Purity giật mình thoát khỏi thiết trùng.
Truyền thần khí vào trong thiết trùng cũng giống như đặt một phần linh hồn của nàng vào trong đó.
Nếu mất đi một phần linh hồn thì sẽ trở thành kẻ ngốc.
Vì một linh hồn khiếm khuyết không thể nào sánh với một linh hồn hoàn chỉnh được.
Alfred nhìn thấy biểu hiện khác lạ của Purity cũng không vội hỏi gì nhiều.
Hắn nhẹ nhàng cởi bỏ áo choàng khoác lên người nàng.
Nàng rùng mình một cái.
Hắn nắm lấy tay cố gắng xoa dịu nàng.
Đôi tay nàng lạnh lẽo như tuyết.
Từng cơn rùng mình mang theo từng đợt mồ hôi lạnh làm ướt đẫm cả bộ váy trắng tinh.
Nàng của hiện giờ, yếu ớt, vô hại, khiến hắn không khỏi xót xa.
- Bị phát hiện rồi! - Purity nói với giọng run run giống như sắp khóc.
- Là muội đã liên lụy đến mọi người.
Đứa trẻ này từ nhỏ đã quen chiều uất ức.
Bị người khác chèn ép, bắt nạt.
Cứ vậy mà lớn lên, thế mà chưa từng rơi một giọt lệ nào.
Vậy mà hôm nay lại vì sợ bản thân làm liên lụy đến người khác mà rơi lệ.
Tiểu muội muội này của hắn, thật sự quá thánh thiện rồi.
Khiến hắn cũng thấy chạnh lòng.
Muội không làm liên lụy đến ai cả! Đừng khóc mà Purity.
- Alfred vội ôm Purity vào lòng an ủi.Nhưng mà đột nhiên thiết trùng bị hủy.
Không thể trùng hợp như thế được.
- Purity vùng thoát khỏi cái ôm củaAlfred, muốn được nói chuyện với hắn như hai người trưởng thành.
- Cũng không nhất thiết là bị lộ.
- Karen đột nhiên lên tiếng.
- Con rối vốn là "vật chết".
Hoàn toàn không có chút sự sống nào.
Tuy thiết trùng cũng là vật chết nhưng đã được chủ nhân truyền thần khí vào.
Cũng xem như là có chút sự sống.
Có vẻ vì cảm nhận được đó là vật sống nên thiết trùng mới bị hủy.
Lập luận của Karen thật sự rất hợp tình hợp lý.
Purity nghe vậy lập tức bình tĩnh lại.
Karen nói đúng, đâu nhất thiết thiết trùng bị hủy là do nàng bị lộ.
Việc trước mắt cần phải quan tâm là đột nhập vào điền trang kia.
- Chúng ta sẽ quay về bàn bạc tiếp! - Alfred đề nghị.
Vừa quay về quán trọ thì cả ba đã thấy Artemisa đang thưởng trà.
Tuy trong lòng có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng Purity biết rõ lúc này không nên bứt dây động rừng.
Dù sao thì cho dù nàng có hỏi thì Artemisa cũng sẽ không trả lời, mà cho dù có trả lời cũng chưa chắc đã là sự thật.
Vậy chi bằng lùi một bước, trời xanh biển rộng.
- Bọn ta dự định quay về phòng của đại ca để bàn kế hoạch đột nhập vào điền trang.
Ngươi có muốn tham gia không? - Purity mở lời hỏi.
Artemisa hướng tầm mắt từ Purity sang Alfred rồi từ Alfred trở lại Purity, nói:
- Tất nhiên!
Cả bốn người quay trở về phòng của Alfred.
Hắn mở tấm bản đồ da dê ra.
Tuy phía trước điền trang không có lính gác nhưng không lúc nào là không có tín đồ xung quanh cả.
Vậy nên thời điểm tốt nhất để đột nhập vào nơi đó là lúc nửa đêm.
Tối nay chúng ta sẽ tiến hành đột nhập vào điền trang đó.
- Alfred nói.Cũng thật trùng hợp! Nửa đêm tối nay là ngày, giờ hoàng đạo.
- Purity chỉ ra.
- Vậy có thể nói rằng cả ba Đấng tối cao cũng muốn giúp đỡ chúng ta.
Không muốn để yêu quái tiếp tục lộng hành tác oai tác quái.
- Alfred tiếp lời.
Karen cũng hồ hởi hưởng ứng theo.
Ba người bọn họ kẻ tung người hứng, kẻ xướng người họa tạo thành một khung cảnh hòa hợp đến lạ thường.
Thật sự khiến Artemisa cảm thấy bản thân như người thừa.
Nàng ta cũng không ở lại lâu.
Nhân cơ hội bọn họ không để ý đến mình liền rời đi.
Bọn họ có kế hoạch của bọn họ, nàng ta cũng có kế hoạch riêng cho bản thân mình.