Dụ Tội

Edit: Đa Mộng

Beta: Trangki

Cái loại khoái cảm choáng váng mãnh liệt này khiến cho toàn bộ lưng Hạ Vân Phong đều run lên. Y nghiêng đầu lười biếng nheo mắt lại, miệng phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp.

Đôi môi mềm mại của Hạ Đông hôn khóe môi y, hơi thở nóng rực kia phun ở trên gương mặt y. Hai tay Hạ Đông cũng không nhàn rỗi, không ngừng sờ soạng thân thể y.

Thân thể Hạ Đông dị thường nóng bỏng, độ nóng vượt quá nhiệt độ bình thường.

Y biết Hạ Đông đang phát sốt.

Lá gan tự nhiên cũng lớn không ít, phỏng chừng là đầu óc sốt đến hồ đồ rồi (=..= thế là nguy hiểm gấp bội đấy), y rõ ràng có thể cảm giác được Hạ Đông ra vào trên diện rộng, cảm giác đỉnh đến chỗ sâu nhất kia……

Hạ Vân Phong cũng không chán ghét.

Hơi thở Hạ Đông nóng đến nỗi Hạ Vân Phong đều sắp hít thở không thông, cái loại hô hấp này phun ở bên môi Hạ Vân Phong có chút tê ngứa, nóng rực, từng chút một cắn nuốt ý thức của y.

Ngô……

Cảm giác cũng không tệ lắm……

Y thậm chí còn muốn nhiều hơn……

Cảm giác thoải mái làm cho Hạ Vân Phong cảm thấy toàn thân đều cùng với động tác của Hạ Đông mà thong thả giống như bị điện giật, làm cho ngón tay y muốn tê rớt ra, hơn nữa bụng đang không ngừng thắt chặt……

Hảo trướng.

Y hảo trướng.

Hạ Đông cũng quá trướng.

Chống đỡ đến mức y sắp thở không nổi, Hạ Vân Phong không cần xem cũng có thể cảm giác được Hạ Đông xâm nhập đến loại trình độ nào, hai chân y cũng bị Hạ Đông niết ra dấu tay nhợt nhạt……

Chân cũng bị đâm cho có chút phiếm hồng……

Hạ Vân Phong chỉ có thể cảm giác hắn, Hạ Đông với loại sự tình này hoàn toàn không có tiết chế, cho dù là sinh bệnh cũng muốn làm đến cuối cùng. Đêm nay Hạ Vân Phong cũng không có phản đối.

Bởi vì Hạ Đông nghẹn rất lâu rồi, hơn nữa Hạ Đông còn nói với y: “Ngươi mỗi ngày đều lười biếng, ta không dám đụng vào ngươi.” Bất quá hắn hiện tại biết rõ đó là trạng thái tự nhiên của Hạ Vân Phong……

Cùng thân thể tốt xấu không quan hệ.

Cho nên.

Hạ Đông nắm chặt chăn dưới thân Hạ Vân Phong, cái loại cảm giác khó có thể hình dung này, xâm nhập thăm dò, giống như muốn đạt tới đỉnh núi cực hạn, lúc nhanh lúc chậm đẩy mạnh……

Hắn hiện tại đang hoàn toàn chiếm cứ nam nhân gọi là Hạ Vân Phong này……

Đường cong lưng của Hạ Đông mơ hồ lộ ra, áo ngủ trong lúc vận động kịch liệt cũng trở nên có chút hỗn độn, thân thể hai người kề sát, đôi môi cũng gắt gao dính chặt.

Hôn không tách ra.

Áo ngủ của Hạ Đông cũng rối loạn.

Hạ Vân Phong cảm thấy bệnh hắn có chút nghiêm trọng, bởi vì trên trán đều toát ra mồ hôi……

Lúc này.


Hạ Đông cư nhiên ly khai thân thể y, hắn không hề dự liệu rút ra, làm cho hô hấp của Hạ Vân Phong mãnh liệt run run. Y nhìn thấy Hạ Đông quỳ gối trên giường lui lại mấy bước…….

Giữ chặt hai chân y……

Dùng sức kéo đi xuống…….

Hạ Vân Phong vốn tựa vào đầu giường, hiện tại trực tiếp bị Hạ Đông kéo dài tới giữa giường, chăn bị Hạ Đông ném xuống đất, Hạ Đông hiện tại toàn thân đều nóng đến sắp bị thiêu cháy rồi.

Hơn nữa……

Làn da của Hạ Vân Phong ở trong không khí có chút lạnh lẽo, làm cho hắn yêu thích không buông tay.

