Chap 12 : Hàn Thủy ơi là Hàn Thủy. Bữa tối hôm qua quả là khó nuốt đối với Hàn Thủy.Cô ta không ngờ cô em họ của mình lại là một người có sở thích quoái dị đời thủa nhà ai lại ăn bọ xít gián châu chấu giang .... nói chung toàn côn trùng mấy cpn vật mà cô ta ghét nhất báo hại tối qua cô ta phải ngủ trong nhà vệ sinh vì cái tội ruột bọ xít chưa làm sạch khiến mùi hôi cộn lên nôn ra hết.( đáng đời.) Sáng nay không biết bao nhiêu lần mà mồm vẫn hôi mùi bị xít gián tối hôm qua.Cô ta xuống nhà mà mồm bịt khẩu trang.Nhìn thấ hắn và ông Trịnh cô ta chỉ cười trừ.
_Cháu bị làm sao thế?_ Ông Trịnh nói với giọng lo lắng.
_Cháu không sao đâu ạ!Cháu chỉ bị cảm cúm thông thường thôi ạ. Tí tối cháu uống thuốc là khỏi._Cô ta cười nói song sịt sùi như có lệ rằng mình bị cảm cúm thật.
_Cúm thông thường thôi mà ba. _Hắn nói khi cô ta đã ra khỏi cửa .Rồi quay lại nháy mắt với ba mình:
_Chắc đó là chiệu chứng phụ của món bọ xít gián . Công nhận Hàn Tuyết cao tay thật. _Nói xong hắn quay ra chỗ của Hàn Thủy :
_Lên xe.
Cô ta vừa lên đến xe thì xe phóng thẳng với tốc độ bàn thờ.Cô ta chưa thắt dây an toàn nên hồn bay tận lên mây.Còn sity hôm nay của cô ta là tóc thả ngang vai.Mui trần mở nắp khiến tóc cô ta xù lên rối tung.Trông cô ta bay giờ không khác người Rừng .Xe dừng cô ta hồn chủa nhập xác.Mọi học sinh trong trường ùa ra.Thảm quá Hàn Thủy ơi là Hàn Thủy.Đó mới là những ngày đầu của cô thôi.
Đó là chuyện ở cổng trường còn ở lớ học thì sao? đọc chap 13 :Lớp học.
End chap 12.