Tám hiệp đấu trôi qua, kéo dài gần hai canh giờ.
Purity che miệng ngăn cú ngáp dài, thật sự rất buồn chán.
Cô bé đã trông đợi nhiều hơn thế.
Có vẻ như Purity đã đánh giá quá cao khả năng dạy dỗ của Alexandra.
Hiện giờ, tại lớp học này, ngoại trừ nàng ta ra thì không một ai là đối thủ của cô bé cả.
Thật ra cô bé có suy nghĩ như vậy cũng không tính là quá kiêu ngạo.
Dù sao so với đám cậu ấm cô chiêu được cưng chiều quen thói này thì những cực khổ mà cô bé phải chịu khi tập luyện với Marcus không ai có thể chịu được.
Đến Marcus cả đời cao ngạo vậy mà cũng phải cô bé với con mắt khác, gật gù thừa nhận sự tiến bộ của Purity.
Thế nên cô bé rất tự tin vào năng lực của chínn mình.
- Số hai mươi sáu đấu với số một! - Giọng nói của Alexandra vang lên, cắt ngang mạch suy nghĩ của Purity.
Không để lãng phí thời gian, cô bé mau chóng bước lên lôi đài.
Một cú đáp nhẹ nhàng và duyên dáng.
Đối thủ của Purity cũng mau chóng bước lên lôi đài.
Không phải ai xa lạ mà lại chính là Artemisa!
- Hôm nay, gặp phải đối thủ là ta xem như ngươi xui xẻo rồi! - Cô ta nói.
Trông bộ dạng giương giương tự đắc này của Artemisa, thật sự khiến Purity thấy chướng mắt.
Cô ta không hổ danh được gọi hai tiếng công chúa, thật sự có dáng điệu kiêu ngạo của một công chúa.
Không để lỡ mất thì giờ, hai đối thủ tiến lên phía trước chào nhau, Alexandra tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Hai người đều lần lượt rút kiếm ra.
Trong mắt cả hai là địch ý không che đậy.
- Ta khuyên ngươi, nhân lúc ta còn chưa động thủ thì mau chóng nhận thua đi! - Artemisa đắc ý nói.
- Lời này nên để ta nói hết phải.
Nếu không muốn mất mặt thì ngươi mau nhận thua đi! - Purity rất không nể mặt công kích cô ta.
- Ta nhận thua? Ngông cuồng! Một kẻ không được "học hành tử tế" như ngươi không xứng để nói những lời này đâu!
Lời công kích vừa rồi của Purity đã thành công châm ngòi lửa giận trong lòng Artemisa.
Cô ta lao như tên bắn (1) tấn công Purity.
Cô bé lùi lại vài bước.
Đòn tấn công quá mạnh, từng nhát kiếm như muốn lấy mạng đối phương.
Purity chỉ có thể dùng kiếm đỡ đòn, càng đánh cô bé lại càng tiến sát đến mép lôi đài.
"Người mạnh nhất đúng là người mạnh nhất! Ngoài sư phụ tốt ra thì vẫn cần dựa vào năng lực.", Purity thầm nghĩ.
Artemisa càng đánh lại càng hăng say, được đã tiến đến.
Thình lình, Purity đột ngột dồn toàn lực, hất cô ta văng ra xa, chỉ tích tắc nữa là rơi khỏi lôi đài.
Purity nhớ lại những lời Marcus nói:
- Ngũ hành âm dương, quan trọng nhất là cân bằng.
Nếu để một trong số chúng lấn át những phần còn lại, làm mất thế cân bằng sẽ ảnh hưởng đến việc vận khí.
Khi chiến đấu, ra đòn quyết liệt, mạnh mẽ như ngọn lửa.
Nhưng tư thế phải nhẹ nhàng, ôn nhu, uyển chuyển như dòng nước.
Hãy nhớ, ngươi là con gái của thần Ark và nữ thần Hypatia! Linh hồn của ngươi là lửa, thân thể của ngươi là nước.
Chỉ khi linh hồn và thể xác hòa làm một thì ngươi mới bộc lộ toàn bộ sức mạnh của ngươi!
Đó là cách hắn dạy dỗ cô bé suốt một tháng qua.
Purity đã thăm dò xong thực lực của Artemisa, giờ là lúc để cô bé phản đòn.
Purity nhanh chóng phân tích năng lực hiện tại của Artemisa: "Quá tập trung dồn lực khi ra đòn tấn công nhưng chiêu thức lại tàm tạm.
Có thể dựa vào tư thế chiến đấu để thay đổi tình thế.".
Và cô bé đã đúng.
Mỗi đòn tấn công do Artemisa tung ra đều được Purity uyển chuyển tránh né.
Cô bé nhanh chóng áp sát Artemisa, dồn cô ta đến mép lôi đài.
- Nhận thua đi! - Purity dồn toàn lực hất văng kiếm của Artemisa.
Artemisa choáng váng, không giữ được thăng bằng ngay lập tức ngã khỏi lôi đài.
Đám đông im lặng giây lát, không thể chấp nhận được kết quả này! Artemisa - người đường đường vừa là học trò cưng của Alexandra, vừa là người đấu tay đôi cừ nhất lứa học viên năm nhất của Học viện - lại thua một cách thê thảm trước một nha đầu đã không đến lớp suốt một tháng trời.
Việc này phải trách là Artemisa khinh địch hay do Purity che giấu tài nghệ.
Alexandra lên tiếng phá vỡ sự im lặng này:
- Trận đấu kết thúc! Số hai mươi sáu giành chiến thắng, tiến vào vòng thi tiếp theo.
Số một bị loại.
Alexandra dù có tiếc nuối cho đứa học trò cưng đi chăng nữa thì thắng thua đã rõ rành rành ngay trước mắt, có muốn bao che cũng không tài nào bao che được, chỉ đành nuốt cục tức này xuống bụng.
Purity trông thấy vẻ mặt sững sờ pha chút tức tối của Artemisa thì chỉ thấy buồn cười.
Nếu là cô bé của một tháng trước đây thì có lẽ người bị hất văng khỏi lôi đài ngày hôm nay phải là cô bé mới đúng:
- Ta đã nói với ngươi rồi.
Trong lúc ngươi còn huênh hoang tự mãn thì ta đã bỏ xa ngươi rồi.
Kết quả ngày hôm nay, cũng đủ để ta trả món nợ trong rừng đào lần trước rồi!
...****************...
(1): Chạy nhanh, lao nhanh, ví như mũi tên bắn ra từ cung nỏ.