Black Lady đứng trên lầu cao nhìn toàn thể quan khách phía dưới mà khóe môi cong lên.
Toàn bộ các vị thần đều đến tham gia tiệc sinh thần của nàng.
Cũng phải thôi! Black Lady thuộc thế hệ các vị thần già, uy tín trong số các vị thần không hề thấp.
Tất cả mọi người đều nể mặt Black Lady nên không ai dám từ chối cả.
Black Lady còn nổi tiếng là một vị thần luôn ban cơ hội cho các anh hùng.
Các thuyền trưởng trước khi ra khơi đều phải thực hành một nghi lễ hiến tế một con cừu cho Black Lady để cuộc đại hải trình được thuận lợi.
Nàng cũng là một trong số ít các vị thần luôn luôn đáp lại những lời cầu xin của con người.
Black Lady luôn trao cho con người cơ hội để giành lấy những gì bọn họ muốn, miễn là bọn họ chứng minh được bản thân xứng đáng với điều đó.
Black Lady cũng luôn sống chan hòa với các vị thần.
Nàng cho phép tất cả các sinh vật biển của Đại Dương được phép luôi đến vùng biển của nàng.
Đó cũng là lý do khiến quan hệ giữa nàng với tất cả các loài luôn tốt đẹp.
Nàng giống như vị thần trung gian, cầu nói giữa tất cả các loài với các vị thần.
Nữ thần mà tất cả các vị thần đều không muốn đắc tội.
Black Lady dùng thìa gõ nhẹ vào miệng cốc.
Đám đông bỗng chốc im lặng, tất cả đều hướng ánh mắt về phía
Black Lady, chờ đợi một bài phát biểu.
- Kính thưa quý vị, ta rất cảm kích vì các vị đã dành ra chút thời gian quý báu để đến đây và tham gia tiệc sinh thần của ta.
Mọi người cứ việc thoải mái vui vẻ! Ta xin tuyên bố, bữa tiệc chính thức bắt đầu.
- Black Lady vui vẻ nói.
Đám đông bên dưới ra sức vỗ tay hưởng ứng để làm Black Lady vui lòng.
Khung cảnh thật là trào phúng! Hoan lạc đến mức khiến người ta chán ghét.
Purity không thích đám người nịnh hót đó! Phần lớn trong số bọn họ ngày thường còn chẳng có chút giao thiệp nào với Black Lady cơ! Thế mà đến ngày sinh thần của nàng thì lại tụ tập ríu rít cười cười nói nói giống như thân thiết lắm vậy.
Thật sự là khiến Purity cảm thấy buồn nôn!
- Còn đứng ngây ra đó làm gì nữa? - Black Lady quay sang nói với Purity.
- Người trẻ tuối nên ra ngoài giao thiệp nhiều một chút! Nếu không thì còn gì là tuổi trẻ nữa?
Black Lady dừng lại, đưa mắt nhìn Purity.
Sau đó, nàng lại tặc lưỡi, lấy tay xoa xoa thái dương, như thể có điều phiền não.
Nàng khoanh tay lại, đứng trước mặt Purity đầy vẻ nghiêm nghị, nói:
Nhìn con xem! Trong con cằn cỗi như một bông hồng héo úa vậy.
Con cần ra ngoài kết bạn, Purity ạ! Bạn bè sẽ giúp con có thêm hương vị của tuổi trẻ.
Ta không muốn thấy cháu gái của ta trở nên u buồn.
Cười! Và nói chuyện với mọi người, được chứ?Vâng.
- Purity miễn cưỡng gật đầu.Tốt lắm! - Black Lady nói, vỗ lên vai nàng khích lệ.Black Lady hào hứng thấy rõ về ý tưởng Purity sẽ có thêm bạn bè và được sống một cuộc sống vô tư lự đúng với lứa tuổi của nàng.
Trái lại, Purity lại không hào hứng lắm.
Từng người từng người một bên dưới nàng đều gặp qua cả.
Cao quý như Harry hay thấp kém như thần thú.
Tất cả bọn họ đều trưng ra bộ mặt giả tạo.
Cốt chỉ để diễn tròn vai mà thôi.
Mà vở kịch giả dối này nàng tuyệt nhiên không muốn tham gia vào.
Purity đi đến chỗ Clement và Hubert.
Hai vị huynh trưởng này của nàng gương mặt khôi ngô, đường xương hàm sắc bén quyến rũ lộ ra vài phần nam tính.
Hai vị tổ tông này nhìn thấy Purity đang tiến đến chỗ họ thì như vớ được thỏi vàng từ trên trời rơi xuống vậy.
Hai người hợp sức lại khủng bố hai bên tai nàng không thôi!
- Ngoại tổ mẫu gọi riêng muội là có việc gì sao? - Clement hỏi.
Purity còn chưa kịp mở miệng thì Hubert đã huých khuỷu tay nàng đe dọa:
- Có phải ngoại tổ mẫu lại lén lút tặng riêng cho muội thứ đồ tốt gì không? Còn không mau lấy ra chia sẻ với các ca ca!
Purity khoanh tay lại, bày ra vẻ mặt kiêu ngạo rồi nói:
- Vốn dĩ còn định chia sẻ đồ tốt với huynh.
Thế mà huynh lại nói như thể muội ích kỷ, có lòng giữ riêng bảo bối vậy.
Thật là làm người ta thất vọng quá đi! Dù sao cũng đã bị huynh bôi nhỏ thanh danh rồi.
Thế thì muội cũng không muốn chia sẻ với huynh nữa.
Purity làm ra bộ dạng ta đây tổn thương lắm.
Karen bịt chặt miệng lại, cố ngăn một trận cười nghiêng ngả nhưng không được, cả người nàng không kiểm soát được, hai bả vai run lên bần bật.
Hubert nghe thấy thế thì đành phải xuống nước khuyên nhủ Purity:
- Là huynh lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.
Tại đây, tam ca xin phạt ba ly rượu bồi tội với muội.
Muội xem như nề mặt người làm huynh trưởng này mà thứ tội cho huynh nhé!
Hubert dứt lời liền một hơi uống cạn ba ly rượu.
Purity nhìn Karen, cả hai cùng bật cười khúc khích, hoàn toàn không có ý định ngăn Hubert lại.
Tuy nói rằng tửu lượng của Hubert từ trước tới nay đều rất tốt, nhưng một hơi uống cạn ba ly rượu thật sự khiến đầu hắn thấy choáng váng.
Purity thấy vậy thì cũng mủi lòng tha thứ cho hắn:
- Còn uống nữa chỉ sợ rằng ngày mai huynh không còn mặt mũi gặp người khác mất!
Nói xong liền cùng Karen đỡ hắn vào phòng nghỉ.