Xúc cảm lạnh lẽo kia liền đúng lúc giảm bớt cảm giác nóng rực trên người hắn, hắn cơ hồ là không cho Hạ Vân Phong có bất kỳ ý muốn gì mà đẩy hắn ra, hắn gắt gao ngăn lại nam nhân.

“Ta nghĩ đã nói qua với ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng luôn đột nhiên như vậy.” Hạ Vân Phong lười biếng nhắc nhở hắn, thực vô lực nằm ở trên giường. Nhưng y vừa nói xong, Hạ Đông trực tiếp đem cả người y kéo dài tới đuôi giường……

Thô lỗ……

Thực thô lỗ……

Bàn tay Hạ Đông rất lớn.

Y vươn tay chụp cái tay đang nắm hai chân y của Hạ Đông: “Nhẹ một chút.” nhi tử này của y, bình thường lúc làm việc đều có tình có lý, duy độc với chuyện tình này thì không có tiết chế.

Hơn nữa.

Càng không thể kiểm soát……

“Ta thật lâu không có làm.” Hạ Đông cảm thấy mình tiết chế lắm rồi, hắn thực không thoải mái, hiện tại trong đầu hắn thực hỗn loạn, hắn chỉ cảm thấy xúc cảm ôm Hạ Vân Phong này rất mỹ diệu.

Hơi lạnh.

Hắn thích……

Hạ Vân Phong đã muốn bị Hạ Đông kéo dài tới đuôi giường, Hạ Đông lại không cho y (ý thúc là ko cho ấy ấy vào ý đỏ mặt), Hạ Đông rõ ràng xuống giường, Hạ Vân Phong thấy bộ dáng hắn muốn té ngã, đang muốn đứng dậy đỡ hắn.

Đột nhiên.

Hạ Đông dùng sức kéo y một chút, y mất đi cơ hội đứng dậy, thắt lưng y… cũng hoàn toàn nhẹ hẫng……

Hai chân Hạ Vân Phong khoát lên trên cổ tay Hạ Đông, tay Hạ Đông niết trụ chân y, làm cho thân dưới của y lơ lửng trên không, làm cho y hiện tại chỉ có thể dùng tay chống đỡ cái loại sức nặng này……

Y nắm bắt ga giường.

Hạ Đông chính là không cho y.

Vừa rồi y rõ ràng sắp tiết ra, nhưng Hạ Đông liền cứ như vậy ly khai y. Cái loại cảm giác nháy mắt rơi xuống đáy cốc này làm cho y rất khó nhẫn nại.

Nhưng hiện tại Hạ Đông cũng không cho y, ngược lại còn làm cho hai chân y kẹp lấy địa phương phản ứng mãnh liệt kia, ở làn da hơi lạnh của y cọ xát, hai chân y dần dần nóng lên……

Hạ Đông lại không thoải mái nữa, bởi vì hắn nóng, hắn không hôn Hạ Vân Phong, cũng không ôm y.

Chỉ là ôm y cọ xát.

Cảm giác cái lạnh kia.

Nhưng y nhẫn không được, Hạ Vân Phong bị hắn cọ xát đến độ không xong rồi……


Rốt cục.

Hạ Đông cọ ra.

Hạ Vân Phong cũng bị hắn cọ cho phóng ra rồi, xúc cảm nóng bỏng kia hơi hơi phát run, thân thể Hạ Đông càng ngày càng nóng, y bị Hạ Đông hướng lên giường đẩy một cái.

Hạ Đông sửa quần lại sau đó nhìn trộm Hạ Vân Phong. Hắn vốn nghĩ tiến qua hôn Hạ Vân Phong, nhưng vừa vặn đụng phải đôi môi Hạ Vân Phong lại cau mày, thực không quá thoải mái rồi lại dời đi.

“Ta đi uống nước.” Hạ Đông đứng thẳng dậy liền đi ra ngoài, bước chân hắn có chút không xong, liền thở dốc không ngừng cứ như vậy mà đi, Hạ Vân Phong bị để ở trên giường.

Hạ Vân Phong sửng sốt một hồi lâu (=.=)……

Hạ Đông như thế nào như vậy……

Xong việc rồi thì không để ý y nữa……

Ít nhất cũng thay y đem chăn đắp lên rồi lại đi, Hạ Vân Phong vừa định đứng dậy, lại không đứng vững từ trên giường trượt xuống đất, rơi xuống “Đông” một tiếng liền ngã trên mặt đất.

Lúc Hạ Đông trở về cầm trong tay một ly nước, nhìn thấy Hạ Vân Phong té ngã. Hắn một bên uống nước, một bên đi lại đây đem Hạ Vân Phong từ dưới đất kéo đứng lên.

Cô lỗ cô lỗ……

Giọng hắn uống nước thực rõ ràng, Hạ Vân Phong vừa định đắp chăn lên, đã bị Hạ Đông một phen ngăn lại, Hạ Đông đem cả ly nước đá trong tay đều hất ở trên người y (editor: =..= điên rồi) (beta: uống lộn thuốc đây mà).

Nước đá lạnh lẽo kia lạnh thấu xương làm cho Hạ Vân Phong không tự chủ được hừ ra tiếng, lập tức ngẩng đầu nghĩ giáo huấn hắn, nhưng lại nhìn thấy Hạ Đông đem khối nước đá trong cái ly đổ đến trên đùi y (|||==)……

“ Lạnh……” Hạ Vân Phong hút không khí.

Y vừa định mở miệng……

Hạ Đông để cái ly xuống, hai tay sờ lên hai chân y, để cho khối đá này ở trên đùi y không ngừng vờn qua vờn lại. Giọt nước đá kia bị hòa tan, theo cái chân bóng loáng của y chảy xuống……

Hạ Đông gắt gao theo dõi y, bắt giữ mỗi một biểu tình của y: “Quá nóng rồi, ôm không thoải mái.” Hạ Đông nói chuyện có chút hàm hồ, miệng hắn ngậm một khối nước đá, đưa đến bên môi Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong thong thả quay đầu: “Vậy không cần “ôm”.” Y lười biếng từ chối Hạ Đông.

Hạ Đông không có phản bác, nhưng nghiêng đầu, đôi môi lại tiến đến đôi môi Hạ Vân Phong. Môi Hạ Vân Phong thậm chí có thể cảm giác được hàn khí phát ra từ khối đá trong miệng Hạ Đông……

“Thật sự không cần?” Hạ Đông ngậm khối đá nhìn y.

Có lầm không đó……

Hạ Đông thế nhưng hỏi y muốn hay không……

Cũng không phải y bắt đầu trước, ngốc tử này, làm cho Hạ Vân Phong không biết nên trả lời như thế nào….

Hạ Đông để sát vào y một chút, thay đổi một loại xưng hô: “Vân gia, thật sự không cần?” Bởi vì sinh bệnh, giọng hắn có chút khàn khàn.

Cách hỏi này của hắn cứ như là Hạ Vân Phong muốn lắm vậy.

“Không cần.”

Giọng Hạ Vân Phong hữu khí vô lực, y muốn hất khối đá trên đùi đi, nhưng Hạ Đông lại đem khối đá hòa tan được một nửa này lấy đi. Trên đùi Hạ Vân Phong đều bị lạnh đến nỗi đỏ cả lên……


Nhan sắc kia nhìn thật đẹp.

Nhưng là…

Tầm mắt Hạ Đông lại không có dừng lại, Hạ Vân Phong muốn ngủ, liền cảm giác được Hạ Đông một lần nữa ngồi lên giường. Hạ Vân Phong đột nhiên cảm giác được dưới thân thực lạnh, khối đá bề mặt mềm nhẵn kia nháy mắt liền lọt vào trong cơ thể y (=.,= Đông ca rất có tiềm chất chơi SM).

Y còn chưa có tới kịp nó ra tiếng thì đã cảm thấy khối đá trong tay Hạ Đông toàn bộ đều nhét đi vào. Y bị lạnh đến hai chân đều đang run lên: “Ngươi lấy ra mau.” giọng nói y hơi rung động.

Hạ Đông nâng thắt lưng y lên……

Ngăn chận chân y, Hạ Vân Phong cảm thấy xương cốt già nua của y đều bị Hạ Đông chơi đến nỗi gãy rồi (==), Y đã có tuổi rồi làm sao còn có thể cho phép làm như vậy, y không có cơ hội phun khối đá ra, chỉ có thể cảm giác được khối đá càng trượt càng sâu.

Khối đá này trượt đến địa phương mẫn cảm của y, làm cho y rên rỉ có chút thay đổi, lạnh cóng đến có chút đau, nhưng trong đó lại pha lẫn xúc cảm mãnh liệt.

“Đầu óc ngươi có phải sốt hỏng rồi hay không, ngươi dám đối với ta như vậy sao.” Hạ Vân Phong còn đang nói chuyện, liền cảm giác được ngón tay Hạ Đông đẩy mạnh, bốn ngón tay ép chặt khối đá.

Hạ Đông hôm nay là ăn gan hùm mật gấu rồi, đã vậy còn ép buộc y……

“ Ừ.” Hạ Đông đáp lại y.

Sau đó.

Rút tay ra……

Không cho thắt lưng y nằm xuống giường, liền trực tiếp đặt ở trên người y, dùng chính vật nóng rực của hắn. Một tiếng trống làm cho tinh thần hăng hái thêm, liền áp đảo đến đáy, gắt gao ép chặt……

Khối đá đang bị đè ép đảo quanh……

Hai tay Hạ Vân Phong nắm chặt áo ngủ trước ngực Hạ Đông, y cử động, bộ dáng muốn nói gì đó nhưng lại không thể nói ra tiếng, làm cho Hạ Đông lập tức bắt đầu động.

Tư thế này thật quái dị.

Không khỏi cũng quá lớn mật rồi, bắp chân Hạ Vân Phong đều khoác lên trên vai Hạ Đông. Y cầm lấy quần áo Hạ Đông miễn cưỡng nắm: “Thực không thoải mái, ngươi đi ra ngoài.”

Y ra lệnh cho Hạ Đông.

Hạ Đông lại không nghe vào tai: “Thực thoải mái. (=..= bá đạo thế đấy)” Hắn cảm giác được xúc cảm lạnh lẽo của khối đá kia, quả thực thoải mái đến cực điểm, hắn đỡ thắt lưng Hạ Vân Phong không ngừng tác cầu.

Hạ Vân Phong còn muốn nói gì đó, vừa hé miệng, khối đá bị ngậm hơi nóng trong miệng Hạ Đông liền rơi vào trong miệng của y. Đầu lưỡi y đụng tới khối đá, y liền ngây ngẩn cả người……

Hạ Đông thế nhưng đem khối đá liền cách không như vậy đút cho y. (cách không: làm hành động nào đó nhưng ko chạm vào nhau, giống như hôn gió vậy đó)

Hạ Đông thế mà đem khối đá ở trong miệng đút vào miệng y.

Y ngậm được một lúc……

Môi Hạ Đông liền đè ép xuống dưới, tư thế như vậy làm cho Hạ Vân Phong bị áp đảo đến cực hạn. Y không ngừng rên rỉ, âm thanh kia lộ ra run rẩy rất nhỏ, xương cốt y đều sắp bị chặt đứt.

Hạ Vân Phong nói không thoải mái, Hạ Đông liền nói thoải mái, Hạ Vân Phong nói không được làm nữa, Hạ Đông liền làm càng thêm ra sức (=..=), làm cho y bất mãn, tiếng hừ cũng đều thay đổi.

Khối đá toàn bộ đều bị hòa tan rồi.

Trên ga trải giường bởi vì mấy khối đá mà bị ướt, Hạ Vân Phong lười biếng lên tiếng thì miệng lại bị ngăn chận. Hạ Đông biết ngày mai khẳng định tránh không được sẽ bị y phạt, cho nên hắn càng thêm ra sức (== ý ca là cướp 1 chỉ vàng cũng mang tội cướp, nên cướp luôn cả khối cho đỡ mang tiếng).

Dù sao cũng sẽ bị mắng.

Từ lạnh như băng đến ấm áp, đến nóng bỏng, lại đến bùng nổ……

Toàn bộ quá trình đều không có kẽ hở, chỉ có ở trong tốc độ không ngừng đi tới, xâm nhập tìm kiếm……

Hạ Đông liền ngăn chặn ở trên người Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong đụng đến thân thể Hạ Đông sau sóng đó triều toàn thân có chút lạnh, chính y ngược lại thân thể trở nên nóng hơn, Hạ Đông kéo chăn qua……

Đắp lên thân thể của nhau……

Không được bao lâu.

Áo ngủ, quần ngủ của Hạ Đông từ trong chăn bị ném ra, đèn cũng bị tắt. Trong bóng tối một mảnh im lặng, nhưng chẳng được bao lâu, liền nghe được trong chăn phát ra tiếng rên nhỏ ái muội……


Hạ Vân Phong bị Hạ Đông ép buộc suốt một buổi tối, làm cho cả ngày hôm nay Hạ Vân Phong nói chuyện yết hầu đều có chút khàn khàn, nhớ lại sự tình tối hôm qua trên mặt y nóng lên.

Dùng sức như vậy.

Cái tư thế loại này……

Chẳng lẽ muốn chơi rớt luôn cái mạng già của y (=..=).

Hạ Vân Phong mặc dù có chút bất mãn, nhưng hôm nay khi Hạ Đông về nhà, y không có quở trách Hạ Đông, bất quá y cũng không có quan tâm Hạ Đông,

Hạ Đông hết bệnh rồi.

Hạ Vân Phong lại bị ép buộc không có tinh thần……

Hôm nay Hạ Đông về nhà rất sớm, trở về sau cũng không lên lầu, liền vẫn ngồi ở bên cạnh Hạ Vân Phong, cũng không nói chuyện mà chỉ cúi đầu (=..= giả vờ hả ca), Hạ Vân Phong cũng không nhìn hắn.

Trong TV đang phát tin tức sòng bài khai trương tối hôm qua, trong đó xuất hiện hình ảnh Hạ Vân Phong cùng nhóm nhi tử. Trên tin tức phát sóng xuất hiện đoạn phân tích thân phận người thần bí.

Liệt kê ra bốn “Người hiềm nghi”, trong đó chỉ ba “Người hiềm nghi” có hình dáng, một người cuối cùng không rõ, cũng chỉ có một dấu chấm hỏi.

Hạ Vân Phong liếc mắt một cái liền nhìn ra ba người kia chính là ba nhi tử của y, Hoằng Dạ, Tần Diễm, Hình Liệt……

Còn có một người đánh dấu hỏi thì không biết là ai.

“Tối hôm qua người mua chưa lộ diện……” Mỹ nữ MC lời còn chưa nói xong, Hạ Đông liền trực tiếp tắt TV đi, Hạ Vân Phong bất động thanh sắc quay qua nhìn hắn……

Hạ Đông hôm nay âm dương quái khí (=..=)……

Hạ Vân Phong không để ý tới hắn, nhưng…

Vừa định đứng dậy đã bị Hạ Đông kéo lại, trực tiếp ngồi xuống trên người Hạ Đông. Hạ Đông hai tay không tiếp y, ý bảo này là mặc kệ y, là Hạ Vân Phong tự mình làm.

Ngay khi Hạ Vân Phong chuẩn bị đứng lên thì lại bị Hạ Đông ôm: “Ngươi như thế nào không để ý tới ta? (=..= ko biết hay giả vờ ko biết)” Hắn ngồi cạnh gần ba giờ rồi mà Hạ Vân Phong một câu cũng chưa nói với hắn.

Hạ Vân Phong vẫn không thèm nhìn hắn.

Coi như không có nghe thấy.

Khi y cảm giác được Hạ Đông cho tay vào áo ngủ y, y lúc này liền quăng Hạ Đông một cái tát, đem Hạ Đông làm cho ngơ ngác. Trên gương mặt nổi lên dấu tay hồng hồng.

Lần này Hạ Vân Phong đứng dậy Hạ Đông cũng không kéo y, y đến phòng bếp xem canh nấu xong chưa. Nhưng Hạ Đông lại cởi áo khoác đi theo y vào phòng bếp, còn đem cửa khóa lại.

Y lập tức liền xoay người, nghĩ đi ra ngoài, nhưng Hạ Đông không cho.

Hạ Vân Phong không nói.

Y vươn tay đẩy cánh tay hắn một cái, ý bảo hắn tránh ra. Hạ Đông cúi đầu, như trước đứng trước mặt y, từ trong túi lấy ra danh thiếp đưa cho Hạ Vân Phong.

Hạ Đông thành thật nói: “Đây là danh thiếp lão bản của ta.” Nhìn thấy Hạ Vân Phong không tiếp, hắn trực tiếp nhét vào trong tay Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong nhìn danh thiếp liếc mắt một cái……

“Hạ Đông, ngươi chơi ta.” Hạ Vân Phong miễn cưỡng ném danh thiếp vào mặt Hạ Đông. Trên danh thiếp tất cả đều là tiếng Anh, “Ngươi biết ta không biết chữ còn cầm cái này cho ta xem.”

Tiếng Anh y càng xem không hiểu……

Danh thiếp rơi dưới đất……

“Tránh ra.” Hạ Vân Phong bảo Hạ Đông tránh ra.

Hạ Đông tránh ra thật.

Nhưng Hạ Vân Phong lại không thể mở được cửa ra……

Đời chưa thấy ca nào lỳ hơn Đông ca đấy (=.,=)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận