm nay cố ý trở về sớm một chút, chậm rãi cùng ngươi chơi.”

Ngao Dương cười giống như ác quỷ đến từ địa ngục…… (ta cũng thấy như zậy đó >”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui